Cũng giống như việc kiếp trước Văn Vũ là một chiến sĩ, sau khi thăng cấp sức mạnh cơ bắp của cậu đã được tăng cường mạnh mẽ, cấp độ đầu tiên không biểu hiện rõ ràng, nhưng từ sau cấp độ thứ hai, thân hình vốn dĩ gầy gò lập tức trở nên cường tráng.
Có vẻ như bây giờ chiều cao của cậu đã cao hơn hẳn mấy cm, hình dáng như cây sào lúc đầu lại càng tròn trịa hơn một chút, đặc biệt là linh thú trên vai càng làm cho Văn Vũ trở nên thần bí hơn đôi chút.
Cậu nở một nụ cười hài lòng, linh thú trên vai nhìn chằm chằm vào gương đầy mê man, tựa hồ không hiểu tại sao lại có một linh thú khác giống hệt mình trong đó.
Văn Vũ nhẹ nhàng xoa linh thú hai cái rồi quay người bước lên phố.
Lúc nãy chính mình đã dọn dẹp con phố này mấy lượt rồi, mới thay quần áo một lúc mà đã có một đợt zombie khác chạy đến lững thững trên đường.
Tuy rằng sức chiến đấu của zombie không mạnh, nhưng những quái vật này chỉ cần tìm được dấu vết con mồi, thì dù có là chân trời góc bể chúng cũng không chịu từ bỏ.
Văn Vũ không biết phía sau còn có bao nhiêu zombie nhưng bất kể có bao nhiêu đi chăng nữa, đám zombie trước mặt vẫn chưa thể đe dọa được cậu.
Cậu nhặt con dao thép vừa đổi lên, rồi trực tiếp lao về phía trước.
Mười mấy con zombie hoàn toàn không thể gây ra bất kỳ nguy hiểm nào đối với Văn Vũ, ngay cả góc áo của cậu cũng không đυ.ng tới được, đàn zombie nhỏ trước mặt đều bị tiêu diệt sạch sẽ.
Tuy nhiên có một con zombie cấp một trong số đó đã gây ra một chút rắc rối cho Văn Vũ.
Đó là con zombie lao lên đầu tiên, dáng vẻ của nó cũng giống hệt với những con zombie bình thường khác, khiến cậu không khỏi sởn gai ốc.
Chỉ là khi Văn Vũ tới gần, nó đột nhiên bộc phát sức mạnh, trong thoáng chốc thể hiện thực lực của mình.
Cơ sở thuộc tính hai điểm.
Nhưng trước kinh nghiệm chiến đấu của Văn Vũ, hoàn toàn không hề có tác dụng gì.
Zombie cùng cấp độ hoàn toàn không phải là đối thủ của những chức nghiệp giả cùng cấp, ngoài việc zombie thiếu kỹ năng ra, thì chủ yếu là do chúng không phát huy được sức mạnh của mình, mà cơ thể của chúng bị thiếu sự phối hợp hài hòa một cách nghiêm trọng.
Văn Vũ chém đầu con zombie cấp một bằng ba nhát dao và đạt được 10 điểm.
Những khu dân cư xung quanh vẫn còn rất nhiều người sống sót, nghe thấy tiếng cắn xé dữ dội bên dưới, bọn họ lần lượt nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Cứu tôi với.”
“Anh trai đừng đi, giúp chúng tôi với.”
“Người anh em, tôi là XXX, cứu tôi với, tôi sẽ cho cậu tiền.”
Văn Vũ nhìn xác zombie trên mặt đất, cũng không bận tâm đến những lời cầu xin của đám người yếu ớt kia, mà đi về phía trung tâm thành phố.
"Lạch cạch lạch cạch."
Một trận âm thanh giòn tan vang lên.
Văn Vũ mở cánh cửa phòng trộm rồi đi vào, sau đó kiểm tra cẩn thận tình hình trong căn phòng.
Đã gần một ngày kể từ khi Văn Vũ tách khỏi tiểu đội hộ vệ Tương Lai. Cậu vừa đi về phía công viên Giang Tân vừa gϊếŧ lũ zombie trên đường.
Thấy bóng đêm dần buông xuống, Văn Vũ dừng lại sau một ngày tàn sát gϊếŧ chóc, trực tiếp đi thẳng tới khu chung cư, sau đó lẻn vào một căn hộ tìm nơi chuẩn bị nghỉ ngơi .
Sau khi tùy tiện tìm kiếm một ít thức ăn trong phòng, Văn Vũ lấp đầy dạ dày rồi đi thẳng vào phòng ngủ chính, định tiết kiệm năng lượng và ngày mai tới công viên Giang Tân.
Chiến đấu cả một ngày, cho dù có được thể chất của chức nghiệp giả, nhưng cậu cũng vẫn cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Nằm trên chiếc giường mềm mại, cậu ngẫm lại một chút những điều được và mất ngày hôm nay.
"Ừm, thể chất đã đạt đến ba điểm, còn tiêu mất 50 điểm để đổi lấy một bộ trang phục bảo hộ cấp F. Coi như thu được cũng không tồi.”
Trang phục bảo hộ được mặc bên trong lớp quần áo của Văn Vũ, cả bộ đồ bảo hộ này là kiểu dáng bó sát. Ngoại trừ phần đầu và tay ra thì phần còn lại đều nằm trong phạm vi bảo vệ của nó.
Bộ trang phục bảo hộ cấp F này hoàn toàn có thể chống đỡ được những vết cắn của zombie thông thường, điều này cũng có nghĩa là Văn Vũ sẽ không sợ đám zombie nhỏ bao vây.
Càng nghĩ ý thức của Văn Vũ ngày càng trở nên mơ hồ.
“Đợi tôi với, cảnh sát Tiêu, cảnh sát Tiêu chờ tôi với!”
Ngay tại khu chung cư mà Văn Vũ đang ở, có một nhóm bốn người đang điên cuồng chạy trốn ở cách đó không xa.
Có ba con zombie đang đuổi theo họ, nhưng ba con zombie này rõ ràng khác hẳn so với những zombie bình thường. Thậm chí ngay cả móng tay cũng dài hơn rất nhiều, như thể mọc ra năm con dao găm nhỏ trên tay.
Tiếng rít gào gầm gừ vang lên, chiếc miệng lớn lộ ra những chiếc răng nanh sắc bén như lưỡi cưa.
“Chết tiệt.” Mắt thấy gã mập với chiếc bụng phệ đang rớt lại phía sau, sắp bị ba con zombie đuổi kịp, người đàn ông trung niên cường tráng mặc bộ đồng phục cảnh sát dẫn đầu mau chóng xoay người lại, rồi nhanh nhẹn chém chiếc rìu phòng cháy đang cầm trên tay ra, trực tiếp chém thẳng lên trên người con zombie cấp một, khiến cho nó choáng váng.
“Nhanh lên một chút, Bí thư Vương mau lên!”
Cảnh sát Tiêu vội vàng hét lên với người đàn ông trung niên bụng bia còn hói đầu kia.