Lần đầu tiên Tống Di nghe thấy cái tên Thạch Đông Thành, hơn nữa còn là biết được từ trong miệng của Triệu Khắc Văn, bởi vì hai người bọn họ kết hôn, Thạch Đông Thành trở thành phù rể.
Tống Di không có nhiều bạn bè thân thiết lắm nên chỉ mời hai người làm phù dâu, nhưng bạn bè của Triệu Khắc Văn lại rất nhiều. Lăn lộn trong thành phố Trường Hải này, ai mà không có mấy người bạn cơ chứ, nhưng Thạch Đông Thành thì khác, anh là bạn bè nối khố với Triệu Khắc Văn từ nhỏ, mặc chung một đũng quần với nhau cho nên tình nghĩa có thể hiểu được.
Cô khá tò mò với người đàn ông này, bởi vì một cái tên rõ ràng lặp đi lặp lại nhiều lần trong miệng Triệu Khắc Văn chắc chắn rất quan trọng với anh ta.
Nhắc đến cũng thật trùng hợp, Tống Di muốn gặp người đàn ông Thạch Đông Thành này, không ngờ mấy ngày trước khi kết hôn lại đυ.ng phải ở trong sân.
Hôm đó là lần đầu tiên Tống Di đến nhà của Triệu Khắc Văn, cô muốn làm quen với hoàn cảnh trước một chút, nhân tiện chào hỏi với ba mẹ Triệu khắc Văn nên không báo trước mà tự lái xe đến.
Tống Di vừa mới bước xuống xe đã nhìn thấy Thạch Đông Thành, anh dựa vào khung cửa sổ hút thuốc, hít mây nhả khói, mang theo hơi thở côn đồ lưu manh, trên lông mày có một vết sẹo hình lưỡi dao nhợt nhạt, cả người thoạt nhìn trông rất dữ tợn, không dễ kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Lúc đó cô đi giày cao gót, bởi vì phải gặp ba mẹ chồng nên đã mặc một bộ sườn xám màu xanh nhạt, khi cô lắc mông đi ngang qua người đàn ông thì hai người đối mặt nhìn nhau.
Thoạt nhìn Thạch Đông Thành vừa thô kệch vừa nam tính, anh phun ra một làn khói, híp mắt, cực kỳ sắc bén.
Lúc đó hai chân Tống Di đều run lên, bởi vì một người sở hữu khí chất như thế này có thể chơi chết cô.
Nửa người trên của Thạch Đông Thành mặc một chiếc áσ ɭóŧ ba lỗ, bên dưới mặc quần đùi thể thao, sức quyến rũ toàn thân không có chỗ để, từ đầu đến cuối anh chỉ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ, không nói bất cứ điều gì.
Đã rất nhiều năm rồi Tống Di không quan hệ, cũng lâu lắm rồi không tự thủ da^ʍ, chỉ cần liếc mắt nhìn người đàn ông kia một cái, bên dưới của cô đã ướt đẫm.
Thạch Đông Thành quay đầu sang một bên, không nhìn người phụ nữ kia nữa, tập trung vào việc hút thuốc.
Đây là lần đầu tiên Tống Di có cảm tình mãnh liệt với một người đàn ông xa lạ, mặc dù nɧu͙© ɖu͙© chiếm hết tất cả, cô muốn xin số điện thoại của người đàn ông này nhưng nhìn thời gian thì thấy không thích hợp lắm.
Trên mặt Thạch Đông Thành không có cảm xúc gì, khoé mắt liếc nhìn đến cặp mông lắc lư dâʍ đãиɠ của người phụ nữ, anh mắng thầm: “Mẹ nó!”
“Tiểu Di!” Ngay khi Tống Di đang quyết định xem có nên làm quen với người đàn ông này hay không thì trong sân có người gọi cô.
Nhìn thấy Tống Di, Triệu Khắc Văn nhanh chóng chạy đến.
Tống Di ngay lập tức tỉnh táo lại, cô đang phát bệnh thần kinh gì nữa vậy, cô gạt đi ý nghĩ xấu hổ khi lẳиɠ ɭơ với một người đàn ông xa lạ, mỉm cười đi về phía Triệu Khắc Văn.
Hai người ôm chặt lấy nhau, đó là điều mà một đôi nam nữ đang yêu đương cuồng nhiệt nên có, sau khi tách ra, Triệu Khắc Văn lôi kéo cô đến và giới thiệu với Thạch Đông Thành: “Anh Đông, đây là em dâu của anh, Tống Di.”
Sau đó lại giới thiệu với Tống Di: “Đây là người anh em tốt của anh, Thạch Đông Thành.”
Thạch Đông Thành chủ động đưa tay ra, nói: “Chào em.”
Tống Di đương nhiên cũng lịch sự đáp lại: “Chào anh.”
Trong khoảnh khắc bàn tay tiếp xúc với nhau, cả hai người đều run lên, đặc biệt là Tống Di, bàn tay người đàn ông thô ráp mạnh mẽ, cảm giác nóng bỏng khiến co rút tay lại.
“Tiểu Di, sau này nếu em muốn thuê bảo vệ thì có thể tìm anh Đông, anh ấy làm cái này.” Triệu Khắc Văn không nhận ra điều gì bất thường, tiếp tục nói.
“Được, sau này khi em tham gia vào các hoạt động, vấn đề vệ sĩ phải làm phiền anh Đông giúp đỡ rồi.” Tống Di cười nói.
“Ừ.” Thạch Đông Thành đồng ý.
Sau khi nói chuyện với nhau một lát, Triệu Khắc Văn dẫn Tống Di đi vào, hôm nay đến đây cũng không có nhiều chuyện lắm, chủ yếu chỉ để thăm ba Triệu mẹ Triệu nên không đến chỗ nào nữa mà đi thẳng đến gian phòng bên cạnh phía Đông của Tứ hợp viện.
Đây là lần đầu tiên Tống Di đến đây, không quen thuộc vị trí địa lý lắm nhưng tứ hợp viện này quá lớn, cô đi theo Triệu Khắc Văn dạo qua một vòng, đi mấy trăm mét nữa mới đến được chỗ ở của ba Triệu mẹ Triệu.
Nhìn thấy Tống Di, ba Triệu mẹ Triệu nhiệt tình không thôi, mãi đến giữa trưa mới rảnh rỗi.