Bị liên tục vỗ mông, bị đánh đến mức mông đỏ lên.
Xấu hổ max level, cuối cùng Bùi Mẫn không thể nhịn được nữa, quay đầu lườm Hướng Nam, mắt bắn ra tia lửa, tức giận quát: “Vỗ đéo gì vỗ lắm, cᏂị©Ꮒ thì cᏂị©Ꮒ mẹ đi.”
Hướng Nam sửng sốt một giây, sau đó cười, tươi cười xán lạn sang sảng, còn hơi tiện, hỏi Bùi Mẫn: “Anh thẹn thùng đấy à?”
Quả thực là một lời trúng đích, Bùi Mẫn nhất thời không biết nên có phản ứng gì, lại cảm thấy làm ra phản ứng gì cũng không ổn.
Hướng Nam lại vỗ vỗ mông Bùi Mẫn: “Mông anh vừa cong vừa co dãn, sờ thích thật…”
Blah blah nói một đống lớn, người này nói mấy lời ấy rõ ràng là có ý đồ xấu xa.
Bùi Mẫn bị nghẹn một hơi nửa vời trong ngực, tức chết đi được.
Hướng Nam thấy Bùi Mẫn tức đỏ cả mắt, không trêu anh nữa, từ trong ngăn kéo lấy ra một ống gel bôi trơn mới đặt lên bàn: “Tự anh bôi trơn khuếch trương đi.”
Phân phó kia gọi là đúng lý hợp tình.
Bùi Mẫn phun ra một hơi dài, trong lòng tự an ủi đừng so đo với thằng nhãi này, so bì với thằng này thì chỉ có mình tức thôi.
Đột nhiên Hướng Nam lại nói: “Lần này tôi lấy gel bôi trơn vị dâu tây đấy, lần trước là vị sữa, hình như mùi không thơm lắm, anh thử xem vị dâu tây này có thơm không. Nếu cũng không thơm thì lần sau tôi không mua ở nhà này nữa.”
Gân xanh trên trán Bùi Mẫn giật nhảy, du͙© vọиɠ gϊếŧ người lại dâng lên. Anh hơi hối hận, rõ ràng thằng đàn em đã vào đây rồi, mình cũng không phải "một cây làm chẳng nên non", còn đến đây chịu tội ăn một bụng tức làm cái mẹ gì.
Bùi Mẫn còn đến hiến thân vì một nguyên nhân rất đơn giản, đã bị cᏂị©Ꮒ một lần rồi thì cᏂị©Ꮒ thêm vài lần có khác gì đâu, lúc này kịp thời thu tay, còn không bằng mua bán lâu dài, thu hoạch nhiều chỗ tốt hơn.
Chỉ có thể nói Bùi Mẫn nghĩ thoáng, tư tưởng khai sáng.
Bùi Mẫn mở ống gel bôi trơn đóng kín, dịch trong suốt đúng là có mùi dâu tây thơm ngọt, không nồng lắm, ngửi rất thoải mái.
“Ngửi cũng được, không cần thay đổi.” Bùi Mẫn theo bản năng phản hồi ý kiến người dùng.
Hướng Nam thò đầu đến trước mặt Bùi Mẫn, ngửi ngửi: “Đúng là mùi cũng được. Không biết hiệu quả bôi trơn có được không, lần trước dùng cái kia thấy không ổn.”
Mắt thấy cái đầu đen tóc xù gần người mình, trong lòng Bùi Mẫn đột nhiên dâng lên ý nghĩ muốn vuốt ve nó, chắc là mềm mại lắm.
“Dùng khá tốt. Lúc sau không phải trơn đến nỗi cậu không nhét vào được à.” Vừa nói xong câu này, Bùi Mẫn rất muôn tát miệng mình một cái. Anh không nghĩ ra tại sao mình sẽ nói một câu không có não như vậy.
Hướng Nam xấu hổ một giây, sau đó nghe lời nói phải: “Cũng được, tiếp tục dùng hãng này đi. Còn có vị khác nữa, chúng ta đều có thể thử một lần.”
Bùi Mẫn theo bản năng gật đầu, sau đó anh lại phát điên, đờ mờ, thử cái rắm.
Tục ngữ nói trước lạ sau quen, lần thứ hai Bùi Mẫn bôi trơn khuếch trương nên thuần thục hơn nhiều, cặp mông đẫy đà thả lỏng tách ra hai bên, lộ ra hoa cúc màu đỏ thẫm. Nếp uốn trên hoa cúc hơi tụ lại, có vẻ hơi sưng.
Nửa người trên Bùi Mẫn dán trên bàn làm việc, đầṳ ѵú bị ép bẹp, đầu nghiêng sang một bên, đôi tay vòng ra sau trúc trắc dùng ngón tay quét gel bôi trơn, một ngón tay chậm rãi cắm vào hậu huyệt, lỗ thịt màu đỏ thẫm khép chặt bao vây nuốt ngón tay vào, sau khi lặp lại vài lần đẩy gel bôi trơn vào hậu huyệt, một ngón tay dễ dàng cắm vào hậu huyệt.
Ngay lúc anh định cắm ngón thứ hai vào, Hướng Nam nhanh mắt nhanh tay, một tay tách mông, một tay khác dùng một ngón tay cạy cơ vòng khép hờ cắm vào hậu huyệt.
Cắm vào coi như nhẹ nhàng, tuy hơi có lực cản, nhưng Hướng Nam vẫn cắm đến cùng, cả cây ngón tay đều đi vào hậu huyệt non mềm múp míp.
“Ah…” Bùi Mẫn phát ra một tiếng kêu rên từ cổ họng, anh nhíu mày nhưng không nói gì, tùy ý Hướng Nam thăm dò hậu huyệt.
Ngón tay của Bùi Mẫn và Hướng Nam kề sát với nhau, huyệt thịt tầng tầng lớp lớp tràn đầy nếp uốn kẹp chặt ngón tay, ngăn cản ngón tay khuếch trương thăm dò.
Bùi Mẫn vẫn cau mày nghiêm túc khuếch trương cho mình, nhưng Hướng Nam nghịch ngợm hơn, ngón tay bị hậu huyệt non mềm kẹp chặt, chỉ hơi ẩm ướt, còn chưa ướt sũng, lại tư vị khác.
Tuy ngón tay dùng thêm chút sức nhưng quá trình chinh phục lỗ nhỏ non mềm này cực kỳ thú vị. Câu hơi cong ngón tay lên, không kiêng nể moi đào lỗ thịt, móng tay cứng rắn chọc lỗ nhỏ ấm áp làm nó co rút kẹp chặt ngón tay.
Hậu huyệt vì động tác của Hướng Nam bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ co chặt, Bùi Mẫn nhất thời không rút ngón tay ra được, anh cau mày quát khẽ một tiếng: “Đừng nghịch.”