Bạn cùng phòng của bạn trai nâng cô lên vuốt ve trên dưới bản thân, còn hắn thì đẩy hông hướng lên trên, hơn phân nửa thân gậy lúc ẩn lúc hiện.
Hóa ra, côn ŧᏂịŧ lớn vẫn luôn thao cô có màu đỏ tím dữ tợn. Cô chưa bao giờ nhìn thấy một cự căn có màu sắc như vậy, gợϊ ȶìиᏂ lại cuồng dã, cùng với vẻ ngoài tinh xảo ôn hòa của hắn không giống nhau lắm... Cắm đến sung sướиɠ, luôn chọc đến điểm mẫn cảm của hoa tâm. Làm thế nào lại có thể cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi nhìn một người khác ngoài bạn trai thọc vào rút ra trong cô như vậy...
“Chị dâu, vυ' bự của em... Ha... Hô... lắc thật xinh đẹp, sóng nhũ dập dềnh, bộ ngực lớn dâʍ đãиɠ, đây là bộ dáng của em lúc anh vừa mới cắm ở trên giường sao? Hử... A... Ha ách... cái miệng nhỏ phía dưới đừng hút, lại hút nữa anh sẽ phải bắn vào trong cơ thể em mất... Phía dưới chị dâu sao lại càng ngày càng kích động thế... A ưʍ... Ha...”
Thiếu niên đột nhiên ngừng lại, ở bên tai cô thở hổn hển, “Chị dâu... em không thể hưng phấn như vậy được... không thể bị anh cắm đến cao trào, anh cũng không thể bắn vào trong, nếu không lát nữa lại phải ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh đi gặp anh Hiên... Ưm a... Chị dâu đừng kẹp nữa... Em không thể mắc thêm sai lầm nữa... Bây giờ mặc quần áo vào đi em...”
Hắn là một thợ săn lành nghề, hiểu được thế nào là lạt mềm buộc chặt.
Sắp lên đến đỉnh du͙© vọиɠ lại bị kêu dừng lại, Diệp Chi Cầm thở hổn hển, thân thể nóng bừng, hồi lâu vẫn chưa định thần lại, đành để thiếu niên xỏ giày vào cho cô.
Đi giày xong rồi nhưng cô vẫn còn đang run rẩy, không thể mặc áo ngực vào. Thiếu niên ở bên tai cô gợi cảm nhẹ nhàng trêu đùa, “Hửm? Chị dâu, mời anh xem sóng nhũ, giờ lại không động đậy nổi sao? Để anh tới giúp em.”
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng giúp cô mặc áo ngực với váy vào, tinh tế sửa sang lại tóc, đầu ngón tay móc một cái lau đi nước mắt bất lực trên mặt cùng với nước miếng ở khóe miệng.
Đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân ngày càng gần, đánh vỡ nhu tình mật ý ở trong này.
“Mau, mau đi vào phòng tắm rút ra!” Cô gái kêu lên.
“Không còn kịp rồi!” Hắn ôm cô đến bên giường hắn, đặt gối đầu xuống phía dưới hai người, phụt một cái rút cự căn ra, dâʍ ŧᏂủy̠ phun lên ướt gối đầu.
Hoa huyệt mẫn cảm đột nhiên mất đi tràn đầy, kịch liệt co rút run rẩy, cô không khỏi rêи ɾỉ một tiếng, đồng thời thiếu niên đang khẩn trương cũng không nhịn được hừ nhẹ.
Ngay khi gấu váy của cô gái rơi xuống, cửa mở ra, thiếu niên thậm chí còn chưa kịp kéo quần lên.
Khoảnh khắc cửa mở, hắn ngồi xuống giường, dùng gối che lấy tốc độ ánh sáng kéo quần lên.
Hai người đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng chỉ có họ biết, chiếc quần lọt khe dính đầy dâʍ ɖị©ɧ với nước miếng của hắn còn ở trên giường hắn.
Khi Tiêu Diệc Hiên vào cửa liền nhìn thấy bạn gái đứng trước giường của bạn cùng phòng, bộ dạng là đang nói chuyện phiếm.
“Hai người quen biết nhau sao?”
“Anh Diệc Hiên! Không, không phải đâu, vừa mới gặp thì anh liền tới rồi.”
“Hạo Đình, đây là bạn gái tớ, Diệp Chi Cầm. Bảo bối, đây là bạn cùng phòng của anh kiêm anh em tốt Vương Hạo Đình.”
Hai người vừa mới dính vào nhau hoan ái một hồi, giờ phút này lại như hai người vừa biết nhau lễ phép mà duy trì khoảng cách chào hỏi nhau. Mật huyệt cô gái chảy dâʍ ŧᏂủy̠ giờ rỗng tuếch, thiếu niên cong eo dùng gối đầu chặn lại, không cho côn ŧᏂịŧ cương cứng bị lộ ra. Khoảnh khắc bắt tay, cả hai người đều run rẩy.
Trước khi Diệp Chi Cầm và Vương Hạo Đình ở trước mặt Tiêu Diệc Hiên xấu hổ nói với nhau vài câu thì hai người bạn cùng phòng còn lại cũng đã về.
Quả nhiên giống với những gì Vương Hạo Đình giới thiệu với cô khi ôm cô trên giường thao.
Đi vào đầu tiên chính là Nhậm Tịnh Ninh, tên thì lãnh đạm yên lặng, người thì hoàn toàn ngược lại. Hắn để đầu đinh màu đen, nhìn qua không dễ chọc, vẻ mặt hung ác bá đạo, bộ dạng không kiên nhẫn, chỉ mặc chiếc áo đen, cơ bắp căng phồng, cánh tay xăm đủ loại hình, trên cổ đeo vòng chữ thập.
Rõ ràng giống với hàng xóm Tạ Lâm đều là thiếu niên bất lương, nhưng lại là hai loại hình hoàn toàn khác nhau. Tạ Lâm là kiểu đẹp trai lưu manh lười biếng, bất cẩn, thờ ơ thì Nhậm Tịnh Ninh lại là một anh chàng đẹp trai trương dương, không cố kỵ điều gì, độc đoán và hung dữ.
Chỉ là khi ánh mắt hắn chạm vào cô, hầu kết lăn lên xuống, mặt mày hung ác bất giác mềm đi một chút. Cô chỉ cảm thấy bản thân chắc là hoa mắt.
Hà Thịnh là người cuối cùng vào cửa. Hắn mặc đồ thể thao, chân mang giày thể thao chuyên nghiệp. Làn da cũng rám nắng, khuôn mặt còn có dấu vết cháy nắng khi đeo kính bơi, đầu đầy mồ hôi, không mang cảm xúc nhai kẹo cao su, mà tất cả những điều này đều không thể che giấu được vẻ đẹp trai của hắn.
Vừa nhìn thấy cô, không hiểu sao biểu tình trên mặt hắn trở nên sôi nổi hơn hẳn, đột nhiên sặc mấy cái, khi bình tĩnh lại, miệng ngừng nhai, còn tháo tai nghe ra nhét vào túi quần.
Sau khi làm quen, cô rốt cuộc cũng không kiềm chế được, lá gan trở nên lớn hơn, hỏi Hà Thịnh đã khôi phục vẻ mặt vô cảm, “Anh, anh không sao chứ? Anh nuốt kẹo cao su vào rồi à?”
Hắn đột nhiên lại sặc nước miếng, “Không sao đâu!” Sau đó dùng đôi chân dài vạm vỡ bước một bước dài trở lại giường như thể đang chạy trốn.
Diệp Chi Cầm nghĩ mới ban nãy cô còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường hắn, quấn chặt chăn bông của hắn, bị mùi hương nam tính của hắn mê hoặc, cảm thấy xấu hổ cũng không nói tiếp nữa, tiểu huyệt khẩn trương mà tràn ra vài giọt dâʍ ɖị©ɧ.
Trong ký túc xá mọi người đang tán gẫu, nhưng ba người bạn cùng phòng đối với thái độ của Tiêu Diệc Hiên đều có chút xấu hổ không được tự nhiên.
Khi cô nhìn thấy Vương Hạo Đình đi ra ban công, còn nháy mắt ám chỉ với cô trước khi rời đi. Tiểu huyệt cô lại co rụt lại.
Diệp Chi Cầm tìm một cơ hội đi ra ngoài, như đang giấu diếm bạn trai yêu đương vụиɠ ŧяộʍ với người khác, nhỏ giọng hỏi hắn, “Anh, anh muốn làm gì! Mọi người đều ở đây...”