Chap 23.
Hết uống bia xong lại còn ngồi như một đứa điên với cô ta trong công viên nữa chứ, tôi đúng là trúng tà rồi mà. Buổi tối ở công viên có biết là thời điểm lí tưởng cho những đôi tình nhân hoặc những thành phần băng đảng không đứng đắn không hả? Sao lại có thể lôi kéo tôi đến một nơi thế này chứ?
Thôi được rồi, coi như hôm nay tôi xui xẻo đi, vốn dĩ là gặp cô ta tôi đã luôn thấy xui xẻo rồi, thì coi như hôm nay xui xẻo hơn cả trước nữa. Cứ coi như vì cái duyên trời đánh cho tôi giáp mặt cô ta ở giữa đường phố đi, đúng là ngu, bao nhiêu đường để đi không đi sao tôi lại chọn đúng cái đường có cô ta mà đi chứ? Thì thế mới nói là duyên trời đánh. Vì tất cả những cái xui xẻo và ngu đó mà tôi sẽ làm người tốt vì cô ta nốt ngày hôm nay. Tuyệt đối là hết ngày hôm nay thôi.
-Cậu không tò mò chuyện của tôi sao? Rằng tại sao một kẻ sống lạc quan và vô tư như tôi lại cũng có ngày phải nổi cáu với "các em" của mình?
-Tôi không quan tâm.
-Ây, đúng là cái đồ lạnh lùng đáng ghét, đúng là rất kiêu kì!
Cô ta nghĩ cái từ kiêu kì là dành cho tôi sao? >"