Chương 36:
Điểm ôn nhu che chở không quan trọng này vẫn bị Bùi Mẫn bắt được, anh không cãi nhau với Hướng Nam nữa, trầm mặc điều chỉnh tư thế, thân thể ngồi dựa lên ghế sô pha: “Cởϊ qυầи đi, tôi ngậm cho cậu.”
Hướng Nam kéo áo lên, đôi mắt híp lại, mang theo hương vị lười biếng: “Anh cởi đi.”
Bùi Mẫn liếc Hướng Nam một cái, sau đó duỗi tay cởϊ qυầи đùi với qυầи ɭóŧ cho cậu, hai cái quần rơi xuống bên chân Hướng Nam.
Dươиɠ ѵậŧ màu đỏ thẫm lộ ra tới, gân xanh phồng lên, qυყ đầυ đỏ thẫm không ngừng chảy dịch nhờn, làm cả căn dươиɠ ѵậŧ ướt dầm dề. Lông mao màu đen chỉ có một mảng nhỏ phân bố ở trên, bị tiền liệt dịch dính ướt thành từng nhúm, rất là sắc tình.
Đầu óc Bùi Mẫn chết máy, nhất thời không biết dùng miệng bắt đầu từ đâu, Hướng Nam không kiên nhẫn đẩy hông dùng dươиɠ ѵậŧ cọ tay Bùi Mẫn. Bùi Mẫn theo phản xạ cầm dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng, thuần thục vuốt ve lên xuống, lòng bàn tay vuốt ve lỗ sáo, một tay khác nhiệt tình vỗ về xoa bóp tinh hoàn.
“A ~, sướиɠ lắm.” Trên mặt Hướng Nam xuất hiện biểu cảm hưởng thụ, mặt mày càng có vẻ lười biếng.
Sống 38 năm, mà này là lần đầu tiên Bùi Mẫn suy xét một vấn đề, thổi kèn cho một thằng đàn ông khác thế nào, còn phải làm cậu ta cảm thấy thoải mái.
Anh vuốt ve trong chốc lát, Hướng Nam còn cảm thấy không thỏa mãn, nhỏ giọng dùng ngữ điệu làm nũng: “Anh ơi, vuốt lâu không sướиɠ, anh liếʍ liếʍ đi.”
Lông mi Bùi Mẫn run run, đôi mắt hơi thất thần, giọng điệu làm nũng của Hướng Nam cào đầu quả tim anh run rẩy. Nghe Hướng Nam khó chịu rên hừ hừ, Bùi Mẫn cúi đầu, tiến đến gần dươиɠ ѵậŧ dựng đứng, chóp mũi toàn là mùi tanh da^ʍ, đầu lưỡi liếʍ liếʍ khóe môi khô ráo.
Cuối cùng hạ quyết tâm, vươn đầu lưỡi dày màu hồng sậm liếʍ dươиɠ ѵậŧ hưng phấn một cái, như mẻo nhỏ thử uống nước, động tác cực kỳ cẩn thận lại lộ ra khϊếp đảm.
Xúc cảm trơn mềm làm dươиɠ ѵậŧ vốn hưng phấn lại càng hưng phấn hơn, chảy nước vui mừng, hai tay Bùi Mẫn dính không ít dịch dính nhớp.
Hương vị tanh nồng, mang theo một chút cay đắng, khó ăn hơn so với tưởng tượng, nhưng vô cớ khiến thân thể hưng phấn lên, máu nóng trong người như đồ xuống hạ thể. Đầu óc hơi say xe, có lẽ là bị mùi tanh nồng huân vựng, hạ thân lặng lẽ hơi cương lên.
“Anh liếʍ nữa đi, anh ngậm vào nữa.” Hướng Nam hưng phấn, giọng nói khàn khàn, mang theo cảm giác dụ dỗ. Lúc này, cậu như trai hư lừa gái lên giường.
Cố tình Bùi Mẫn dính chiêu này nhất, khi Hướng Nam dỗ dành cổ vũ anh, anh nhắm mắt lại, cẩn thận thu hàm răng, ngậm qυყ đầυ.
Khoang miệng nóng rực trơn ướt cất chứa qυყ đầυ to bằng trứng gà, hơi miễn cưỡng, nhưng bây giờ Bùi Mẫn bị tìиɧ ɖu͙© huân đến đầu óc choáng váng, nào còn quản có chịu nổi hay không, đầu lưỡi linh hoạt nhanh chóng liếʍ qυყ đầυ, đầu lưỡi dày thăm dò liếʍ lôc sáo, làm lỗ sáo tiết ra càng nhiều dịch. Dịch chưa kịp nuốt với nước dãi theo khóe môi tràn ra, chảy xuống cằm, lôi ra một sợi chỉ bạc kiều diễm.
Hướng Nam hưng phấn rầm rì khen Bùi Mẫn, tay đặt trên đỉnh đầu Bùi Mẫn vuốt ve, tóc ngắn hơi đâm tay, nhưng xúc cảm cũng không tồi: “Ưm, đúng rồi, ngậm sâu hơn đi, anh còn có thể hút một cái, không cần quá mạnh, hàm răng nhớ thu vào.”
Hướng Nam thở hổn hển với khích lệ không thể nghi ngờ là biểu dương cao nhất với Bùi Mẫn. Anh hưng phấn nuốt dươиɠ ѵậŧ vào trong, tuy đầu lưỡi bị dươиɠ ѵậŧ đè nặng hạn chế hoạt động nhưng Bùi Mẫn vẫn nghiêm túc hoạt động đầu lưỡi, đồng thời hai má hơi hơi lõm vào mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ.
Lần đầu tiên sức lực hơi lớn, hấp lực mạnh mẽ, cho Hướng Nam có cảm giác bị ép nổ, cậu bất mãn rút dươиɠ ѵậŧ về: “Anh hút mạnh quá, nhỏ tí được không.”
Bùi Mẫn ừ một tiếng mơ hồ không rõ trong cổ họng, mặt dán sát tìm kiếm dươиɠ ѵậŧ, cẩn thận ngậm lấy.
Bùi Mẫn rất nhanh đã thuần thục nắm giữ kỹ xảo thổi kèn, phun ra nuốt vào, đầu lưỡi đầy đặn thừa dịp dươиɠ ѵậŧ rút ra thì truy tìm liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ, khi dươиɠ ѵậŧ cắm vào thì liếʍ mυ'ŧ cán.
Hai má bị căng phồng lên, môi bị cọ xát đỏ thẫm, khoang miệng bị nhét tràn đầy, khóe miệng há to hết cỡ, qυყ đầυ để cổ họng, yết hầu bị chọc không khoẻ co rút lại. Tiếng nức nở kêu rên đều bị chặn trong cổ họng, khàn khàn nặng nề, khiến người tim đập tăng tốc.
Đàn ông khó có thể thỏa mãn thú tính, Hướng Nam còn là nhân tài kiệt xuất trong đám đàn ông, tuy phần sau của dươиɠ ѵậŧ thô dài được Bùi Mẫn ân cần dùng tay vuốt ve, nhưng so với hầu hạ chu toàn trước kia thì chênh lệch hơi lớn.
Hướng Nam có vẻ dò hỏi Bùi Mẫn một tiếng: “Tôi lại cắm vào trong nữa được không?” Nhưng động tác lại vô cùng cường thế, ấn đầu Bùi Mẫn, chậm rãi đẩy hông.
Dươиɠ ѵậŧ thô dài bị đẩy đến càng sâu, Bùi Mẫn hơi lắc đầu cự tuyệt, lại bị Hướng Nam ấn xuống. Dươиɠ ѵậŧ thô to căng đầy khoang miệng cực kỳ khó chịu, còn xót lại chút lý trí, Bùi Mẫn thu hàm răng lại, miễn cho hàm răng va vào côn ŧᏂịŧ tham lam trong khoang miệng.
Cổ họng bị va chạm từng cú mãnh liệt, yết hầu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rút hút kẹp qυყ đầυ, mang đến cảm giác cực kỳ sảng khoái, Hướng Nam chỉ cảm thấy xương sống mình đều bị hút đến tê dại.
“Đường Mật, anh thật biết hút.” Không hề bủn xỉn khen ngợi.
Nhưng lúc này, Bùi Mẫn không nghe được, toàn bộ lực chú ý đều đặt ở khoang miệng, bên tai vang ong ong, trước mắt lóe ánh sáng trắng, khóe miệng càng là cảm thấy bị xé rách đau nhức, anh cố há to miệng để dươиɠ ѵậŧ thuận tiện thọc vào rút ra.
Khóe mắt ửng hồng, nước mắt sinh lý chảy xuống, lượng lớn nước dãi với dâʍ ɖị©ɧ không kịp nuốt theo khóe miệng chảy xuống, lại từ cằm rơi xuống vạt áo trước ngực, ngực áo bị nước dãi thấm ướt một khối to.
Bây giờ, cả người Bùi Mẫn đều ướt sũng, mồ hôi nước mắt nước dãi tuôn rơi, khiến anh chật vật.
Bị Hướng Nam ấn đầu cắm mạnh một lúc lâu, Bùi Mẫn mới có cơ hội thở dốc, anh thừa dịp Hướng Nam rút dươиɠ ѵậŧ ra, nghiêng đầu, ho sặc sụa, ho tê tâm liệt phế.