Ảnh Hậu Trọng Sinh Đến Thượng Vị

Chương 19: Cố Thiên Tình, cái gì tôi cũng sẽ giúp cô.

Lại là Mạnh Phi Phàm

Mạnh Phi Phàm cầm lấy ly rượu trong tay Cố Thiên Tình, thậm chí bị vẩy mấy giọt trên tay áo, anh ta cũng không thèm để ý: "Ly rượu này này không thích hợp với cô."

Cố Thiên Tình ngờ vực không hiểu.

Khuôn mặt Tiêu Khả Thượng cùng tràn ngập vẻ khó hiểu.

"Mạnh Phi Phàm, lời này của anh là có ý gì?" Tiêu Khả Thượng mở miệng.

Mạnh Phi Phàm cũng không phải là nghệ sĩ của Hoàn Vũ, nói đúng ra hôm nay anh ta là được Hoàn Vũ mời tới. Trong tứ đại mỹ nam của thủ đô, Mạnh Phi Phàm là người đứng đầu, đương nhiên là ở đây không bao gồm Đường Hi Đình.

Mạnh Phi Phàm xuất thân bình thường, anh ta ra mắt năm mười tám tuổi, lúc ấy cũng không được mấy công ty giải trí lớn coi trọng. Bởi vì Mạnh Phi Phàm vĩnh viễn cho người ta một loại cảm giác xa lạ, không giống với loại hình ngôi sao truyền thống, các công ty giải trí cũng không dám mạo hiểm ký kết với anh ta, hơn nữa, tính khí của anh ta cũng không dễ kiểm soát.

Sau nhiều lần quay vòng, Mạnh Phi Phàm cũng đã ký kết với một công ty nhỏ, không ngờ tới bây giờ, khi hai mươi tuổi, Mạnh Phi Phàm vẫn thể hiện được tài năng của mình trong giới giải trí.

Tám năm sau, càng thêm rực rỡ, thậm chí bây giờ còn đứng ở đỉnh vinh quang.

Đối với sự lạnh lùng của anh ta, fan hâm mộ giải thích rằng đó là vì ngầu và đẹp trai. Cộng thêm, ngoại hình của Mạnh Phi Phàm là một cậu ấm nhẹ nhàng, tuấn tú hợp lòng người, khiến cho vai diễn của anh ta rất đa rạng, hơn nữa đối với các loại vai diễn khó tạo hình thường thường có thể được bàn tán sâu sắc.

Bây giờ, thời hạn mười năm ký kết của Mạnh Phi Phàm với nhà họ Nguyên đã gần hết, thời điểm nổi tiếng trở lại, một số công ty giải trí lớn đang tranh giành để ký hợp đồng với anh ta, lần này Hoàn Vũ mời anh ta đến, cũng là có ý tứ tốt.

"Ly rượu này không thích hợp với cô." Mạnh Phi Phàm nói lại một lần nữa, sau đó đưa ly rượu của mình cho Cố Thiên Tình nói: "Uống cái này đi."

Nhìn thấy động tác này, trong mắt Tiêu Khả Thượng hiện lên ý cười, nháy mắt mập mờ với Cố Thiên Tình.

Cố Thiên Tình rất ưu nhã tặng cho anh ta một cái liếc mắt, Mạnh Phi Phàm mới không phải người dùng loại mạnh khóe này để thông đồng với người mới.

"Anh Phi Phàm, rượu này có vấn đề gì sao?" Cố Vũ Phỉ mở miệng, nụ cười có mười phần đẹp mắt.

Mạnh Phi Phàm lạnh lùng nhìn cô ta một cái, không nói gì, trực tiếp cầm ly rượu đi ra.

Cố Vũ Phỉ thấy Mạnh Phi Phàm không nhìn mình thì tức giận đến mức nắm chặt ly rượu, nụ cười vặn vẹo, rất không cam tâm nghiến răng nghiến lợi nói: "Chị, em uống hết rượu rồi, đến lượt chị!"

Cố Thiên Tình đang định uống, Tiêu Khả Thượng nói: "Thiên Tình, cẩn thận rượu có vấn đề."

"Sẽ không đâu." Bởi vì Mạnh Phi Phàm tuyệt đối không phải người như vậy.

Cố Thiên Tình ngửa đầu uống xong.

Cố Vũ Phỉ lạnh hừ một tiếng, xoay người rời đi.

Chỉ cần có Cố Thiên Tình ở đây, tất cả mọi người sẽ không nghĩ cô ta có khuôn mặt đẹp. Cố Thiên Tình, tôi thật sự hận đến nỗi muốn cô chết đi!

Tiêu Khả Thượng nhìn tốc độ trở mặt của Cố Vũ Phỉ, chỉ biết líu lưỡi nói: "Thiên Tình, em gái của cô thật sự rất khác với cô."

"Cô ta không phải em gái tôi."

"Hả?"

"Chỉ là do cha tôi mềm lòng, nhặt từ bên ngoài về mà thôi." Cố Thiên Tình lạnh lùng chế giễu nói.

Tiêu Khả Thượng gật đầu, đang định nói gì đó, không biết đột nhiên nhìn thấy ai, anh ta nói: "Thiên Tình, cô tự chơi một chút, lát nữa tôi sẽ tới tìm cô."

"Được." Cố Thiên Tình gật đầu, nhìn Tiêu Khả Thượng đi về phía Thích Vi Vi, Thích Vi Vi còn cao ngạo liếc nhìn cô một cái.

Cố Thiên Tình khó hiểu phớt lờ sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Thích Vi Vi, quay đầu đi tìm Mạnh Phi Phàm.

Tính cách lạnh lùng của Mạnh Phi Phàm thật đúng là không phải để trưng cho đẹp, tiệc rượu náo nhiệt như vậy, hơn nữa còn có rất nhiều nhân vật cao cấp cùng tên tuổi như vậy, thế mà Mạnh Phi Phàm lại một mình ngồi một góc, không ai để ý tới.

Nhìn thấy vài mỹ nữ đi đến, nhưng cũng đều bị sự lạnh lùng của anh ta khiến cho bản thân mình cảm thấy nhục nhã, nhìn nhau vài lần, rồi cũng nhàm chán rời đi.

Xa xa nhìn, cũng có chút giống mỹ nam không dính khói lửa trần gian.

Cố Thiên Tình đang định cười, lại thấy Mạnh Phi Phàm ngẩng đầu lên, cô lập tức có chút xấu hổ. Cô vội vàng thu lại ý cười, đi qua: "Xin chào, tôi tên Cố Thiên Tình."

Mạnh Phi Phàm nhìn cô, khóe miệng khẽ nhúc nhích nói: "Tôi biết cô."

Là người mới có tiếng.

Cố Thiên Tình cho là anh ta chỉ là biết tên của cô, cô tự mình ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống mới nói: "Tôi ngồi ở đây không sao chứ?"

Mạnh Phi Phàm: "..."

Cố Thiên Tình nhìn dáng vẻ cau mày của Mạnh Phi Phàm, cười nói: "Đừng nhỏ mọn như vậy, chỉ là ngồi một chút thôi, à đúng, vừa rồi, tại sao anh không cho tôi uống ly rượu kia?"

Không biết tại sao, có lẽ là do hiểu quá rõ người tên Mạnh Phi Phàm này, nên ở trước mặt anh ta, Cố Thiên Tình không khỏi buông lỏng, lộ ra tính cách thật của bản thân.

Mạnh Phi Phàm nhìn nụ cười của cô một chút, nhịn xuống dịch ra một chút nói: "Rượu ở đó, đều có vấn đề."

"Anh nói là, một hàng rượu kia đều có vấn đề?" Cố Thiên Tình kinh ngạc.

Mạnh Phi Phàm thấy cô không tin, chỉ chỉ sang chỗ rượu khác. Cố Thiên Tình nhìn sang, chỉ thấy tất cả các nữ ngôi sao nổi tiếng đứng ở đó đều là, Cao Tử Kỳ, Cao Ngọc, còn có Thích Vi Vi. Lại nhìn những người vừa rồi uống bên kia, đều là những gương mặt có chút xa lạ, thậm chí vừa nhìn liền biết là lần đầu đến tiệc rượu.

Mạnh Phi Phàm nói: "Những tiệc rượu này, đều sẽ bày ra một dãy rượu đặc biệt, loại này chỉ có tác dụng với phụ nữ. Nếu như những người danh tiếng có cần, đều sẽ đi lấy rượu ở nơi đó cho bọn họ uống. Trong giới này, có rất nhiều chuyện không thể để lộ ra ánh sáng." Lúc Mạnh Phi Phàm nói, ngón tay chỉ về phía những người mới đến không biết trời cao đất rộng.

Cố Thiên Tình thuận ánh mắt của anh ta nhìn sang, người cô nhìn thấy chính là Cố Vũ Phỉ, cô mỉm cười nói: "Cũng có những người tự nguyện làm điều đó không phải sao? Bọn họ vì danh lợi, cái gì cũng làm ra được."

"Ừm?" Mạnh Phi Phàm nhíu mày.

Cố Thiên Tình đứng lên, mỉm cười thản nhiên nói: "Trong số đó, cũng bao gồm cả tôi."

Trong thế giới này, thứ cô muốn chính là danh lợi! Cô phải dùng danh lợi, để báo thù! Rửa hận!

Cô nhất định sẽ đứng ở trên đỉnh, nhìn thấy bọn họ sống không bằng chết!

Từ góc độ của Mạnh Phi Phàm, anh ta dễ dàng thấy được hận ý ẩn sâu trong ánh mắt Cố Thiên Tình: "Cô..."

Cố Thiên Tình đứng dậy, nhìn anh ta nói: "Rất bất ngờ sao?"

Mạnh Phi Phàm nhìn vào đôi mắt cô, cặp mắt kia vô cùng hấp dẫn lòng người, lúc này bị sự lạnh lùng cùng hận ý nhiễm phải, những vẫn rất chói mắt, quyết tâm.

"Cô muốn cái gì, tôi đều sẽ giúp cô."