Cố Thiên Tình nhìn đôi mắt của Cố Vũ Phỉ, trực giác cho cô biết sắp có chuyện không lành.
Cô lắc đầu nói: "Xin lỗi, tối nay chị còn có việc, không thể nào đi cùng em."
Nghe thấy Cố Thiên Tình nói như vậy, Cố Vũ Phỉ lập tức gấp gáp: "Chị! Chị đi cùng người ta đi mà, đi mà!"
Cố Thiên Tình không muốn vật lộn với Cố Vũ Phỉ nữa.
Từ tối hôm đó, đến nay cô vẫn còn gặp những cơn ác mộng.
Cô bỏ đũa xuống, đứng dậy nói: "Cha, con có chút không thoải mái, hai người từ từ ăn, con đi nghỉ trước."
Cố An Thành lập tức khẩn trương nói: "Thiên Tình, con không sao chứ? Có cần đi khám hay không?"
"Không cần đâu cha, chắc là do buổi sáng con quá mệt thôi, nghỉ ngơi một chút là được." Nói xong, Cố Thiên Tình đi vào phòng của mình.
Nhìn Cố Thiên Tình vào phòng, gương mặt Cố Vũ Phỉ trở nên nham hiểm.
Nếu như Cố Thiên Tình không đi, kế hoạch tối nay của cô ta không phải đều đổ bể hết sao!
Không được, nhất định phải nghĩ cách khiến Cố Thiên Tình đi!
"Cha, nếu như chị không đi cùng con, vậy thì con chẳng phải hoàn toàn không có hi vọng rồi sao." Vẻ mặt Cố Vũ Phỉ như đưa đám nói.
Cố An Thành thở dài nói: "Vũ Phỉ, Thiên Tình rất mệt, con để cho chị nghỉ ngơi chút đi. Sau này vẫn còn cơ hội không phải sao?"
"Cha!"
"Được rồi, con từ từ ăn, cha đi làm việc." Nói xong, Cố An Thành liền đi ra cửa.
Cố Vũ Phỉ nặng nề bực dọc rửa bát!
Cố Thiên Tình, hôm nay cho dù chị có muốn đi hay không, chị cũng phải đến tiệc rượu!
Cố Vũ Phỉ lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho An Lợi Kiệt.
"Alo, đạo diễn An ~ là em, Vũ Phỉ."
An Lợi Kiệt nghe thấy tiếng của Cố Vũ Phỉ xong, xương cốt đều muốn rụng rời một nửa: "Thế nào, nhanh như vậy đã nhớ tôi rồi?" Chưa đầy hai giờ trước, Cố Vũ Phỉ vừa gọi điện thoại với An Lợi Kiệt trong phòng.
"Đạo diễn An, anh thật đáng ghét~" Giọng nói Cố Vũ Phỉ điềm đạm đáng yêu, cộng thêm vài phần ỏn ẻn cùng quyến rũ, rất dụ hoặc lòng người, ngay sau đó cô ta nói: "Đạo diễn An, đêm nay người ta còn muốn đưa thêm một người đi, thế nhưng người ta muốn cho cô ta bất ngờ, anh có thể giúp em một chút hay không, giúp em thông báo cho cô ấy?"
Lúc này tên An Lợi Kiệt dâʍ đãиɠ, có chỗ nào không đồng ý.
"Là ai? Tôi sẽ giao cho trợ lý, chắc chắn sẽ mời người đó đến."
Cố Vũ Phỉ cười nói: "Cũng không phải ai, thật ra là chị gái em, Cố Thiên Tình. Hôm nay cũng đi phỏng vấn, không biết đạo diễn An có ấn tượng gì hay không?"
Cố Thiên Tình?
An Lợi Kiệt vừa nghe xong cái tên này, liền nhớ tới một màn kinh diễm ở trong thang máy.
Nếu như Cố Thiên Tình cũng có thể tới, vậy thì tối nay nói không chừng còn có thể hưởng phúc. Nghĩ đến cảnh các chị em đồng loạt phục vụ mình, An Lợi Kiệt liền không giấu được kích động.
"Cố Thiên Tình đúng không? Không vấn đề gì, tối nay cô ta chắc chắn sẽ đến."
An Lợi Kiệt nói xong, nở nụ cười hèn mọn nói: "Bảo bối, nhưng tối nay em phải đối tốt với tôi."
Cố Vũ Phỉ chịu đựng cơn buồn nôn trong lòng, cười nói: "Đạo diễn An, anh yên tâm đi, người ta biết nên làm như thế nào, đến lúc đó, người ta nhất định sẽ cảm ơn anh thật tốt, anh muốn thế nào thì là thế đó."
"Được được, tôi chờ em."
Cố Vũ Phỉ cúp điện thoại xong, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét.
Nhắc mới nhớ An Lợi Kiệt cùng lắm chỉ là một đạo diễn nhỏ mà thôi, danh tiếng của anh ta trong giới từ lâu đã có tiếng xấu. Thế nhưng cho dù là đạo diễn nhỏ, nhưng ở trong tập đoàn Hoàn Vũ, cũng nắm trong tay một số quyền lực và các mối quan hệ, ai muốn nhanh chóng bước vào ngành giải trí, hãy nghĩ đến người nắm quyền, liền không thể không nhờ dến dạng người như An Lợi Kiệt.
Nói trắng ra là, là một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, ai cũng đừng trách ai.
Ở kiếp trước, nếu như Cố Vũ Phỉ không phải dựa vào An Lợi Kiệt, làm sao có thể thành công trong thời gian ngắn như vậy.
Chỉ có điều Cố Thiên Tình hoàn toàn không biết. Bởi vì ngay lúc đó Cố Thiên Tình còn chưa bước chân vào giới nghệ sĩ, làm thế nào biết được Cố Vũ Phỉ đã làm những gì.
Một lần kia gặp được, cũng chỉ là một lần trong vô số lần mà thôi.
Theo diễn biến của kiếp trước, phải tới tiệc rượu tối nay, An Lợi Kiệt mới là lần đầu tiên nhìn thấy Cố Thiên Tình.
Thế nhưng sau khi Cố Thiên Tình trùng sinh, đã tạo ra một hiệu ứng cánh bướm, điều này vô thức làm thay đổi sự phát triển trong mối quan hệ của mỗi người một cách âm thầm.
Trong phòng, chuông điện thoại reo lên, Cố Thiên Tình bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng.
Cô cầm điện thoại, nhìn chằm chằm vào dãy số quen thuộc trên màn hình, có chút hoảng hốt.
Dãy số này, là số điện thoại của An Lợi Kiệt.
Bây giờ cô, rốt cuộc là ở trong mơ, hay là ở hiện thực?
Cố Thiên Tình đưa tay, hung hăng véo mình một cái, đau quá.
Là hiện thực.
An Lợi Kiệt thật sự gọi điện thoại cho cô.
Xem ra cô đã đánh giá thấp tên An Lợi Kiệt không biết xấu hổ này. Cùng lắm cũng chỉ là gặp nhau trong thang máy mà thôi, lại có thể gọi điện thoại cho cô. Đôi nam nữ cặn bã kia, có thể cấu kết với nhau, thật đúng là tương đồng.
Cố Thiên Tình nhìn dãy số này, chỉ cảm thấy buồn nôn.
An Lợi Kiệt, anh chờ xem, tôi nhất định sẽ khiến anh chết không yên!
Điện thoại ngừng kêu, Cố Thiên Tình đang định ném điện thoại di động sang một bên, liền thấy màn hình điện thoại lại sáng lên một lần nữa.
Nhưng lần này, là một dãy số lạ.
Cố Thiên Tình do dự một chút, nghĩ đến tính cách của tên cặn bã An Lợi Kiệt này, tuyệt đối không bao giờ nhọc lòng đổi số như vậy, hơn nữa nhỡ đâu lần này lại là Hoàn Vũ gọi. Cuối cùng, Cố Thiên Tình vẫn nhận điện thoại.
"Alo?" Cố Thiên Tình không nhận ra rằng giọng nói của mình đang run.
"Thiên Tình, cô thế nào rồi?" Tiêu Khả Thượng cảm thấy giọng nói này có chút không đúng, quan tâm hỏi.
Cố Thiên Tình nghe thấy giọng nói của Tiêu Khả Thượng, bàn tay đang nắm chặt chậm rãi buông ra, đè xuống oán hận trong lòng, thản nhiên nói: "Anh gọi cho tôi có chuyện gì không?"
Tiêu Khả Thượng lập tức phản ứng nói: "À, có! Là như vậy. Thiên Tình, tối nay Hoàn Vũ có tiệc rượu, tôi muốn mời cô cùng tham gia."
"Thật xin lỗi, tôi..."
Lời từ chối của Cố Thiên Tình còn chưa nói hết, liền nghe Tiêu Khả Thượng nói: "Thiên Tình, đi đi, sẽ không khiến cô thiệt thòi! Đêm nay mấy người đại diện lớn của Hoàn Vũ đều tới, còn có Boss lớn cũng sẽ tới, là một cơ hội rất tốt đó ~"
Cái gì mà Boss lớn mặt lạnh, cho dù có thì Cố Thiên Tình cũng không quan tâm, thế nhưng có thể gặp được mấy người đại diện lớn đích thật là cơ hội tuyệt vời.
"Thiên Tình, đừng do dự nữa, tối nay tôi tới đón cô, cứ quyết định vậy đi!"
Cố Thiên Tình thở dài, nói: "Được rồi, cảm ơn anh, nhưng mà."
Cái gì nên tới, cuối cùng tránh cũng không xong...