Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế

Chương 13: Người May Mắn Sống Sót

Thuốc trị liệu cao cấp ……

Quyển trục hồi xuân …….

Máu phượng hoàng .......

Quyển trục hấp thu sinh mệnh …….

Cốc sinh mệnh …….

Thấy điểm trao đổi phía sau chọc thủng chân trời, Văn Vũ thở dài ngao ngán.

Ví dụ như chiếc cốc sinh mệnh này, chỉ cần cho chất lỏng vào đó, cho dù nước đã bị ô nhiễm cũng được, sức mạnh của ly thánh sẽ trực tiếp biến nó thành thuốc chữa bệnh tối thượng.

Có thể nói, thứ này hoàn toàn có thể chịu được nhiệm vụ chữa trị nơi tập trung siêu cấp.

Nhưng cần phải đổi đủ 100 triệu điểm để mọi người biết đây hoàn toàn là mồi nhử thấy được mà không sờ được.

Văn Vũ không muốn nghĩ tới khao khát không đạt được, cậu trực tiếp chọn thuốc trị liệu sơ cấp.

“Đinh, trao đổi thuốc trị liệu sơ cấp thành công, trừ 100 điểm.”

Rút khỏi hệ thống trao đổi, nhìn thấy chai thủy tinh trong suốt đặt trên cột đá trao đổi, Văn Vũ trực tiếp cắn mở nút chai, uống thuốc trị thương.

“Ừm, mùi nho.”

Bầu trời dần tối sầm, đêm đầu tiên ở mạt thế, dần dần có tiếng khóc lóc và tuyệt vọng của vô số người sống sót.

Tuy chỉ mới 7 giờ, nhưng cả thành phố đã không còn tiếng ồn ào hôm trước, chỉ còn lại một vùng tĩnh mịch.

Văn Vũ đứng trên lầu hai của một siêu thị, vừa gặm gói thức ăn nấu chín được niêm phong, vừa liếc mắt nhìn vầng trăng mờ trên bầu trời.

Vết thương trên cánh tay đã hoàn toàn được cải thiện dưới tác dụng của thuốc chữa trị, không thể không nói sản phẩm của cột đá phải là một sản phẩm tốt.

Zombie ở tầng dưới đã bị Văn Vũ dọn dẹp sạch sẽ, đối với chức nghiệp giả cấp một mà nói, zombie chưa phân loại hoàn toàn là một bầy cừu non bị gϊếŧ thịt, nhất là khi chức nghiệp giả đã không sợ nhiễm virus.

Ánh trăng ở phía đông bắc Hoa Hạ không sáng, cũng không thấy rõ mặt trăng, nhưng Văn Vũ vẫn có thể nhìn thấy ánh trăng sáng lạnh trong trắng, đã có chút tơ máu, giống như có cái gì nhuộm vào trăng.

Văn Vũ biết, đó chính là nỗi kinh hoàng lớn nhất ở mạt thế.

Nửa năm sau khi tới mạt thế, lúc mặt trăng hoàn toàn đẫm máu, cánh cổng của Ma giới sẽ mở ra, vô số quái vật đáng sợ sẽ xông vào Trái đất.

Toàn bộ loài người sẽ chính thức chứng kiến nỗi kinh hoàng thật sự.

So sánh nửa năm sau, bây giờ những tên zombie nhỏ bé, truyện được cập nhật nhanh nhất tạitruyenyy.vipgiống như điểm tích luỹ hoạt động khá là dễ thương.

Văn Vũ tiện tay thả xương đùi gà vừa ăn xuống, đầu xương vẽ một vòng cung đẹp mắt từ cửa sổ, và hạ cánh xuống đất chỉ trong tích tắc.

Giọng nói trầm thấp thậm chí còn quấy rầy một zombie cách đó vài mét, tên zombie kia lảo đảo đi về nơi phát ra âm thanh, tiếng gầm trầm thấp vang lên xa xa trong màn đêm yên tĩnh.

Đây chính là nguyên nhân Văn Vũ yên tĩnh chờ trong phòng, vào buổi tối, tầm nhìn càng nhỏ, nhưng thính giác của đám zombie này lại được củng cố rất nhiều.

Văn Vũ dĩ nhiên sẽ không đối đầu với đánày trong đêm tối, không phài vì nguy hiểm, chỉ là do ……. giá cả không cao.

Văn Vũ nhặt một con dao làm bếp được tìm thấy trong siêu thị, ném chính xác vào đầu zombie.

Cách đó vài mét, dưới sự phù hộ của sức mạnh khủng khϊếp của Văn Vũ, con dao làm bếp đã đâm chính xác vào đầu zombie, ngăn không cho zombie gọi đồng bọn. Sau đó, thế giới yên ắng trở lại.

Văn Vũ đóng cửa sổ, dựa vào góc tường để phân loại được mất của ngày hôm nay và kinh nghiệm chiến đấu với Độc nhãn.

Đây là thói quen Văn Vũ tập luyện khi ở mạt thế, nếu không có đủ tài nguyên, mỗi lần thêm một ít kinh nghiệm, cậu lại có thêm hy vọng sống tiếp.

“Chức nghiệp hồn sư quả thật rất mạnh, nhưng tình hình không chiến đấu, mình phải so với mấy tên chức nghiệp bớt đi vài kỹ năng, hơn nữa với thể chất chức nghiệp của hồn sư, chức nghiệp này càng thiên về triệu hồi, mà không phải là cuộc tấn công cận chiến trong trạng thái chiến đấu, vì vậy một số vật phẩm để tăng năng lực phòng thủ là rất cần thiết.”

Sức mạnh trong trạng thái chiến đấu quả thật rất khủng khϊếp.

Nhưng trong trạng thái không chiến đấu, sức chiến đấu của Văn Vũ lại kém hơn so với những chức nghiệp khác.

Mà cậu không thể duy trì trạng thái chiến đấu được lâu, vừa mới huỷ bỏ trạng thái chiến đấu, linh thú trên vai cậu rõ ràng không phát triển ngay từ đầu.