“Dạng không chiến đấu: Biểu hiện dưới dạng một quả cầu phát sáng, có hình dạng thay đổi theo thuộc tính và cấp độ của Linh thú, lơ lửng trên vai ký chủ.”
“Dạng chiến đấu: Linh thú và Hồn sư hợp thể, làm tăng sức chiến đấu cực lớn của Hồn sư. Thuộc tính cơ sở của Hồn sư đổi thành thuộc tính của Hồn sư và Linh thú. Đồng thời, các kỹ năng của Linh thú sẽ làm tăng sức mạnh của Hồn sư.”
“Dưới hình thái chiến đấu Linh thú, kỹ năng của Hồn cảnh sinh ra biến hóa, biến thành: Hồn sủng thêm vào.”
“Hồn sủng thêm vào (không cấp độ, kỹ năng đặc biệt của Hồn sư): Khi Hồn sư và Linh thú hợp thể trạng thái chiến đấu, tất cả Linh thú đặt bên ngoài không thể tiến vào Hồn cảnh nữa, đồng thời Hồn sủng trong Hồn cảnh không thể được thả ra. Tất cả Hồn sủng tồn tại với Hồn sư trong Hồn cảnh đều có thể thêm vào một loại kỹ năng của Hồn sủng cho Hồn sư.”
“Thuộc tính hiện tại của Linh thú: 2. Kỹ năng 1: Linh hồn tấn công (cấp S, kỹ năng bị động): Trong chế độ chiến đấu, mỗi đòn tấn công của Hồn sư sẽ gây sát thương cho linh hồn của đối phương. Hiệu quả sát thương tùy theo chênh lệch giữa các thuộc tính của hai bên. Đối phương vượt qua mười lần đơn vị của ký chủ thì hoàn toàn mất đi hiệu lực.”
“Thuộc tính hiện tại của ký chủ:
Tên họ: Văn Vũ
Chủng tộc: Con người
Chức vụ: Hồn sư
Kỹ năng: Hồn cảnh (Hồn sủng thêm vào)
Hồn sủng đầu tiên: Linh thú
Thuộc tính: 2”
Văn Vũ đọc lại âm thanh nhắc nhở trong đầu không sót một chữ. Cậu càng nhìn càng mở to hai mắt, nhìn đến cuối cùng, khóe mắt kinh ngạc sắp mở to đến nứt ra.
Sau đó, cậu điên cuồng cười to.
Trong đầu Văn Vũ so sánh chức nghiệp Hồn sư này với chức nghiệp chiến sĩ quen thuộc nhất của mình, dường như trong phút chốc đưa ra kết luận, hai chức nghiệp này căn bản không thể so sánh.
Chỉ nhìn vào thuộc tính cơ bản mà nói, thì không có sự khác biệt giữa hai chức nghiệp. Trên thực tế, Văn Vũ biết không có sự khác biệt trong thuộc tính cơ bản của bất kỳ chức nghiệp nào. Vừa chuyển chức là hai, đỉnh phong cấp một là mười.
Tuy nhiên, một khi bản thân hợp nhất với Linh thú, thì thuộc tính cơ bản sẽ ngay lập tức vượt qua những chức nghiệp khác một mảng lớn.
Nếu như lúc ở đỉnh phong cấp một, thuộc tính cơ bản của các chức nghiệp khác là mười, thì ở trạng thái chiến đấu là hai mươi, càng tăng cấp thì khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng lớn.
Chỉ dựa vào điểm này, cậu sẽ đè bẹp người cùng cấp ở giai đoạn sau.
Hơn nữa, Hồn sủng thêm vào trong trạng thái chiến đấu của bản thân có thể khiến cậu có thêm một vài kỹ năng so với những người khác. Cấp càng cao thì càng có nhiều kỹ năng hơn.
Sự khác biệt trong đó, hiệu quả gây ra thậm chí còn cao hơn gấp đôi so với việc tăng cường thể chất. Hơn nữa, nó sẽ làm cho phong cách chiến đấu của cậu không thể hình dung được.
Thậm chí, cậu có thể trở thành một người chuyên nghiệp toàn diện, có thể áp sát và đánh xa, có thể chống và chạy.
Vẫn có thể xuất hiện tình huống Hồn sủng của bản thân mạnh hơn sức chiến đấu của bản thân trong trạng thái chiến đấu.
Văn Vũ cẩn thận trải nghiệm sức mạnh lớn mạnh mà Hồn sư mang đến cho mình. truyện được cập nhật nhanh nhất tạitruyenyy.vipCậu quay đầu lại nhìn Linh thú lơ lửng trên vai.
“Mọi thứ của chức nghiệp này đều tốt, nhưng Linh thú này quá lộ liễu, gặp qua một lần cũng không thể quên được. Sau này, mình căn bản đừng nghĩ giấu giếm thân phận.” Không thể không nói, chức nghiệp lớn mạnh như thế chính là khuyết điểm của Văn Vũ.
Linh thú nhỏ bé tròn vo, thân hình nhỏ hơn quả bóng bàn đang không ngừng run rẩy. Nó nhìn thấy chủ nhân đang quan sát mình, nó thân mật áp sát cọ cọ vào má Văn Vũ, loại xúc cảm băng giá rất thoải mái.
Văn Vũ nhếch môi. Vật nhỏ bé này chính là bạn đồng hành cả đời của mình. Sự tiếp xúc vừa rồi, Linh thú nhỏ rõ ràng truyền đến sự vui vẻ, tò mò, khiến Văn Vũ hiểu, vật nhỏ bé này không phải vật chết, mà là một sinh mệnh có tư duy của mình.
Cửa ra của bảo địa được mở ra ngay khi rương kho báu được mở ra. Cậu nhìn thấy một xoáy nước màu trắng bạc đứng sừng sững. Văn Vũ nheo mắt lại, nghĩ tới Độc Nhãn đuổi mình tới nơi này.
Nói thật, Văn Vũ vô cùng cảm ơn con súc sinh một mắt này. Nếu không có tên đó, thì cậu nhất định sẽ chuyển chức thành chiến sĩ, do đó bỏ lỡ chức nghiệp hoàn mỹ như thế này.
“Lấy cái gì cảm ơn mày đây? Ừm, khiến cho mày xuống địa ngục càng nhanh càng tốt vậy.” Văn Vũ nghĩ như vậy.
Nhìn vòng xoáy màu trắng bạc trước mặt, bên ngoài, một con dã thú có thể đang ngồi xổm trong bụi cỏ của mình. Tuy nhiên, Văn Vũ biết rất rõ rằng một con chó biến dị đã không thể ngăn cản được cậu nữa.
Tương lai của mình, ở nơi xa, ở trên toàn thế giới.
Vậy thì, cậu có thể đạt tới độ cao như thế nào ở thế giới này, lại có thể sắm vai một nhân vật như thế nào?
“Thật sự chờ mong.”
……