*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Sáng hôm sau -
- POV Kaido -
Tôi thức dậy lúc tờ mờ sáng vì tôi không ngủ được nhiều, vì đang khá là vội nên tôi đã không kịp nhìn đồng hồ nhưng tôi đoán là tầm 3h sáng. Vì trời vẫn chưa sáng hẳn và mọi người thì vẫn đang trong giấc ngủ sâu nên tôi đã nhẹ nhàng bước xuống sảnh dưới tìm viêc mà làm, dù sao tôi cũng đang ở nhờ phòng của hội MHG nên khi tôi xuống đã có vài người ở sẵn ở đó, phần lớn là các tiếp viên, một vài MHG có chuyến đi sớm và một vài đầu bếp.
- Tuy còn sớm nhưng nơi này có vẻ nhộn nhịp nhỉ - Kaido
Tôi lần mò vào bếp và xin phép được sử dụng và nấu đồ ăn cho gia đình mình. Tôi đã căn thời gian để công cuộc chuẩn bị và nấu xong cũng là lúc mọi người thức dậy.
Từ trên lầu William nhảy phốc xuống
- Cái mùi này quả nhiên là đồ ăn do Kai-nii nấu mà - William
- Này, đừng có nhảy xuống như thế - Kaido
- Hihi.... - William
Sekide đang làm việc trên văn phòng Hesuru thì vẫn còn đang ngủ với Marie(họ thức tới tận 2h sáng chỉ đê kể về ngày xưa - giờ tôi mới hiểu vì sao giáo viên lịch sử 10 người thì 11 người là nữ rồi), Micheal chỉ vừa mới thức giấc chắc sẽ xuống ngay
- Được rồi ăn đi - Kaido
_______
Sau khi ăn xong thì chúng tôi quyết định đi thị sát cuộc sống của người dân đồng thời là moi thêm thông tin
- Các cậu mang cái này theo - Sekide
Sekide đưa chúng tôi ba cái nhẫn - Mấy cái nhẫn này làm chi thế - William
- Dùng khả năng của em luân chuyển mana cảm nhận cái nhẫn đi William - Kaido
- Ể, mấy thứ này có một mạch mana xuyên suốt cố định trên nó, đây là .... - William
- Là một thiết bị nhận dạng, dù không giao thương với con người nhưng không có nghĩa là nơi này không có con người. Vậy nên để được quyền đi lại giữa thành phố khi không phải là người dân nơi đây thì phải có một chiếc nhẫn như thế - Sekide
- Không hẳn đâu - Kaido
- Em vừa phát hiện ra vài câu chú trên nhẫn, 1 cái sẽ thay đổi màu sắc trên viên đá ... -William
- Đen là du lịch, xanh lá là MHG ở đây đã trên 10 tháng, vàng là định cư ở đây và đỏ là chỉ những người đã từng gϊếŧ thú nhân - Sekide
- 1 cái để nhận dạng, nhưng 3 cái kia - William
- Sao lại còn 3 cái đáng lẽ chỉ có 2 thôi mak - Sekide
- 1 cái để khống chế cử động, 1 để gây bất tỉnh và cái còn lại để gây nổ đủ để gϊếŧ chết người đeo nó - Kaido
- Phải ạ - William
- Không thể nào - Sekide
- Có vẻ bọn chúng muốn kiểm soát hoàn toàn con người ở đây - Micheal
- Marie em có thể phân biệt mùi của tất cả mọi người ở đây đúng chứ - Kaido
- Dạ vâng, mỗi người có một mùi khác nhau nếu tập trung sẽ nhận biết được hết ạ - Marie
- Nếu thế thì tiếp theo nhờ em. {Cải Trang} - Kaido
Cải trang sẽ biến tôi thành một thú nhân với những đặc điểm khó để phân biệt với bản thật
- Marie lại đây - Kaido
Với ánh mắt tròn xoe, Marie bước lại chỗ tôi với vẻ mặt ngơ ngác.
POV Marie
Kaido vừa mọc ra 1 cái tai với 1 cái đuôi sói. Không lẽ trước nay anh ấy là thú nhân ư. Không, Không đúng, là ma pháp của anh ấy nhưng mình chưa bao giờ nghe thấy có một ma pháp như thế
- Marie lại đây - Kaido
- Dạ - Marie
Chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì tôi đã bị ôm một cách bất chợt bởi Kaido
- ỂỂỂỂ...... - Marie
Trước mặt bao nhiêu là người tôi cảm thấy mặt tôi đang dần hóa đỏ.
- Làm như vầy là không còn mùi nữa rồi - Kaido
POV Kaido
- Nếu như ôm Marie thì sẽ có mùi của con bé vậy là dễ dàng qua mặt lũ sói đen - Micheal
- Ồ...... Tới lượt em, tới lượt em - William
Thế là tôi đã biến mọi người thành tộc bạch lang tuy hơi nguy hiểm vì hắc lang có ở khắp nơi nhưng nếu mỗi người một tộc sẽ hơi khó vì Marie cũng chỉ có một mùi đặc trưng
- Được rồi hãy đi kiếm ít thông tin, trước đó hãy cầm một tờ nhiệm vụ theo, nếu ai hỏi gì thì cứ nói đến từ nơi khác, mới bắt đầu làm MHG nên không biết đường, như vậy sẽ tránh gây chú ý cho người khác - Kaido
- Rõ - Marie, William
- Hẹn gặp lại trưa nay - Kaido
Chúng tôi tách thành 3 nhóm tôi, Micheal, còn William sẽ đi chung với Marie. Trong khi William và Marie đi về chợ, Micheal chọn một quán rượu thì tôi sẽ tới thư viện
- Dù gì thì kiến thức cũng là sức mạnh - Kaido
Tôi đang đứng trước thư viện thành phố
- Vô nào - Kaido
Lúc bước vào tôi thây một cô người cáo xinh đẹp vô cùng ngồi giữa một đám nhỏ đang đọc sách cho chúng, lúc chiếc đuôi cử động tôi nhận ra cô ấy có những 6 cái đuôiTôi ngẩn ra đó cho tới khi giọng nói của lũ nhóc làm tôi bừng tỉnh
- Cảm ơn nha, Kiku oba-san -
- (What oba-san) - Kaido
POV Tác
Trong khi Kaido chưa hiểu chuyện gì thì cô gái đó đã cất tiếng
- Thế một thằng nhóc bạch lang như ngươi tới đây làm gì - Kiku
- .....- Kaido
- Này - Kiku
- ..... - Kaido
Kaido giữ im lặng mắt nhìn thẳng về cô gái
- Nàyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy - Kiku
- Đẹp quá - Kaido
- ... - Kiku
Giờ thì tới lượt cô gái kia giữ im lặng
- Ngươi nhìn thấy bản thể thật của ta ư - Kiku
Như bừng tỉnh, Kaido trả lời
- Xin lỗi tôi đến tìm một cuốn sách về lịch sử của đất .... - Kaido
- Này trả lời câu hỏi của tôi cậu nhìn thấy bản thể thật của tôi à - Kiku
Kaido không hề biết rằng cô gái tên Kiku này dính một lời nguyền khiến mọi người nhìn thấy cô dưới hình dạng là một bà già
POV Kiku
- Bản thể thật gì cơ - Kaido
- ( Không đúng theo lời tiên tri của bà người duy nhất nhìn thấy và hóa giải được lời nguyền của mình là một cậu con trai, không phải một bạch lang) Xin lỗi không có gì đâu. Sách lịch sử ở dãy 10 - Kiku
- À cảm ơn - Kaido
- Chuyện này là sao - Kiku
_______
POV Kaido
45p trong thư viện cho tôi rất nhiều thông tin thú vị
Thú nhân quốc Kemoku được thành lập bởi 12 bộ tộc gồm nhân ngư, báo, hổ, sư tử, sói, chim, cáo, gấu, thỏ, chó, mèo và rồng. Không chính xác là rồng mà là long nhân. Mỗi 10 năm sẽ thay đổi người trị vì tùy theo từng tộc chọn ra theo thứ tự lần lượt là báo, hổ, sư tử, gấu, thỏ, chó, mèo, sói, chim và cá. Riêng tộc rồng trước giờ không tham gia chính trị tuy nhiên họ có lãnh thổ riêng với người đứng đầu là các trưởng lão trong khi tộc cáo thì không quan tâm tới sự đời tôn chỉ của họ là kiến thức là tất cả
- Được rồi về thôi - Kaido
- (Lại là cô ấy, cô nàng thủ thư ban nãy đã liên tục bám theo tôi nãy giờ. Không phải khó chịu gì nhưng liệu có thể trốn kĩ hơn không. Mỗi lần tôi quay lại thì cô ấy trốn ngược vô để lại 6 cái đuôi cho tôi nhìn) - Kaido
- Cảm ơn vì đã tiếp đãi - Kaido
Tôi nhanh chóng rời khỏi thư viện, vừa đi vừa suy nghĩ cho tới khi tôi đυ.ng vào một ai đó
- Này đi đứng cẩn thận chứ -
- Ấy chết tôi xin lỗi - Kaido
- Lần sau đi đứng cẩn thận đấy -
Đó là một báo nhân Sau khi cô ta đi tôi nhận thấy có gì đó sai sai
- Mất cái túi tiền mất rồi - Kaido
Tôi nhanh chóng đuổi theo. Có vẻ cô ta biết tôi đã nhận ra rồi nên đã tăng tốc lên.
- Mình sẽ đuổi kịp cô ấy nhanh thôi - Kaido
Tôi nhận thấy một bóng đen dưới mặt đất, là nhân thú tộc chim. sau đó cô báo nhân liên tục rẽ hướng dưới sự chỉ đạo của cô nàng người chim kia khiến tôi không thể theo kịp .- Chết tiệt mất dấu rồi - Kaido
Tôi đang đứng giữa khu chợ của thành phố, mắt đảo liên tục nhưng không thấy ai
- Thôi thì dùng cách khác - Kaido
POV cô nàng người báo
Sao hắn ta có thể nhanh như vậy cơ chứ, cho dù là bạch lang thì không thể nào đuổi kịp báo nhân như mình được
Gần 5p rượt đuổi dưới sự chỉ dẫn của Torio tôi cuối cùng cũng cắt đuôi được hắn ta ở khu chợ
- Chị không sao chứ, Shibuyo onee-san - - Ugiro đấy à mang số tiền này đi mua ít đồ ăn rồi mang cho lũ nhỏ, chị và Torio sẽ đi kiểm tra tên bạch lang kia rồi sẽ về sau - Shibuyo
- Dạ vâng - Ugiro
Không thể nào hắn ta dễ dàng bỏ cuộc thế được, tộc bạch lang giống như Oromi-chan nổi tiếng vì mũi của họ có thể nhận biết mùi trong bán kính 10m xung quanh
5p, 10p rồi lại 15p hắn không xuất hiện
- Hắn bỏ cuộc rồi à - Shibuyo
Tôi với Torio lẫn thẫn đi về khi trời đã nhá nhem tối thì có 3 cô bé ra đón tôi
- Kumano-chan, Ayumi chan, Maburi chan sao các em lại có hứng ra đón bọn chị hôm nay thế, Ugiro-chan đâu - Shibuyo
(theo thứ tự tên thì Kumano: bé gấu; Ayumi: bé mèo; Maburi: bé chó)
- Chị ấy đang tiếp khách - Kumano
- Khách gì cơ - Shibuyo
-Một chàng trai tộc bạch lang anh ấy bảo là bạn của chị - Ayumi
- Bạch lang á - Torio
- Đúng rồi đó anh ấy còn mua ít trái cây mang đên cho chung ta nữa - Maburi
- Chết tiệt - Shibuyo
Tôi với Torio đi cùng nhau tới thì chính hắn đang ở đó, làm sao có thể chứ, làm sao hắn tìm ra nơi này cơ chứ
Tôi lập tức vào thế sẵn sàng tấn công bất ứ lúc nào
- Chị sao thế chị Shibuyo, bạn chị tới này - Ugiro
- Tránh ra Ugiro, đó là kẻ mà chúng ta vừa mới cướp tiền đấy - Torio
Ugiro nhảy bật ra sau ngay lập tức, Ayumi và Maburi ngay lập tức cầm lấy vũ khí của mình trong khi tôi với Shibuyo thì đứng chặn ở cửa
- Kumano em chạy đi tới chỗ Kenro và mọi người gọi họ về đây nhanh
- Nhưng nhưng .... - Kumano
- Tonora đi với em ấy đi - Torio- Mấy em tính đối xử với người mang thức ăn tới cho mình như vậy à -
- Kaido-onii chan - Kumano
- Tonoraaaaaaa đưa em ấy đi ngay - Shibuya
- Vânggggg - Tonora
- Không sao đâu đi đi Kumano, chút em quay lại anh sẽ có quà cho em - Kaido
- Anh cẩn thận nha -Kumano
Kumano đã được đưa đi
- Hẳn là chúng ta sẽ có rất nhiều chuyện để nói nhỉ - Kaido
End chap
_______
Xin lỗi anh em thi xong tác định viết luôn thì nhận ra 1 vấn đề tác quên hết mẹ cốt truyện rồi
Bữa