Chương 11: Anh tự bôi trơn chút đi, nhớ khuếch trương, kẹp chặt sẽ đau.
Bùi Mẫn hít sâu một hơi, gân xanh trên trán giật giật, anh cảm thấy Hướng Nam là trời cao phái đến khắc anh mà.
“Được.” Cái từ này như là gằn ra từ cổ họng.
Anh duỗi tay cởϊ qυầи Hướng Nam, kéo qυầи ɭóŧ xuống, sau đó thấy một đống lớn héo rũ.
Màu đỏ nhạt, có vẻ không kinh nghiệm gì, ngoài điểm hơi lớn thì nhìn rất vô hại.
Bùi Mẫn cắn răng, duỗi tay thành thạo vuốt ve dươиɠ ѵậŧ cho Hướng Nam. Bàn tay thô ráp có kén dày, vỗ về chơi đùa dươиɠ ѵậŧ nhạy cảm, mang đến cảm giác ngứa ngáy, lòng bàn tay nhẹ cọ lỗ sáo, mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhỏ.
Nhìn Bùi Mẫn cúi đầu nghiêm túc chơi đùa dươиɠ ѵậŧ mình, Hướng Nam đúng là hơi sướиɠ, người đàn ông anh tuấn lại trở nên dịu ngoan khiến lòng hư vinh của cậu được thỏa mãn cực lớn.
Sướиɠ thì sướиɠ, Hướng Nam vẫn cảm thấy có một tí xíu xấu hổ, vì thế cậu rảnh rỗi gợi chuyện: “Anh chắc là tham gia xã hội đen nhỉ, trên tay anh rõ ràng có kén, biết dùng súng không?”
Bùi Mẫn nhỏ giọng "ừ" một tiếng, trên tay dính dịch nhờn chảy ra từ lỗ sáo, làm anh nhăn mày.
“Sao bị bắt vào đây?” Hướng Nam lại hỏi.
Hướng Nam nhắc tới cái này, khiến Bùi Mẫn nghĩ đến thằng thủ hạ phản bội, trong lòng căm hận sâu hơn một tầng, nếu không phải thằng chó đó phản bội mình thì mình chẳng đến mức phải dâng mông để thoát thân, cũng sẽ không phải ủy khuất sóc lọ cho người ta thế này.
Tay bất giác tăng lực hơn chút, dươиɠ ѵậŧ hơi cương lập tức bị bóp mềm.
“Ay ~” Hướng Nam bị đau hô một tiếng, xuýt nữa giật chim khỏi tay Bùi Mẫn.
“Không muốn nói thì thôi, bóp tôi làm gì.” Hướng Nam oan ức, lỡ bóp hỏng thì sau này thỏa mãn các chị em xinh đẹp thế nào.
Giọng cậu tủi thân, trong veo hơi có chút làm nũng, chọc Bùi Mẫn ngẩng đầu liếc nhìn Hướng Nam, thấy cậu đang cau mày vẻ mặt đau lòng nhìn chú chim mình.
Khuôn mặt đẹp trai trẻ trung mang chút ấm ức, khiến người không nhịn được tâm sinh trừu mến. Bùi Mẫn nhẹ tay, như trấn an mà xoa bóp tinh hoàn.
Hướng Nam sướиɠ hút khí, quả nhiên được người khác vuốt sướиɠ hơn tự thủ da^ʍ nhiều, đặc biệt là đối phương có kỹ thuật cực tốt.
Một lát sau, dươиɠ ѵậŧ của Hướng Nam đã hoàn toàn cương lên.
Dươиɠ ѵậŧ thô cứng dài khoảng 22, 23 centimet, trên thân gậy nổi gân xanh dữ tợn trông hơi đáng sợ, qυყ đầυ to bằng trứng gà đang chảy nước, nhìn vừa trơn ướt vừa dính nhớp, hung khí này có nhiệt độ và độ cứng đều là tuyệt hảo.
Bùi Mẫn nhìn dươиɠ ѵậŧ dựng đứng, lòng bàn tay còn hơi nóng lên, anh nghĩ, lớn như này, hẳn là phải bôi trơn khuếch trương một hồi lâu thì lỗ hậu của mình mới cất chứa được cái này nhỉ.
Hướng Nam không biết từ đâu móc ra một ống gel bôi trơn đưa cho Bùi Mẫn: “Anh tự bôi trơn chút đi, nhớ khuếch trương, kẹp chặt sẽ đau.”
Hướng Nam nói khiến Bùi Mẫn tự nhiên có cảm giác cậu đang nhõng nhẽo, anh bóp một đống gel bôi trơn lên tay, sau đó cắm ngón tay vào hậu huyệt.
Tuy có gel bôi trơn nhưng hậu huyệt vẫn vô cùng chặt chẽ, một ngón tay cắm vào đã cảm thấy hơi no căng.
Động thịt uớt nóng vây quanh ngón tay, tầng lớp thịt non kháng cự ngón tay cắm vào như muốn đẩy ngón tay ra khỏi lỗ nhỏ, đáng tiếc chủ nhân của ngón tay rất có quyết tâm, trúc trắc moi đào thịt non, chọc lỗ thịt phát ra tiếng nhóp nhép.