Hành Trình Xuyên Thư Hướng Nam

Quyển 1 - Chương 29

Bùi Mẫn đang mắng hăng say, đến khi Hướng Nam không lưu tình va đυ.ng tuyến tiền liệt, thì giọng nói cất cao lập tức tịt ngòi.

Thân thể run rẩy kịch liệt, đầu óc cũng bị cắm hỏng rồi. Vòng eo và hai chân lập tức mất hết sức lực, tê dại mềm oặt. Cúc huyệt càng là kích động đến cực điểm, hút kẹp vây quanh dươиɠ ѵậŧ, mấp máy thật nhanh, co chặt nhưng bị Hướng Nam không do dự đâm mở.

Bùi Mẫn phản ứng thế này khiến Hướng Nam có lòng tin cực lớn, cậu lại vỗ mông Bùi Mẫn, thịt mông rung rinh dập dềnh, vô cùng dâʍ ɖu͙©.

“Anh mắng đi, mắng sung lắm cơ mà.” Lúc này, giọng Hướng Nam như tiểu nhân đắc chí.

Bùi Mẫn mắng với giọng câm khàn: “Khốn nạn, toàn bắt nạt người… Nếu không phải… Nếu không phải… Tôi sẽ một quyền đánh nổ đầu cậu… Có bản lĩnh cậu… Rút ra…”

Hướng Nam càng vui sướиɠ, càng dùng sức cᏂị©Ꮒ hậu huyệt Bùi Mẫn, mỗi lần cắm vào đều đâm lên tuyến tiền liệt, khiến hậu huyệt co rút run rẩy mãnh liệt.

“Bây giờ anh còn sức đánh tôi à? Không có sức chứ gì. Nhưng anh có thể dùng huyệt kẹp tôi nha, biết đâu có thể kẹp gãy thì sao.” Hướng Nam nói với ý trêu đùa.

Hiện tại, Bùi Mẫn bị cᏂị©Ꮒ đầu óc mơ màng, cảm thấy chủ ý của Hướng Nam không tồi, thế là cúc huyệt bị cᏂị©Ꮒ buông lỏng lại liều mạng co rút muốn hút kẹp dươиɠ ѵậŧ Hướng Nam.

Hướng Nam thấy Bùi Mẫn nỗ lực như thế, bật cười thành tiếng, duỗi tay chọc chọc đôi mắt đỏ tươi của con rắn độc sau lưng Bùi Mẫn: “Tôi phát hiện, 19226, anh đáng yêu quá đi.”

19726, Bùi Mẫn chán ghét Hướng Nam kêu mình bằng số, ngoài khuất nhục còn tạo cho anh một loại cảm giác như ở trước anh, còn có rất nhiều người giống anh, bị Hướng Nam đè dưới thân tàn nhẫn cᏂị©Ꮒ. Anh chán ghét liên tưởng như vậy.

Đầu óc đang choáng váng, anh cũng theo bản năng nói: “Đừng gọi 19726, tôi tên… Bùi Mẫn.”

Bùi Mẫn nói nhỏ, còn kèm theo tiếng thở dốc với than nhẹ, mơ hồ không rõ, Hướng Nam chỉ nghe được Bùi M, M là cái nào M, mật trong đường mật, hay là cái gì khác.

Cũng không rối rắm nhiều, chỉ là đối tượng phát tiết mà thôi, Hướng Nam chọn cái M này:

“Tôi gọi anh Đường Mật được không?”

Siêu ngọt, siêu giống tên con gái.

Tuyến tiền liệt bị va chạm sung sướиɠ, lý trí Bùi Mẫn bị đâm hỏng rồi, bên tai vang ong ong, nào nghe được Hướng Nam đang nói cái gì, khàn khàn nói theo bản năng: “Ừ…”

“Đường Mật, Đường Mật, Đường Mật…” Hướng Nam liên tiếp gọi rất nhiều lần.

Bùi Mẫn đều vô ý thức ư ừ ừ phụ họa.Bùi Mẫn ngẩng đầu lên, vô lực nằm trên bàn làm việc, đôi mắt nửa khép, môi hé mở, nước dãi trong suốt theo đầu lưỡi khóe môi chảy xuống bàn hội tụ thành một vũng nhỏ... Bộ dáng bị cᏂị©Ꮒ mất lý trí.

Người Bùi Mẫn tỏa nhiệt hâm nóng cả cái bàn, ngay lúc bị đâm tuyến tiền liệt thì dươиɠ ѵậŧ đã bị sướиɠ bắn, bắn lên mép bàn, còn có rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy dọc theo bắp đùi, chậm rãi trượt xuống.

Chỗ hai người giao hợp đã sớm ướt nhẹp, không chỉ là gel bôi trơn, còn có một ít dịch ruột mà đường ruột phân bố ra, dịch ruột không phải vì kɧoáı ©ảʍ nên chảy ra mà do đường ruột tiết ra để bảo hộ chính nó.

Nhưng lần thứ hai bị cắm là có thể tự tiết dịch ruột bôi trơn, điều này thuyết minh thân thể Bùi Mẫn cũng là thiên phú dị bẩm.

Áo sơmi trên người Hướng Nam đã sớm bị mồ hôi chảy ra làm ướt sũng, vải mỏng kề sát trên da, phác họa ra đường cong lưu loát tươi trẻ. Hướng Nam không xem là người có cơ bắp, càng như là nam sinh trẻ trung còn đi học, cơ bắp chỉ có một tầng hơi mỏng, thon gầy rắn chắc.

Mỗi lần Hướng Nam thẳng lưng bóp eo đâm mông Bùi Mẫn, vòng eo có sức dãn, trong thanh tân lộ ra chút sắc tình, gợi cảm gãi đúng chỗ ngứa, không dầu mỡ sắc khí.

Tiếng thân thể va chạm phối hợp với tiếng rêи ɾỉ nhẹ suyễn của Bùi Mẫn phổ thành một khúc nhạc dạo hài hòa, quanh quẩn trong văn phòng.

Liên tiếp đυ.ng khoảng trăm lần, Hướng Nam có cảm giác, thấy Bùi Mẫn chật vật chìm sâu trong tìиɧ ɖu͙©, nghĩ thầm, lần này có thể cao trào rồi chứ.

Cậu không thủ vững tinh quan nữa, đột nhiên thống khoái va chạm, cắm vào thật sâu, qυყ đầυ chống tuyến tiền liệt, bắn tinh.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn mạnh lên tuyến tiền liệt, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ hậu huyệt truyền khắp toàn thân, cắn nuốt mỗi sợi dây thần kinh. Đầu óc Bùi Mẫn choáng váng, sướиɠ như đang bay, trước mắt như có vô số đóa pháo hoa nổ tung, thân thể không nhịn được run rẩy, dươиɠ ѵậŧ cũng bắn tính đợt thứ ba trong hôm nay.

Quyển 1 -