Phụ Tử Mê Tình

Chương 1: Hoài tưởng hồi ức

Lâm Dụ đi ra tiệm thuốc, sắc mặt xấu hổ đến mức như nhỏ ra máu, sau khi mua đồ vật xong đã bị hắn vội vội vàng vàng nhét vào túi làm việc của mình.

Nhưng hắn vẫn cảm thấy ánh mắt của những người qua lại đều có thể nhìn thấu được đồ vật bên trong túi làm việc của mình, cho nên vốn trong lòng hắn đang có quỷ lại càng cảm thấy hoảng loạn không biết nên làm thế nào mới phải, trong lúc nhất thời chỉ lo chôn đầu hướng trong nhà đi.

Thật vất vả về đến nhà, cuối cùng Lâm Dụ mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng khi hắn nhìn thấy một bóng người cao lớn đi từ trong phòng bếp ra, thân thể lại mất khống chế cứng đờ một chút, giọng nói cũng có chút lắp bắp, “A Thịnh, con, con ở trong nhà sao?”

Lâm Thịnh “Ừm” một tiếng, cậu vừa mới chơi bóng trở về, còn chưa có tắm rửa, cậu cảm thấy khát nước cho nên mới lấy chai nước lạnh từ tủ lạnh rai uống, uống được một nửa liền nghe được âm thanh mở cửa, cho nên mới đi ra nhìn xem.

Hẳn là anh cảm thấy nóng, nên mới cởϊ áσ ra, lộ ra thân thể tinh tráng phía dưới cơ ngực hùng vĩ cùng cơ bụng rắn chắc đều được lộ ra vô cùng rõ ràng, thoạt nhìn cả người đều không giống như bộ dáng mới 18 tuổi, mà hoàn toàn là một người trưởng thành.

Trên da thịt của cậu phân bố ra một tầng mồ hôi mỏng, hơn nữa ngũ quan anh tuấn, khiến cả người nhìn càng thêm đẹp trai.

Lâm Dụ nhìn thấy cậu đi tới gần, sắc mặt trở nên càng hồng hơn, trong ánh mắt cũng khống chế không được một tầng hơi nước đan lan tỏa. Lâm Thịnh nói: “Chiều nay con không đi học, đánh xong trận bóng cho nên trở về sớm, ba ba, hôm nay hình như ba tan tầm sớm hơn so với bình thường?”

“Đúng, đúng vậy……”

Căn bản Lâm Dụ không dám nói bản thân xin nghỉ để đi mua “Đồ vật đặc thù”, khi ánh mắt hắn dừng lại trên thân thể tinh tráng của con trai, sau đó ánh mắt nhanh chóng rời đi, trái tim bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà đập bang bang không ngừng.

Hơn nữa xoang mũi ngửi được mùi vị mồ hôi trên người con trai, thân tể lại có chút mất khống chế mà xao động lên, hắn vội vàng cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Ba vào phòng trước, sau đó mới đi nấu cơm.”

Lâm Thịnh không nghi ngờ gì hắn, nhưng lúc ba đi qua người cậu để đi vào trong, cậu theo bản năng mà bắt lấy cổ tay của hắn, trên mặt cũng lộ ra tươi cười tới, “Ba ba, giúp con xoa bóp đi, con nóng quá.”

Hai cha con sống với nhau mười mấy năm, quan hệ vốn đã rất thân thiết, trước kia đều là Lâm Dụ xoa bóp cho con trai, cho nên hiện tại đối mặt với yêu cầu của con trai như vậy, hắn cũng ngại từ chối, sự hãi khiến con trai nghi ngờ liền vội vàng gật đầu, “Để ba đi thay quần áo trước đã.”

Hắn vội vàng trở lại trong phòng ngủ, trái tim vẫn còn đang đập kịch liệt, gương mặt cũng nóng lợi hại.

Lâm Dụ là một người song tính, bởi vì thân thể đặc biệt của mình mà từ nhỏ hắn vô cùng tự ti, hầu như là không có bạn bè chơi cùng, cũng không được cha mẹ yêu thương, trở thành một người không có tồn tại cảm trong gia đình. Tuy rằng diện mạo của hắn không tồi, nhưng ở tuổi dậy thì cũng không được ai theo đuổi.

Thời điểm sau tiết tự học buổi tối của Lâm Dụ ở tuổi 17 năm ấy, bởi vì muốn đi đường tắt để về được nhà nhanh chóng nhưng lại bị một người đàn ông xa lạ cưỡиɠ ɠiαи, bướm nhỏ phía trước của hắn phải chịu kịch liệt tàn phá, hiện tại chuyện đã qua hai mươi năm .

Nhưng Lâm Dụ vẫn nhớ rõ ràng người đàn ông thô lỗ đã đem dươиɠ ѵậŧ thô to dọa người của y đâm mạnh vào bướm da^ʍ của hắn như thế nào, chọc thủng màng xử nữ của hắn, cắm vào thật da^ʍ bên trong da^ʍ huyệt của hắn.

Lâm Dụ có vẻ ngoài gầy yếu, thân cao cũng chưa vượt qua 1m7, cả người không có lượng sức lực, cho nên căn bản là không có cách nào phản kháng.

Hắn bị kéo vào một gian phòng, đôi mắt bị vải dệt bịt kín, cả một đêm hắn đều ở một nam nhân khác làm, nam nhân không biết ở tiểu huyệt của hắn phát tiết bao nhiêu lần.

Chờ Lâm Dụ thoát khỏi, toàn bộ giữa đùi của hắn không ngừng phun tinh, những tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc sệt đều đem đũng quần của hắn làm ướt hết, khiến hắn cảm thấy thẹn muốn chết.

Lâm Dụ hàm chứa l*и da^ʍ đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ về nhà, may mắn cha mẹ là vợ chồng công nhân viên nên đều đi làm, mà em trai cũng đã đi học, cho nên không có người phát hiện dị trạng của hắn.

Lâm Dụ nhớ rõ bản thân kéo thân hình mỏi mệt mà rửa sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong, hắn nhìn đến da^ʍ huyệt của bản thân bị ȶᏂασ cho nát, nước mắt vẫn không ngừng xuống rớt, nhưng cũng không dám báo án, cũng không dám nói với ai.

Lúc sau cha mẹ chất vấn hắn một đêm chưa về, Lâm Dụ cũng lấy lí do qua nhà bạn bè để qua mắt ba mẹ nên chỉ bị mắng đôi ba câu rồi thôi.

Từ đó về sau Lâm Dụ cũng không dám lại đi ngỏ nhỏ hẻo lánh, hắn cũng cho rằng kia sự việc có thể qua đi, cho đến khi hắn kinh ngạc phát giác bụng mình càng lúc càng lớn, lớn đến không bình thường, lớn đến mức hắn mặc trang phục mùa đông cũng che không được, mới không thể không nói cho cha mẹ.

Cha mẹ khó thở, muốn lôi hắn đi phá thai, lại muốn kéo hắn đi báo công an, Lâm Dụ đều sợ hãi thể chất của bản thân bị lộ ra ngoài mà khóc lóc nói với cha mẹ không muốn đi.

Lúc sau chờ hắn tạm nghỉ học sinh đứa nhỏ, cha mẹ liền cho hắn một khoản tiền để hắn rời đi , từ đó về sau Lâm Dụ liền mang theo con trai một mình sinh hoạt.

Ban đầu sinh hoạt tự nhiên là thực khó khăn, Lâm Dụ không có bằng cấp, cũng không có tay nghề, bên người còn mang theo đứa nhỏ, tiền trên người cũng nhanh chóng tiêu hết, đến tiền thuê nhà cũng không có để trả. Lâm Dụ đành phải ôm đứa nhỏ về cầu xin cha mẹ, lúc này mới phát hiện cha mẹ đã chuyển nhà.

Tinh thần Lâm Dụ suy sụp liền nghĩ tới việc tự sát chung với con trai, hắn đi qua một tiệm bán vé số, Lâm Dụ dùng tờ tiền cuối cùng ở trên người mua một tấm vé số, sau đó liền trúng giải nhất.

Cũng không phải mấy trăm vạn , chỉ có mấy chục vạn mà thôi, nhưng số tiền này đối với hắn trong thời điểm đó chính là tình thương mà ông trời dành cho hắn, Lâm Dụ cũng thật cẩn thận mà sử dụng này số tiền này để nuôi sống bản thân và con trai, hơn nữa cuộc sống còn không tồi.

Cuộc sống như vậy cứ tiếp diễn , hi vọng nuôi lớn con trai, chờ con trai cưới vợ sinh con, nhưng cho đến một ngày hắn không nghĩ tới bản thân lại mắc phải một sai lầm nghiêm trọng.