Tuyết Hoa Thái Tử Phi

Chương 9: Thiệp Mời Sinh Thần Linh Nguyệt Quận Chúa

Nàng đang ngồi bên cửa sổ luyện chữ đến tập trung thì.

“Hoa nhi, con đang luyện chữ hay sao“, Trần thị cười nói nhìn vào nữ nhi mình đang luyện chữ.

Nàng mỉm cười: “Phải nha, nữ nhi tập trung đến nỗi ngay cả mẫu thân đến con cũng không biết nữa là“.

“Cũng đúng thôi, luyện chữ cần phải tập trung cao độ, con như vậy mẫu thân rất vui“, Trần thị xoa mặt nàng, ôn nhu nói.

“Hôm nay, mẫu thân có chuyện gì muốn nói với nữ nhi sao, sớm như vậy đã đến đây chắc chắn là có chuyện gì đó“, Nàng vừa nói vừa ôm lấy cánh tay Trần thị làm nũng nói.

Trần thị chỉ trán nàng, trách yêu: “Thật nghịch ngợm, Hoa Nhi nói cho mẫu thân nghe con có quen với Linh Nguyệt quận chúa nữ nhi của Đức Tấn thân vương gia sao?“, Nhìn nữ nhi nói.

“Mẫu thân có còn nhớ, hồi chúng ta tham gia yến tiệc trong cung hay không?“.

“Sao vậy? Tất nhiên mẫu thân vẫn còn nhớ rõ rồi“, Trần thị nhìn nữ nhi cười nói.

Nàng mỉm cười, lên tiếng: “Chính vào ngày hôm đó mà con đã kết giao bàn hữu được với Linh Nguyệt quận chúa đấy ạ“.

“Thật sao, thảo nào hôm nay, người của Linh Nguyệt quận chúa được cử đến phủ thừa tướng của chúng ta mời thiệp, còn bảo rằng phải đưa tận tay cho con mới được“, Trần thị nói nhu hòa nhìn nàng,

Nàng ngạc nhiên: “Sinh thần của quận chúa sao, con không nghĩ đến nàng ấy sẽ mời thiệp đến đây“,

“Mẫu thân cũng có gặp qua Linh Nguyệt quận chúa mấy lần khi theo phụ thân con tham dự yến tiệc trong cùng, nghe nói Linh Nguyệt quận chúa luôn vô cùng được Đức Tấn thân vương gia cung thân vương phi sủng ái từ nhỏ cho đến nay, trên còn có đại ca là Đức kỳ thế tử được chính hoàng thượng sắc phong khi vừa mới ra đời, mặc dù được nhận vô vạn sự sủng ai nhưng Linh nguyệt quận chúa đều không kiêu ngạo hay ức hϊếp người mà thường xuyên giúp đỡ những người nghèo khó, chính vì thế luôn được người dân của Vũ Long Quốc yêu mến, kể cả thái hậu cùng hoàng thường đều bao dung thương yêu quận chúa“, Trần thị cười nói nhìn nàng.

Trần thị nắm lấy tay nàng: “Chính vì vậy Hoa nhi, Linh nguyệt quận chúa chính là người mà con có thể tin cậy kết giao bàn hữu là tốt nhất, có thêm người tâm sự, chơi cùng, vui cùng cũng tốt“, Nói xong liền vỗ tay nữ nhi“.

Nàng nhìn mẫu thân: “Aii người không cần lo lắng cho nữ nhi, ngay từ đầu khi nhìn Linh Nguyệt quận chúa con cũng đã có cảm tình với nàng ấy rồi“, Nàng mỉm cười nháy mắt với Trần thị.

Trần thị cười: “Được rồi, mẫu thân quên đưa cho con cái này, đây là thiệp mời khi nãy người bên quận chúa gửi qua cho con, tối nay sẽ bắt đầu tiệc chúc mừng quận chúa có sinh thần mới cho nên Hoa nhi con cần chuẩn bị thật tốt biết không“.

“Biết rồi nha, mẫu thân nhìn đi con đã lớn thế này, tự con có thể lo tốt bản thân mình được, tin con đi ha“, Nàng nhìn trần thị làm nũng trấn an.

Trần thị nhéo mũi nàng, sủng nịch nói: “Hoa nhi của chúng ta lớn thật rồi, mà vẫn còn làm nũng được nữa sao thật là lạ nha“, Vừa nói, vừa nhìn nữ nhi mình chọc ghẹo“.

“Ai nha, mẫu thân đừng có mà trêu ghẹo nữ nhi như đại ca nữa mà, người ta sẽ giận đó cho coi“, Nàng vờ giận dỗi nói với Trần thị.

Trần thị cười tươi, lắc đầu: “Được rồi, được rồi thật hết biết cách với con, mẫu thân phải đi rồi, nhớ phải cẩn thận đó ăn uống đúng bữa“.

“Nữ nhi cung kính không bằng tuân mệnh“, Nàng nghịch ngợm cười nói với Trần thị“.

Trần thị mỉm cười gật đầu liền quay người sang cửa chính rời đi cùng Lý mama.

Lúc này Tiểu Châu đi vào: “Tiểu Thư có chuyện gì sao? Phu nhân sao lại đến đây.

“Không có gì chỉ là, Linh Nguyệt quận chúa mời thiệp cho ta tối nay đến dự sinh thần của nàng ấy“, Nàng cười nhìn Tiểu Châu nói.

Tiểu Châu vui mừng hớn hở cười, nói: “Thật sao, tốt quá rồi, Linh nguyệt quận chúa vẫn còn nhớ đến tiểu thư đó“.

“Muội vui đến vậy sao, thật là“, Nàng lắc đầu cười nói nhìn Tiểu Châu.

Tiểu Châu liền gật đầu: “Đúng vậy tiểu thư, nô tỳ thật cao hứng khi tiểu thư có thêm bàn hữu đó nha, phải rồi phải rồi, cần chuẩn bị y phục cho tiểu thư nữa nha, không thôi rồi sẽ không kịp mất“.

Nàng mỉm cười nhìn vẻ mặt lo lắng của Tiểu Châu: “Vần còn lâu, đến tối mới bắt đầu, muội không cần phải chuẩn bị sớm như vậy cho ta đâu tiểu nha đâu“, Nói xong nàng nhéo mặt Tiểu Châu.

Thời gian trôi rất nhanh, lúc này trong phong nàng đang bị Tiểu Châu cùng mấy người mẫu thân cử đến chuẩn bị cho nàng, nào là trang điểm, nào là trang phục, nhìn những người ở đây chuẩn bị cho nàng, liền lắc đầu bật cười nhẹ.

Chuẩn bị xong nàng làm cho Tiểu Châu cùng những người ở đây phải kinh diễm bởi vẻ đẹp của nàng, trong mắt bọn họ nàng thật sự rất đẹp khiến người xem không thể rời mắt ra được.

Khoắc lên thân mình y phục màu xanh nhạt lụa mềm mại, trên làn váy luôn luôn được tỉ mỉ may lên nhưng đóa hoa sáng rực rở, thắt lưng ôm lấy vong eo thon gọn nhỏ nhắn mềm mại, y phục tôn lên làn da trắng nõn như tuyết của nàng, lông mày đẹp đẽ cân đối, đôi mắt trong trẻo như nước lúc này được trang điểm trở nên quyến rũ câu người, mặt như hoa đào, hoa nhường nguyệt thẹn, dung mạo đẹp như hoa thơm, cử chỉ vô cùng cao quý thanh nhã.

“Tiểu thư, nếu như nô tỳ là nam nhân, chắc chắn mặt dày theo đuổi tiểu thư không buông cho mà coi, chỉ tại tiểu thư quá đẹp đi“,Tiểu Châu cười nhìn nàng nói.

Nghe xong mọi người ở đây liền tươi cười.

Nàng cốc trán Tiểu Châu, lên tiếng: “Được rồi đi thôi, đã đến giờ nếu không đi sẽ không kịp đó“.

“Vâng vâng“, Nói xong liền đỡ nàng lên xe ngựa đang đợi sẵn trước cửa phủ.

Chuẩn bị xong, xe ngựa liền xuất phát rời phủ, hướng đến phủ Thân vương gia, nơi chuẩn bị yến tiệc sinh thần của Linh Nguyệt quận chúa.

Không bao lâu thì rốt cuộc cũng tới nơi, đến trước cửa phủ Thân Vương gia nàng đã nghe được tiếng cười nói của những người tham dự buổi tiệc ở đây, Tiểu Châu đi xuống trước, liền đứa tay ra đỡ nàng bước xuống xe ngựa.

Nàng vịn tay Tiểu Châu Bước xuống, nàng nhấc váy đi đến đưa thiệp mời cho tên nha hoàn, hắn liền mời dẫn nàng đi vào gặp Linh Nguyệt quận chúa.

“Tuyết Hoa, ngươi đến rồi sao ta thật cao hứng đó“, Nàng quay sang thì thấy Linh Nguyệt quận chúa đi tới mỉm cười nhìn nàng nói“.

Thấy vậy nàng liền đi tới lên tiếng: “Quận chúa đây là quà của tiểu nữ, mong quận chúa không chê“, Nói xong nàng liền trao quà cho nàng ấy.

“Ngươi đến là tốt lắm rồi, còn quà cáp cái gì, được rồi đến đây ta giới thiệu người nhà ta với ngươi“, Nói xong Linh Nguyệt quận chúa liền nắm lấy tay nàng kéo đi“.

Đến nơi nàng thấy có một đôi phu thê, đây chắc chắn là Đức Tấn thân vương gia cùng thân vương phi rồi, người thiếu niên bên cạnh chắc chắn là Đức kỳ thế tử được hoàng thượng sắc phong rồi.

“Phụ thân, mẫu thân, đại ca, đây là bàn hữu con kết giao từ hôm yến tiệc mà con nhắc đến với mọi người đó“, Nói xong linh nguyệt liền kéo nàng lên trước.

Đức Tấn thân vương gia cùng thân vương phi đều cùng nhau đánh giá nàng, trong lòng đều tán thưởng, theo lời nữ nhi nói cô nương này thật đúng là nghiêng nước nghiên thành không chê vào đâu được.

“Tiểu Nguyệt của chúng ta đã nhắc về con rất nhiều, có phải con là nữ nhi Chiến Vương thừa tướng, cháu gái của Chiên Sâm tể tướng không?, Thân vương phi ôn hòa lên tiếng nhìn nàng nói chuyện.

“Thưa thân vương phi, tiểu nữ quả thật là nữ nhi của phụ thân và là cháu gái của tổ phụ ạ“, Nàng cẩn thận bình tĩnh nhìn thân vương phi trả lời.

Thân Vương phi nhìn đến khí chất của người cô nương này liền không khỏi yêu thích, nếu có thể Kỳ nhi có thể cưới về làm chính phi thì không còn gì bằng, nhìn nàng cười cất giọng: “Đúng thật như lời đồn, Tuyết Hoa con thật là tuyệt sắc giai nhân, khuynh thành tuyệt mỹ, thật không sai.

Đức Tấn thân vương gia nhìn nàng cũng tán thưởng: “Theo lời phu nhân nói quả thật không sai, nữ nhi của Chiến Vương thừa tướng đúng thật là danh bất hư truyền, nếu đã đến sinh thần của Tiểu Nguyệt, con hay cứ tự nhiên đi“.

Nàng cười nhẹ nói: “Tiểu nữ tôn kính không bằng tuân mệnh.

“Cảm ơn tiểu thư đã đến chung vui với Tiểu nguyệt muội muội ta“, Người lần này lên tiếng là Vũ Đức Kỳ thế tử, thật ra từ nãy đến giờ hắn vẫn luôn im lặng quan sát nàng cho đến bây giờ, trong long không hỏi rung động.

Nàng lắc đầu mỉm cười nhìn Đức Kỳ, nói: “Thế tử không cần phải cảm ơn tiểu nữ, đều là được Linh Nguyệt quận chúa mời thôi“.

Đang nói chuyện thì nàng bị Linh Nguyệt quận chúa kéo đi: “Được rồi, Tuyết Hoa đi thôi, ta dẫn ngươi đi tham quan buổi tiệc.

Vũ Long Kỳ nghe thuộc hạ bên cạnh hắn thông báo, mới biết được nàng đi dự tiệc của biểu muội hắn, Vũ Long Thần liền nhanh người đi đến kết quả liền nhìn đến, nàng cùng Đức Kỳ kia đang nói chuyện mà trong mắt tên Đức Kỳ kia là gì, hắn nhìn thoáng đều đoán ra đó là rung động nhu hòa mà trong mắt Đức Kỳ hiện lên nói tất cả.

Hắn nhếch miệng sắc lạnh cười thầm, nhưng bất quá, Đức kỳ đã tới chậm một bước. bởi Tuyết Hoa nàng đã đeo vật đính ước của hắn, thì nàng không thể nào thoát ra khỏi Vũ Long Thần hắn được, cả đời này duyên kiếp này nàng chỉ có thể ở bên cạnh hắn mà thôi, đây cũng là mệnh trời cho hắn và nàng gặp nhau không phải hay sao.