Đế Long Tu Thần

Chương 77: Hắc Điếm

Khương Hoài Ưu rất rõ ràng hai cách mà Đế Long nói đều là con đường chết không hề có cơ hội sống, cách thứ nhất cực kỳ nguy hiểm mà cơ hội thành công lại vô cùng nhỏ bé, cách thứ hai —— nàng không cần phải suy xét.

Để Đế Long móc long châu Long Đế ra đồng nghĩa với việc muốn mạng Đế Long.

Mất đi sức mạnh và năng lượng của long châu, Đế Long cũng mất đi sức bảo vệ chính mình, năm vị lão tổ kia không cần phải tiếp tục cố kỵ Đế Long, bọn họ cũng không cần chờ Đế Long trưởng thành giúp bọn họ thoát vây, trực tiếp cướp lấy đế khí Đế Long đạt được pháp thuật của Đế Long, vừa có thể thoát vây vừa giúp bản thân tăng sức mạnh, Đế Long hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Khương Hoài Ưu xoa cái đầu có chút nặng, nói: "Có lẽ còn một cách thứ ba."

Đế Long ánh mắt sáng lên, vội hỏi: "Cách gì?" Nếu là có cách khác, long châu của nàng sẽ được an toàn!

Khương Hoài Ưu nói: "Có lẽ U Minh Quỷ giới có cách hoá oán khí, ta muốn đi U Minh Giới một chuyến."

Đế Long không chút suy nghĩ, nói: "Ta đi với ngươi."

Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng gật đầu, "Thần Tiên Tuý" men rượu xộc lên đầu làm nàng cảm thấy có chút hôn mê, vì thế vận công bức rượu ra ngoài.

Một lần vận công, Khương Hoài Ưu lập tức phát hiện không thích hợp, nàng khẽ nói: "Rượu có độc."

Đế Long ngẩn ngơ, thầm kêu: "Rượu có độc? Hạ độc ta? Ai? Nghĩ cái gì vậy a?" Nàng không lo lắng mình trúng độc, chỉ lo Khương Hoài Ưu trúng độc.

Nàng hỏi: "Nghiêm trọng không?"

Khương Hoài Ưu hơi nhíu mày, nói: "Là độc chuyên đối phó với Nguyên Thần, rất khó phát hiện." Độc trộn lẫn trong rượu, nương men rượu vô tri vô giác mà thấm vào trong cơ thể, bây giờ vận công, độc lập tức thấm vào trong Nguyên Thần, nếu nàng không có đế khí hộ thân, còn tu luyện Hỗn Độn Thiên Công, chỉ sợ đã nguy rồi.

Nàng nói với Đế Long: "Ngươi không sao chứ?"

Đế Long vội tìm kiếm trong cơ thể, giơ tay, móc ra một làn sương hơi nước.

Khương Hoài Ưu thấy Đế Long móc khí độc ra bên ngoài cơ thể, nhẹ nhàng thở phào, lại nói: "Ngươi nhìn thử xem Thanh Lam có bị sao không." Nàng nhắm mắt lại, vội vàng dùng Hỗn Độn Thiên Công bức độc ra.

Đế Long tìm kiếm bên trong cơ thể Thanh Lam, phát hiện Thanh Lam cũng trúng độc.

Khí độc như sương như khói mà nhẹ nhàng từ từ thấm vào trong cơ thể Thanh Lam, bám vào Nguyên Thần.

Đế Long thấy thế, chạy nhanh rút ra một sợi đế khí rót vào trong cơ thể Thanh Lam giúp Thanh Lam thanh lọc cơ thể.

Đế Long phát hiện độc này không màu không vị, một khi bám trên Nguyên Thần, sẽ dính chặt vào Nguyên Thần, cắt đứt liên hệ giữa các nguyên thần lốm đốm, nếu trúng độc nặng, chỉ sợ cho dù có pháp thuật thần thông cũng đều toàn thân xụi lơ không có một chút sức, ngay cả nguyên Thần đều sẽ tê liệt.

Đây là sản nghiệp của Bích Tiêu Cung, rượu là chưởng quầy Bích Tiêu Cung tự mình dẫn tiểu nhị đưa tới, các nàng có ân oán với Bích Tiêu Cung, Bích Tiêu Cung hạ độc là đối tượng hiềm nghi số một.

Đế Long thay Thanh Lam bức độc, bỗng nhiên nghe thấy tiếng động từ bên ngoài truyền tới, hình như có người đang phá trận.

Các nàng vì phòng có người nghe lén, bày ra pháp trận, trận pháp này chỉ ngăn cách hơi thở không phải trận pháp phòng ngự, bị đánh vài lần đã bị phá tan tành.

Đế Long suy nghĩ loé lên, cũng giả bộ bị trúng độc, ngã nghiêng mà nằm trên người Thanh Lam, tiếp tục thay Thanh Lam ép độc.

Nàng truyền âm Khương Hoài Ưu, nói: "Có người tới, ngươi yên tâm bức độc, nơi này giao cho ta."

Khương Hoài Ưu nhắm mắt lại, ngồi dựa vào ghế, độc trong cơ thể khiến toàn thân nàng bủn rủn, ngay cả truyền âm cũng không có sức đáp lại.

Một đám hắc y nhân vọt vào phòng, bao vây trong và ngoài phòng kín mít, trong đó có một tên nam tử mặc áo gấm màu đen, trên mặt mang khăn đen dẫn đầu phía sau là bốn mươi hắc y nhân vọt vào trong phòng, bao vây ba người kín mít.

Đế Long giả vờ kiệt sức, lại buồn bực mà nhìn tên nam tử, kêu lên: "Che mặt thì sẽ không ai nhận ra ngươi sao? Tử Thiên Quân!" Đừng tưởng rằng trên mặt che khăn đen sẽ không ai nhìn thấy mặt ngươi, cho dù trên người ngươi có pháp bảo ngăn cản người khác thăm dò, ta cũng có thể liếc mắt một cái nhìn thấy qυầи ɭóŧ màu đỏ ngươi đang mang!

Tử Thiên Quân không nói một lời, lấy ra một cái pháp bảo hồ lô nhắm ngay ba người Đế Long, Khương Hoài Ưu, Thanh Lam muốn thu các nàng vào hồ lô.

Đế Long nói: "Ta không nghĩ rằng ngươi còn dám xuống tay với chúng ta.

Tử Thiên Quân, thật không biết ngươi ngu hay vẫn cho rằng như vậy là có thể bắt được chúng ta.

Vốn không định tìm ngươi tính sổ, nhưng ngươi lại tự tìm đường chết!" Đang nói chuyện, đôi mắt nàng chợt loé, trực tiếp ngẩng đầu nhìn về phía chiếc hồ lô đang treo trên đỉnh đầu.

Chiếc hồ lô màu tím kia được đúc từ tử kim(quặng đen), bên trong là ngọn lửa đang cháy hừng hực, hồ lô vừa xuất hiện, lập tức có một lực hút khổng lồ hút về phía ba người, ý muốn hút các nàng vào thiêu đốt cho đến khi hồn phách tan biến.

Tử Thiên Quân thấy pháp bảo không thể hút ba người các nàng vào trong, lại nghe thấy Đế Long nói, lập tức có cảm giác xấu, hắn trầm giọng nói: "Ngươi không trúng độc!"

Đế Long cười lạnh một tiếng, ngồi thẳng người, nói: "Ngươi trúng độc ta cũng chưa trúng!".

đam mỹ hài

Tử Thiên Quân lập tức khẽ quát một tiếng: "Rút!" Quay đầu bỏ chạy.

Đế Long trích ra một sợi đế khí bảo vệ Khương Hoài Ưu và Thanh Lam, đồng thời lấy ra Ma Quan mở cấm chế phong ấn ra.

Phong ấn Ma Quan vừa được giải, lập tức biến dài hơn 10 mét dày ba mét lơ lửng trên không Tuý Tiên Lâu, khí thế bàng bạc tràn ra, một phương thiên địa đều rùng mình, áp lực nghìn tấn giống như bầu trời đè xuống, hơn trăm tên hắc y nhân đang vội vàng bay ra ngoài lập tức hộc máu lần lượt rơi xuống trên mặt đất.

Cho dù Ma Quan lơ lửng trên không trung cách bọn họ tới mười mét, áp lực kia vẫn cực kỳ lớn ép tới toàn thân da thịt bọn hắn rạn nứt, nội tạng tẩm máu, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

Tử Thiên Quân bị Ma Quan khoá chặt, doạ đến hai đầu gối hắn phát run, linh hồn dâng lên nỗi sợ hãi khiến hắn không rét mà run, áp lực khổng lồ ép tới hắn ngay cả thở cũng khó khăn, cho dù tu vi đã là Đại Thừa, vẫn cảm thấy bản thân chỉ là con kiến bên dưới tảng đá khó có thể chống chọi với chiếc Ma Quan cổ quái.

Hắn vừa sợ vừa ngạc nhiên, hét lớn một tiếng: "Đế Long! Hành động bây giờ của ngươi là đang tuyên chiến với Tu Tiên Giới sao?"

Đế Long lạnh lùng đáp trả Tử Thiên Quân: "Ngươi đại diện được toàn bộ Tu Tiên Giới sao? Ngươi nhiều nhất chỉ có thể đại diện Bích Tiêu Cung mà thôi!" Nàng rót đế khí của mình vào trong người Thanh Lam, dùng đế khí bám vào trên những độc tố, sau đó mạnh mẽ lấy đế khí bóc độc tố ra, lại từ từ hoá giải.

Nàng thấy Khương Hoài Ưu còn chưa thu công, vì thế lại tìm kiếm Khương Hoài Ưu, vừa tìm liền phát hiện trong cơ thể Khương Hoài Ưu cũng có đế khí, đang từng chút từng chút hoá giải độc tố.

Đế Long thấy Khương Hoài Ưu không sao, lúc này mới quay đầu lại, trực tiếp lấy ly trà hất lên mặt Thanh Lam.

Thanh Lam giật mình bật dậy, nàng mở mắt ra, giơ tay sờ lên mặt, kêu lên: "Trời mưa hả?" Sau đó cảm thấy không thích hợp, đầu tiên là trong cơ thể có một dòng khí không thuộc về mình, vừa ngẩng đầu lên, lập tức hít một hơi lạnh.

Nóc nhà không thấy đâu, chỉ có một chiếc quan tài đang nằm ngang ở kia, mà trong viện hắc y nhân nằm đầy.

Nàng lập tức lạnh mặt, ở trong lòng kêu to: "Mẹ nó, thế mà lại bị tính kế!" Trong số những người nằm trên mặt, chỉ dựa vào hơi thở nàng liền biết là người Tu Tiên Giới.

Thanh Lam giương mắt đảo qua, liếc mắt nhìn những tên có tu vi hơi cao trong đó, lại xốc khăn che mặt từng người một lên, lập tức liên tiếp cười lạnh: "Tử Thiên Quân!" Lại đảo qua những tên bên cạnh, là người của Bích Tiêu Cung và Thiên Nguyên Thánh Địa.

Nàng lạnh giọng hỏi: "Làm sao? Không dám mặt đối mặt, chỉ dám dùng hành động tiểu nhân này?" Liên tục cười lạnh, nàng cực kỳ khinh thường loại người như Tử Thiên Quân.

Tử Thiên Quân thấy Thanh Lam vừa tỉnh đã đi ra vạch trần thân phận, lập tức ngửa mặt lên trời cười, nói: "Như thế nào? Yêu Thần, ngươi muốn Yêu Tộc đối đầu với Tu Tiên Giới sao? Thập đại môn pháp trong Tu Tiên Giới tuy có lớn có nhỏ, nhưng từ xưa tới nay luôn đồng lòng chống địch, ở đây không chỉ có là người của Bích Tiêu Cung, trước khi ngươi làm gì tốt nhất hãy suy nghĩ thật kỹ."

Thanh Lam khẽ cười một tiếng, hỏi: "Ngươi đe doạ ta?" Thái độ bắt đầu nghiêm túc, trên người toả ra sát khí, nói: "Nếu ngươi mang theo nhiều người như vậy, trước khi ra tay nên biết rõ kết cục là gì, ngươi đã đánh tới đây, ta còn phải khách sáo với ngươi? Ngươi thật đúng là làm như Yêu Tộc chúng ta sợ ngươi lắm vậy!"

Thanh Lam vừa dứt lời, đột nhiên Ma Quan rơi xuống, "Ầm" một tiếng nặng nề nện trên mặt đất, mặt đất xung quanh xuất hiện vô số khe nứt, mà chỗ Ma Quan rơi xuống lại là một cái số sâu mấy mét, một mùi máu tanh tưởi từ bên dưới quan tài xộc lên.

Dưới Ma Quan, tất cả đều là người Tu Tiên Giới, bị Ma Quan đè trúng, ngay cả rên một tiếng cũng chưa kịp đã trở thành một bãi thịt vụn, có mấy người chỉ bị đè một nửa người, vừa đau đớn vừa căm giận, đau đến điếng người không thể rên một tiếng.

Tử Thiên Quân từ eo trở xuống bị Ma Quan đè lên, đau đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng như suối, miệng mở to nhưng lại không thể phát ra một tiếng.

qua một lúc lâu, hắn mới gian nan mà phát ra một chữ: "Mày——"

"Xin Chân Long dừng tay!" Bỗng nhiên, một bóng người từ bên cạnh bay ra, Đế Long liếc mắt một cái đã biết người nọ là Nguyên Thần Đại Thừa hậu kỳ, hẳn là một vị đại nhân vật ở Bích Tiêu Cung.

Nàng nhanh chóng điều khiển Ma Quan bay lên, Tử Thiên Quân đau đến kêu "A" thảm thiết, tiếp đó lại là nói: "Ông nội cứu" Chỉ vừa nói đến một nửa, Ma Quan lại lần nữa nặng nề rơi xuống, cả người Tử Thiên Quân bị Ma Quan đè lên.

Đế Long giật mình "Á" hô lên: "Cẩn thận Ma Quan rơi xuốngi!" Nàng thở dài, nói: "Vẫn là công lực có hạn, không thể điều khiển theo ý muốn đươc." Nàng lại nói với Thanh Lam đứng cách mình không xa: "Thanh Lam, ngươi tránh xa một chút, Ma Quan quá nặng, ta khiêng không được, ta sợ lỡ tay đè trúng ngươi."

Lão già vừa chạy tới trơ mắt nhìn quan tài đè cháu trai của mình thành bùn nhão, toàn thân đang phát run, vừa muốn há mồm bảo Đế Long nâng Ma Quan lên, xem có thể cứu được nguyên thần của cháu trai hay không, lại nghe thấy giọng nói Đế Long vang lên.

Đế Long một bộ vô tội mở to đôi mắt nhìn nguyên thần Đại Thừa của lão già, hỏi: "Ông tới đây chịu trách nhiệm đòi lại công bằng sao? Ông tới vừa đúng lúc, chúng ta ở Tuý Tiên Lâu uống rượu, tự dưng có người hạ độc muốn bắt chúng ta." Nàng nâng ngón tay chỉ mặt đất, nói: "Tất cả những người này đều là sát thủ muốn hạ độc sát hại chúng ta.

Ông là người có tiếng nói trong Bích Tiêu Cung đi? Chuyện này phát sinh ở Bích Tiêu Cung các người, ông cũng không thể mặc kệ! À, ông sẽ không bao che cho bọn hắn phải không? Ta vừa rồi nghe hình như Tử Thiên Quân gọi ông là ông nội, ông không thể bao che cháu trai của mình được nha!"

Thanh Lam vừa rồi còn muốn ra tay, lúc này, nàng chỉ ngồi xem kịch.

Nàng thấy bây giờ ông nội của Tử Thiên Quân chắc chắn là đang muốn xẻo, làm thịt Đế Long.

Nàng quay đầu nói với Đế Long: "Tiểu Long Nhi, ngươi nghĩ gì vậy? Việc bao che hung thủ, bênh vực người nhà là truyền thống, sở trường của Tu Tiên Giới bọn hắn từ trước đến nay mà.

Chờ xem, Tử Thiên Quân hạ độc ám sát ngươi, Khương Hoài Ưu, ta việc của ba người chúng ta bọn hắn sẽ không đề cập một chữ, chỉ nói ngươi.....sẽ không nói ngươi yếu không điều khiển được, mà là nói ngươi trực tiếp dùng quan tài đè chết Tử Thiên Quân.

Tử Thiên Quân đường đường là một trong những Thánh chủ của mười thế lực lớn nhất Tu Tiên Giới, bị ngươi đè chết, ngươi nói, về sau Tu Tiên Giới còn có chỗ nào để ngươi ngồi a, ngươi xem ngươi đi theo Khương Hoài Ưu lại thành đối thủ một mất một còn với Ma Giới, bây giờ lại trở mặt với Tu Tiên Giới, ngươi muốn tới Yêu Tộc của ta hay không, ta phong ngươi làm Yêu Vương, để tất cả con cháu con dân của ta đều cung phụng ngươi, ai dám làm hành động vô sỉ này trước mặt ngươi, ngươi trực tiếp dùng quan tài đè chết là được, ta tuyệt đối không kêu một tiếng." Không thể không nói, đường đường là thánh chủ mà chết thành như vậy, quá oan ức.

Nàng thấy chiếc quan tài này rất cổ quái, Nguyên Thần, Nguyên Anh,của những người bị quan tài đè chết không một ai chạy thoát, ước chừng Tử Thiên Quân cũng dữ nhiều lành ít.

Ông nội của Tử Thiên Quân cực kỳ căm tức, trả lời một cách mỉa mai: "Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy, miệng lưỡi Yêu Thần sắc bén còn hơn Cung Thần, lão phu lĩnh giáo!" Lão đáp xuống mặt đất, nói: "Chân Long, Thiên Quân đã trả giá bằng cả tính mạng, mong rằng ngài giơ cao đánh khẽ cho lão phu nâng xác của nó trở về."

Đế Long rất dứt khoát mà nâng Ma Quan lên, dưới Ma Quan, chỉ còn lại một đống bột trắng xương vụn cùng một bãi máu và thịt, đã không còn người, chỉ có một bãi máu và quần áo trộn lẫn với nhau.

Ông nội Tử Thiên Quân nhìn thấy cảnh tượng này, không chỉ có tay chân run rẩy, ngay cả môi cũng run run, bốn đời đơn truyền, đứa cháu trai duy nhất! Lão ổn định cảm xúc, chắp tay nói: "Còn mời Đế Long buông tha Nguyên Thần Thiên Quân, lão hủ vô cùng biết ơn."

Đế Long "A" một tiếng, vẻ mặt vô tội mà nói: "Đây là Ma Quan được làm từ xương của Tiên Đế tiền nhiệm sau khi nhập ma, Ma Quan rơi xuống ngay cả hồn phách cấp Tiên cũng bị chấn vỡ, Tử Thiên Quân chỉ ở Đại Thừa, sao có thể còn Nguyên Thần!"

Ông nội Tử Thiên Quân nghe vậy run rẩy vài cái, lập tức "Ọc" một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.

Đế Long vội vàng quan tâm mà kêu lên: "Lão gia gia, người không có việc gì chứ? Cái kia, người chết không thể sống lại, người nén bi thương a!"

Ông nội của Tử Thiên Quân toàn thân run rẩy, bi giận đan xen, tức giận đến nỗi nói không nên lời.

Nếu không phải biết mình không phải là đối thủ của con rồng này, nếu không phải sợ liên luỵ toàn bộ Bích Tiêu Cung, ông nhất định không chết không ngừng với con rồng này!

Đế Long nhìn thấy ông ta tức giận đến như vậy, vội vàng dùng một bàn tay che mặt lại, quay đầu nhỏ giọng thì thầm với Thanh Lam: "Ngươi xem Tử Thiên Quân chỉ còn lại một bãi máu, đáng tiếc là đã bị Ma Quan trấn chết, tinh hoa sức mạnh trong máu thịt trực tiếp bị Ma Quan hấp thu, bằng không cũng nhặt máu thịt về nuôi dưỡng, nói không chừng còn có thể nuôi được một cơ thể khác."

Thanh Lam trầm mặc nhìn về phía Đế Long, lại nói: "Ngươi đừng nói nữa, lại nói tiếp ông ta cũng bị ngươi làm cho tức chết." Trong miệng thì nói như vậy, Thanh Lam cũng đã cười không ngừng được.

Con rồng nhỏ cũng thật sự quá độc mồm a! Tử Thiên Quân, ngươi chọc ai không chọc, lại đi gây chuyện với con rồng nhỏ.

Ngươi chọc con rồng nhỏ thì thôi, còn chọc Khương Hoài Ưu.

Ngươi không nghe được lúc nãy Đế Long nói chỉ cần Khương Hoài Ưu kêu một tiếng Đế Long sẽ vì Khương Hoài Ưu mà san bằng Tu Tiên Giới à, ngươi còn đến gây chuyện, giờ thì hay rồi, ngay tại chỗ cán người xẹp lép! Thanh Lam quét mắt nhìn Tử Thiên Quân chỉ còn lại bộ quần áo, lòng nói: Thật đúng là bằng phẳng! Bị quan tài ép xẹp lép!

Trước đối thủ mạnh hơn, ông nội của Tử Thiên Quân căn bản không dám báo thù.

Ông ta chỉ có thể thật cẩn thận mà thu hồi máu thịt và quần áo của cháu trai mình vào trong pháp bảo, chuẩn bị mang về an táng.

Đế Long thấy ông ta chuẩn bị đi, lập tức kêu lên: "Lão gia gia, ông.....!các người, Tuý....Tuý Tiên Lâu là cửa hàng của các người, chúng ta ở đây ăn cơm bị hạ độc, không giải quyết việc này mà đã định đi à? Ông nói, ta, Thanh Lam, Khương Hoài Ưu, ba người chúng ta tới ăn cơm các người cũng dám hạ độc, sau này có phải người có thù oán với Bích Tiêu Cung đến Tuý Tiên Lâu ăn cơm, các người liền trực tiếp gϊếŧ chết! Tuý Tiên Lâu của ông là hắc điếm à!"

Ông nội của Tử Thiên Quân cực kỳ tức giận, biết việc này không có khả năng giải quyết êm đẹp.

Lão ta xoay người hỏi Đế Long: "Vậy các hạ muốn như thế nào?"

Đế Long vô tội mà nhún nhún vai, nói: "Ta......!Ta còn có thể thế nào?" Nàng nhìn quanh bốn phía, xung quanh đã sớm tụ tập rất nhiều người Tu Tiên Giới, vẻ mặt uất ức mà nói: "Ta....Chúng ta vào hắc điếm, ta....Ta không nên vì bản thân đòi lại công bằng sao?".