Sáng sớm, 9 giờ.
Khi Tần Phạn tỉnh lại, trừ mùi gỗ trầm hương nhàn nhạt chưa tan, không có dấu vết của người đàn ông đã ngủ trong phòng.
Cô đơn giản rửa mặt, cô mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa dài đến mắt cá chân, uể oải đi xuống nhà.
Người giúp việc đã chuẩn bị xong bữa sáng.
Khi Tần Sở đang ăn cơm thì nhận được điện thoại của Tưởng Dung.
Tưởng Dung vui mừng nói: “Đoàn phim《 phong hoa 》thông báo cho em buổi chiều đi thử vai.”
“Tối hôm qua em làm thế nào mà thuyết phục được đạo diễn Bùi?”
Theo trí nhớ của cô ấy, Đạo diễn Bùi chính là vị đạo diễn khó hầu hạ nhất trong giới.
Ngón tay cầm nĩa Tần Phạn dừng một chút, mặt mày xinh đẹp mang theo vài phần sung sướиɠ: “Đại khái…… là dùng nhan sắc?”
Tưởng Dung bị nghẹn, lại cũng không nghĩ ra lý do khác.
Tạm thời cho là bị nhan sắc của cô thuyết phục đi.
Tần Phạn đùa xong, nghĩ gì đó rồi nhanh chóng ăn xong bữa sáng. Hiện giờ nắm được cơ hội thử vai, sau này thật sự phải dựa thực lực rồi.
Tần Phạn nhắm mắt lại, từ lúc gặp Phương Du Trạch đến khi nắm được cơ hội thử vai, thuận lợi không thể tưởng tượng, khiến cô có cảm giác không chân thật.
Cô nhéo nhéo ngón tay, cũng không tiếp tục ăn sáng nữa, dùng thời gian ít ỏi cân nhắc kỹ năng diễn xuất của mình.
Tạm thời ôm đùi Phật, có thể ôm đến lúc nào chứ.
Trưa hôm đó, Tần Phạn xuất hiện ở đại sảnh diễn ra buổi thử vai của《 phong hoa 》, trợ lý Tiểu Thố tới cùng cô.
Công ty Tưởng Dung có một số việc, không thể đi cùng.
Kỳ thật buổi thử vai《 phong hoa 》đã lặng lẽ bắt đầu rồi, chẳng qua diễn viên được mời thử vai không nhiều lắm, đều được bảo mật. Thêm một người biết, chẳng phải là thêm một đối thủ cạnh tranh sao? Ai cũng không phải kẻ ngốc.
《 phong hoa 》 là một bộ điện ảnh đại chế tác lấy bối cảnh dân quốc. Vì để tái hiện lại những công trình kiến trúc và bối cảnh lịch sử có thật năm đó, đoàn phim đã phải mất vài năm để dàn dựng bối cảnh. Còn chưa bắt đầu quay, đã tốn rất nhiều chi phí. Bởi vậy nói bộ điện ảnh này là tâm huyết của Bùi Phong cũng không quá.
Trước đó nhân vật mà Phương Du Trạch đề cử Tần Phạn thử vai là nữ số 3, mối tình đầu vì nam chính mà bị quân địch gϊếŧ hại tàn nhẫn. Một chủ nghĩa cực đoan tinh tế, ở thời đại chiến trường khói thuốc súng, đều phải chết một cách tinh tế mỹ lệ, cả bộ phim đều sống trong trí nhớ của nam chính.
Mà nữ chính có gương mặt tương tự với mối tình đầu, lần đầu tiên nam chính gặp nữ chính, xem nữ chính như mối tình đầu đã sống lại.
Nữ chính của《 phong hoa 》 là Ninh Phong Hoa nằm vùng lẻ loi một mình ở phía quân địch. Cô mặc sườn xám, mê hoặc ánh mắt của những thiếu niên nhiệt huyết. Có nhiều biến hóa, một giây trước phong tình vạn chủng cười đến câu hồn đoạt phách, giây tiếp theo đã có thể máu lạnh vô tình giơ súng bắn xuyên thủng giữa mày.
Bộ phim này, dù là nữ chính hay là nữ số 3, đều là mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ.
Khi Tần Phạn tới, mới biết được Bùi Phong cho cô thử vai nữ chính.
Khi Tần Sở thay một chiếc áo khoác quân đội màu xanh lá đậm, dây lưng khóa ở bên hông, cô ấy đã thay đổi từ vẻ lười biếng và xuề xòa thường ngày, đứng thẳng lưng, vừa kiêu ngạo vừa lạnh lùng, hoàn toàn không làm người khác cảm thấy gương mặt cô không hợp với quần áo.
Cô liếc đến đoạn nữ chính máu lạnh vô tình chĩa súng về phía nam chính, đây có thể nói là một trong những cảnh quay khó nhất đòi hỏi diễn xuất.
Trong lúc chờ thử vai, để tâm trạng bớt căng thẳng, Tần Phạn mở giao diện WeChat, chuẩn bị tìm người nào đó giải tỏa áp lực.
Lướt một vòng, cuối cùng dừng ở một ảnh đại diện trống, ghi là —— bạn giường.
Đầu ngón tay nhẹ ấn vào cái kia liền thấy hình đại diện lãnh đạm.
Tần Phạn đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ, lôi mấy tấm ảnh vừa chụp trong phòng thay đồ gửi qua.
Mới vừa gõ xong một hàng chữ, đang tự hỏi nên gửi hay không, bỗng nhiên có nhân viên công tác từ phòng thử vai đi ra: “Tần Phạn, đến lượt cô thử vai.”
“Đến đây.” Tần Phạn vội vàng đứng dậy, tiện tay ấn gửi, mới giao điện thoại cho Tiểu Thố.