Hàng Đêm Tiến Vào Mộng Xuân Của Các Nam Thần

Chương 47

Với tư thế tiến vào từ phía sau này, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ của mỹ nhân dưới thân. Cô khẩn trương kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại cảm thấy thẹn, muốn quay đầu lại nhưng lại do dự không dám, tất cả những điều này làm cho tiểu huyệt cô càng kịch liệt co rút lại run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng chảy càng nhiều hơn.

Biết mình không phải bị bạn trai cắm, cô càng gợi cảm, quyến rũ hơn trước, cũng hưng phấn hơn trước.

Hắn mê say nhìn côn ŧᏂịŧ lớn đỏ tím của hắn ra vào giữa hai cánh môi đỏ mọng, da^ʍ quang lấp lánh, bọt nước văng khắp nơi, mật dịch bị xoa thành bọt mép từ chỗ giao hợp chảy dài xuống đùi hai người, còn chậm rãi lan tràn xuống dưới...

“Bị anh thao ra tới bọt nước... Ưm hừ... muốn chảy xuống giường Tiêu Diệc Hiên à... bảo bối tiểu tao hóa... ha... để hắn ngửi mùi nước da^ʍ của em đi ngủ sao...”

Sao bao nhiêu cố gắng, cuối cùng cô cũng có thể miễn cưỡng mở miệng, run run rẩy rẩy mà đứt quãng, “Mau... Dừng lại... Đừng... Ưm a... Dừng... Ha... Em không phải của anh... Ừm...”

“Hô... Ha... Rốt cuộc là muốn dừng, hay là đừng có dừng, tiểu tao bảo bối...”

Hắn không muốn cô mở miệng nói ra cái sự thật kia, đánh gãy giờ phút mỹ diệu này. Khi biết mình bị bạn cùng phòng của bạn trai thao, lại còn ở ngay chính trên giường của bạn trai, phản ứng của cô quá đáng yêu mê người, tiểu tao bức cũng rất trung thực biểu đạt ra nội tâm vui thích cực độ của chủ nhân.

Hắn duỗi cánh tay dài ra, cầm lấy gối đầu của Tiêu Diệc Hiên, ném xuống dưới cọ xát vào vυ' lớn đang lay động kịch liệt của cô, “Em xem... Như vậy có giống như Tiêu Diệc Hiên đang sờ em liếʍ vυ' lớn của em không, a... Ưʍ... Hô... Tiểu tao bức run rẩy kịch liệt như vậy... Hưng phấn muốn cao trào sao... Vừa bị anh thao da^ʍ huyệt, vừa bị Tiêu Diệc Hiên ăn vυ' lớn sướиɠ như vậy sao... Ha ưʍ... Yên tâm... Mời hắn đến chân chính chơi ba người được không...”

Cho dù là giờ phút này ở trên giường bạn trai bị bạn cùng phòng của anh thao đến cao trào, hay là ảo tưởng bạn trai liếʍ ngực cho mình, sau đó bạn cùng phòng của anh cắm huyệt, thì đều khiến cô không thể tự kiềm chế, khó có thể kháng cự lại sự sung sướиɠ tột độ này.

Trước đây cũng từng mơ đến chuyện lừa dối bạn trai, nhưng rốt cuộc đó cũng chỉ là ảo tưởng cùng cảnh trong mơ. Nếu lát nữa cô ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bạn cùng phòng bạn trai rồi đi gặp anh, liệu anh có thật sự chấp nhận sự lừa dối này không? Nhưng không dừng lại được, đều do tiểu huyệt cô quá tao lãng, hiện tại hút thật chặt, không rời đi côn ŧᏂịŧ lớn của hắn...

Chính mình ở hiện thực bị người con trai khác liếʍ mυ'ŧ mật huyệt, kỹ năng liếʍ của hắn rất tuyệt vời. Sau đó bị côn ŧᏂịŧ lớn của hắn thọc vào rút ra, kỹ thuật cũng quá giỏi, hơn nữa qυყ đầυ lớn còn hếch lên như vậy, khiến cô không còn thời gian để nghĩ ngợi gì nữa. Những kɧoáı ©ảʍ tột đỉnh khiến cô không thể từ chối.

Đột nhiên, tiếng chuông vang lên, là điện thoại của cô ném ở trên giường bạn trai, trên màn hình ba chữ “Anh Diệc Hiên” lớn nhấp nháp, cô gái đột nhiên bừng tỉnh.

“Không... đừng mà... Ha ư... Em là... bạn gái của anh Diệc Hiên... Không phải của anh... Đừng thao... A... Để em nghe điện thoại...”

Thiếu niên phía sau cô dường như ngây dại, còn không chịu khống chế mà đưa đẩy mấy cái, động tác thọc vào rút ra thật sâu đến tận hoa tâm ngừng lại một khắc.

Diệp Chi Cầm bò về phía trước, nghĩ lấy điện thoại sau đó thuận tiện rút cự căn căng đầy trong tiểu huyệt ra. Nhưng Vương Hạo Đình lại bò lên trên giường, đi theo đẩy hông, lại lần nữa thọc thật mạnh vào hoa tâm, cô gái kinh hô một tiếng, hắn thở hổn hển khàn giọng giải thích, “Ha... Ư... Thật xin lỗi, chị dâu, không phải cố ý đẩy đến tận cùng trong em, hiện tại không thể rút ra được, tiểu tao cùa em... phía dưới quá nhiều nước, ha a... Thật chặt... Nếu rút ra sẽ phun nước khắp nơi... Trước tiên em nghe điện thoại của anh Hiên đi đã... Hừ a...”

Diệp Chi Cầm phát hiện bàn tay to ấm áp của hắn đã không còn đùa bỡn hoa hạch của cô nữa, mà giữ khoảng cách xa xa như với vợ của bạn.

Hơn nữa giọng nói đặc biệt gợi cảm mê người của hắn đã không gọi cô là bảo bối nhỏ, tiểu tao hóa nữa mà thành thành thật thật gọi cô là chị dâu, cũng không còn dùng những từ tiểu tao bức linh tinh nữa, mà xa cách dùng phía dưới để chỉ.

Chỉ bằng vào những mô tả này, giống như hai người bọn họ chỉ là quan hệ bình thường giữa bạn gái và anh em của Tiêu Diệc Hiên vậy, tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết, giữ khoảng cách. Nhưng nơi bí ẩn nhất của bọn họ lại không như thế, côn ŧᏂịŧ lớn của hắn còn chôn thật sâu trong tiểu huyệt cô, vì lấp kín dâʍ ŧᏂủy̠ của cô...

Hiện tại bọn họ ở chung đứng đắn giữ lễ bao nhiêu thì hạ thể tiếp xúc chặt chẽ càng dâʍ ɭσạи bấy nhiêu.

Nhưng Diệp Chi Cầm chỉ có thể làm như vậy, ngậm thật sâu lấy côn ŧᏂịŧ lớn kích động nhảy lên của bạn cùng phòng bạn trai, tiểu huyệt hút lại hút, hoa huyệt bị kìm lại không khỏi rùng mình một cái, rồi bình tĩnh kết nối điện thoại với bạn trai.

“Anh Diệc Hiên, ưʍ... Anh đang đi đến ký túc xá? Em đang ở trong ký túc xá chờ anh đây. Em, em không có ở trên giường anh chờ anh... không tự an ủi chờ anh! Hức... Hừ, tiểu tao huyệt không cắm ngón tay, cũng, cũng không có cắm bất cứ thứ gì...”

Nhìn bản thân đang ở trên giường Tiêu Diệc Hiên cắm vào tao bức cô mà cô lại nói dối tự nhiên, hắn không nhịn được nảy sinh ý xấu, lắc lắc côn ŧᏂịŧ lớn, xoa nhẹ trước sau một chút.

Thân thể cô gái run lên, không nhịn được rêи ɾỉ hai tiếng, “Hừ a... Đáng ghét... Lát nữa khi mọi người ở đây... Không được nói như vậy... Ưʍ... Gặp lại sau...”

Thấy cô cúp điện thoại, thiếu niên khàn khàn nói với cô, “Chị dâu, thật xin lỗi, vừa rồi lúc em gọi điện thoại với anh Diệc Hiên... A... Nghe được em lừa bạn trai, phía dưới anh có chút ngứa. Nhịn không được giật giật, không ngờ lại khiến cho em cũng bị ngứa mà rên mấy tiếng. May mắn anh Hiên không phát hiện ra. Thật sự rất xin lỗi... A ưʍ... Chị dâu, sao đột nhiên em hút lợi hại như vậy... Đừng tra tấn anh, nhanh đi mặc quần áo vào trước đi... Hmm... Rồi vào phòng tắm rút ra, phía dưới em nhiều nước như vậy, bắn tung tóe ở trong đó có thể rửa sạch.”