Đích Nữ Triệu Thị

Chương 4: Bị đại ca xoa xoa (hơi H)

Ánh mắt của Triệu Hành Viễn trầm xuống, muốn cách xa Triệu Xu Ngọc một chút. Nhưng Triệu Xu Ngọc lại cho rằng đại ca muốn cự tuyệt nàng. Trong lòng quýnh lên, nàng căng thẳng ôm lấy cánh tay của Triệu Hành Viễn. Hoặc là không làm, còn đã làm thì phải làm cho đến cùng, nàng chu cái miệng nhỏ lên, hôn một cái.

Triệu Hành Viễn sửng sốt, đôi môi phấn nộn mềm mại kia không chút do dự cứ như vậy mà dán xuống. Xúc cảm không khỏi làm người ta thất thần.

Triệu Xu Ngọc thấy Triệu Hành Viễn vẫn không có phản ứng. Nàng dứt khoát mở miệng nhỏ, vươn đầu lưỡi nhỏ, cạy hai mảnh môi mỏng kia ra, ra sức hút hút liếʍ liếʍ.

Ngọc Nhi lại dùng chiêu này a.

Thanh âm của Triệu Hành Viễn khàn khàn, ánh mắt sâu kín.

Từ nhỏ tiểu nha đầu này nếu muốn cái gì, hoặc là bị lão nhị lão tam khi dễ, đều sẽ tới tìm hắn.

Lúc nào cũng muốn được dỗ, muốn được ôm.

Lớn một chút còn muốn thân thiết đυ.ng chạm, việc này làm hắn được hưởng lợi a. Rồi cứ như quỷ ám mà ngày càng thêm trầm mê vào trong đó.

Nàng vươn đầu lưỡi, câu lấy lưỡi của hắn, còn ngại không đủ.

Nàng bướng bỉnh mà hút lấy, thân mình nho nhỏ còn dán lên trên ngực của hắn mà cọ tới cọ lui.

Trong nháy mắt Triệu Hành Viễn liền chịu không nổi, không bao lâu liền đảo khách thành chủ.

Hắn bá đạo lại nồng nhiệt mà hấp thu hết nước bọt trong miệng nàng. Vừa thơm vừa ngọt, làm cho người ta muốn ngừng mà không được.

Triệu Hành Viễn đã nắm thế chủ động. Bây giờ lại tới lượt Triệu Xu Ngọc chịu không nổi.

Nàng hôn như gà mổ thóc, đánh đại đánh loạn sao có thể so sánh với nụ hôn tràn ngập sự kí©ɧ ŧìиɧ của Triệu Hành Viễn.

Thân thể nhỏ nhắn càng ngày càng nóng, hô hấp như bị cướp đi, đầu óc trống rỗng.

Khuôn mặt nhỏ phấn nộn cũng bởi vì hôn mà đỏ bừng lên.

Đại công tử Triệu Hành Viễn của Triệu phủ nhìn thoáng qua cũng biết không phải là một người ôn nhuận như ngọc. Để có thể chống đỡ một khoảng trời cho Triệu gia. Làm cho Triệu gia ở thành Cẩm Châu phát triển thành một gia tộc có tiếng tăm. Tất nhiên hắn sao có thể dựa vào thủ đoạn của chính nhân quân tử.

Hắn rất có uy danh, hành sự lại tàn nhẫn, làm việc cẩn thận, không để lọt dù chỉ là một giọt nước, lại có ánh mắt trác tuyệt, thủ đoạn cao minh.

Hôn môi nửa ngày, Triệu Hành Viễn mới chịu buông tha, vuốt ve đôi môi sưng đỏ, cười nhẹ nói:

Cái miệng nhỏ của Ngọc Nhi thật ngọt, là vì mới ăn đường sao?

Triệu Xu Ngọc nâng khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên. Mặc dù nàng còn chưa hiểu chuyện nam nữ, nhưng lại bị hơi thở nóng rực đầy nam tính của đại ca làm cho tim đập thình thịch.

Môi lưỡi của Triệu Hành Viễn liếʍ mυ'ŧ dọc theo cổ của Triệu Xu Ngọc, đi thẳng đến xương quai xanh sau đó nhẹ nhàng đảo quanh.

Triệu Xu Ngọc ngứa đến phát run, vặn vẹo thân thể muốn tránh thoát.

Nhưng cánh tay của Triệu Hành Viễn lại gắt gao cố trụ eo nàng, đem thân mình nho nhỏ ấn vào trong ngực.

Hành Viễn ca ca, ngươi đang làm cái gì?

Triệu Xu Ngọc ngứa đến vặn trái vặn phải, vừa khó hiểu lại vừa bị chọc nhột đến bật cười khanh khách.

Triệu Hành Viễn ngứa ngáy, hắn buông eo Triệu Xu Ngọc ra, cách lớp áo ngoài phủ lên đôi vυ' nhỏ đã phát dục của nàng.

Đại ca đang giúp Tiểu Ngọc Nhi mát xa a, chỗ này của nữ nhi chỉ khi được nam nhân vuốt ve, xoa bóp mới có thể to lên, càng ngày càng đẹp nha.

Triệu Xu Ngọc chớp chớp mắt.

Nhưng vì sao Hành Viễn ca ca chỉ xoa ở chỗ này?

Thân thể của tiểu muội muội mặc dù vẫn còn nhỏ, nhưng hai luồng trước ngực đã sớm phát dục. Cẩm y ngọc thực cho tới sơn trân hải vị dùng trong mấy năm qua quả thực là không lỗ mà. Riêng tổ yến vây cá đều bị tiểu nhân nhi này ăn không ít.

Đại ca chạm vào đôi vυ' nhỏ của Ngọc Nhi, làm Ngọc Nhi khó chịu sao?

Đây không phải là lần đầu tiên Triệu Xu Ngọc bị đại ca xoa ngực.

Tuy không rõ tại sao đại ca lại rất thích xoa nắn nơi này, nhưng nàng vẫn không cự tuyệt mà tiếp tục để cho hắn sờ nặn vυ' nhỏ, kiều thanh nói:

Cũng không khó chịu, chỉ là cảm giác có chút kỳ quái.

Hử? Kỳ quái như thế nào?

Có chút ngứa lại có chút trướng, Hành Viễn ca ca, những ngày gần đây ngực của Ngọc Nhi đều không thoải mái, thường xuyên trướng đến phát đau.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~