Trên bãi cát của bờ biển, một núi thịt được tạo thành từ xúc tu hơi nhấp nhô, bên ngoài trông giống như chỉ là một con quái vật khổng lồ mà thôi, mà bên trong cơ thể nó đang bao vây một giống cái xinh đẹp của loài người.
Thiện Thiện bị treo cao trên không trung, xúc tu đã cắm đến cổ tử ©υиɠ vẫn còn đang xâm nhập sâu vào bên trong, cổ tử ©υиɠ của người phụ nữ là một nhóm cơ cực kỳ đàn hồi, loài người bình thường khi giao hợp đυ.ng vào đây cũng sẽ rất khó chịu. Đoạn từ cổ tử ©υиɠ đến tử ©υиɠ chỉ có kích thước bằng cây tăm, mà bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của con quái vật này cỡ khoảng to bằng nắm tay của cô…
Vật thô cứng này cắm vào âʍ đa͙σ của Thiện Thiện đã rất khó khăn, đường kính của xúc tu càng ra phía sau càng to, hai chân đã bị kéo thành một đường thẳng tắp, trụ thịt nhô ra từ mặt đất kéo dài còn đang cắm sâu hơn vào bên trong cơ thể cô, cái miệng nhỏ ở trên đỉnh xúc tu mở rộng thật lớn, phun ra càng nhiều chất lỏng hơn.
Chất lỏng vừa mới bắn ra càng loãng hơn, nhưng lượng lại nhiều hơn, rất dễ dàng phun trào vào trong tử ©υиɠ dọc theo kẽ hở cổ tử ©υиɠ hơi căng ra một chút, bắn tràn đầy tử ©υиɠ còn chưa to bằng nửa quả trứng gà, xúc tu của quái vật chầm chậm phá vỡ cổ tử ©υиɠ, trong tiếng rêи ɾỉ ô a của Thiện Thiện, thọc vào tử ©υиɠ chưa bao giờ có ai từng viếng thăm.
“Òm ọp lõm bõm…”
“Òm ọp lõm bõm…”
Xúc tu rút ra một chút, rồi lại cắm vào, dưới xúc tua còn có một dãy các miệng hút, những miệng hút này liếʍ mυ'ŧ thịt non mềm bên trong âʍ đa͙σ, chưa kể bên trong miệng hút còn cất giấu những móc nhọn sắc bén, mặc dù đã thu lại cẩn thận, không đến mức phá loạn bên trong âʍ ɦộ thịt non mềm yêu kiều, nhưng rốt cuộc là vật tinh khí, cọ xát với huyệt thịt, đối với Thiện Thiện mà nói, vừa khốn khổ lại vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Đó là nơi non mềm yêu kiều biết bao nhiêu, bị cây cột thô to như vật cắm vào rút ra, bên trong lại có gai xương, nếu không phải phun ra nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ kí©ɧ ɖụ© ướŧ áŧ trơn trơn dính dính như vậy, cô đã bị làm chết luôn rồi.
“Ô ư ưm…”
“Ưm…”
Hai má của Thiện Thiện cũng phình lên, đó là xúc tu đang ngoe nguẩy cắm ở trong miệng cô, đầu mυ'ŧ phía trước đã cắm vào dạ dày, trực tiếp tiêm chất lỏng vào bên trong túi dạ dày, toàn bộ túi dạ dày đã bị căng đầy, phồng lên một khối ở bụng trên, dường như còn có xu hướng căng ra to hơn nữa.
Lúc này, xúc tu lớn cắm ở trong âʍ ɦộ cũng đã cắm tới đáy tử ©υиɠ.
“Ưm————”
Bên trong tử ©υиɠ đẩy dây thần kinh, vô cùng nhạy cảm, khi vừa cắm vào cơ thể của Thiện Thiện đã không khống chế được mà run rẩy, có một ít xúc tua khác từ bốn phương tám hướng của tường vươn ra, quấn lên cơ thể của cô một cách dịu dàng, an ủi cô, đám xúc tu nhẹ nhàng lướt qua cơ thể của cô, quấn lên cổ tay trước, rồi lại quấn lên vòng eo, vây chặt cô một vòng rồi lại một vòng.
Xúc tu cắm vào trong tử ©υиɠ ép chặt vào thành tử ©υиɠ, cái miệng nhỏ phun dịch phía trước há mồm lại khép lại, như là đang hôn tử ©υиɠ của cô.
“Ô ư ah… ưm a…”
Dạ dày căng quá, phía dưới cũng căng quá, những “vật” quấn lấy mình cũng quấn chặt quá, quá, quá…
Cô thở không nổi, nhưng mà sự “cưng chiều” của quái vật còn chưa kết thúc.
Tử ©υиɠ - một nơi nhỏ như vậy, một cái xúc tu nhét vào là đầy rồi, nhưng bộ phận phía sau còn đang đi vào, đột nhập vào âʍ đa͙σ từng đoạn từng đoạn một, lại chen vào tử ©υиɠ. Chỉ nhìn miệng âʍ ɦộ bên ngoài, đã căng lớn đến mức kỳ dị, có thể nhét vào đường kính một quả cầu xanh, nhưng con quái vật vẫn như chưa đủ, muốn cắm vào càng sâu hơn nữa.
“Ư ưm… ô ưm ư…”
Động tác của quái vợt đột nhiên trở nên mãnh liệt, toàn thân Thiện Thiện gần như đều bị xúc tu quấn lấy từng vòng, chỉ có hai bắp chân trắng nõn duyên dáng và mu bàn chân mảnh khảnh lộ ra bên ngoài, bị lôi kéo chịu sự xâm chiếm của con quái vật.
“Phù phù —— phù phù ——”
“Phù phù ——”
Thịt bên trong tử ©υиɠ càng ngày càng nhiều, dồn đống quấn lấy nhau, cắm đến tử ©υиɠ cứng nhắc vốn chỉ to bằng nắm tay của đứa bé sơ sinh phình to bằng quả dưa gang nhỏ, cái bụng bị căng đến mức hơi mỏng đi, có thể thấy những thứ bên dưới co bóp uốn éo, vừa đáng sợ vừa dâʍ đãиɠ.
Thiện Thiện bắt đầu choáng váng, quanh cổ cô cũng có thứ ướŧ áŧ trơn trượt quấn lấy, không phải rất chặt, chỉ lướt nhẹ nhàng trên làn da cô, giống như âu yếm vuốt ve một bảo vật đã tìm kiếm bấy lâu nay mới tìm được.
Bên trong tử ©υиɠ cô thực sự căng đến cực hạn rồi, xúc tu chọc ở trong cơ thể cũng cảm nhận được, đang đi vào như vậy, bụng cô thật sự sẽ bị làm đến nứt ra, cũng khó trách, suy cho cùng hình thể của bọn họ cách biệt quá lớn, giống như con voi và con kiến giao hợp với nhau.
Thịt tử ©υиɠ rung lên mãnh liệt, thịt non bị làm đến nỗi vừa đỏ vừa nóng, da tử ©υиɠ bị làm đến nỗi trở nên hơi mỏng, trong lúc Thiện Thiện muốn ngất xỉu thì vật giấu ở bên trong xúc tu phun ra.
Không giống với chất lỏng lúc trước, chỗ chất lỏng này không chỉ dính dính, bên trong vật phun ra còn có một đống hạt ngọc trai nhỏ trong suốt mượt mà, rót vào tử ©υиɠ vừa nhiều vừa dày. Tử ©υиɠ nho nhỏ dung tích có hạn, xúc tu vừa phun ra, vừa chầm chậm rút xúc tu ra ngoài, cho dù như vậy, dịch đặc sệt phun ra cũng quá nhiều và quá nhanh, tràn ra khỏi huyệt nhỏ, dịch trắng lẫn lộn trong một đống trứng trong suốt rơi xuống trên tường thịt.
Số lượng lớn trứng phun vào đầy trong tử ©υиɠ, những xúc tu nhét đầy lúc trước cũng gần như rút ra toàn bộ, chỉ chừa lại một cái trứng ngỗng lớn đằng trước tắc ở cổ tử ©υиɠ, đổ vào bên trong nơi sinh sản trứng không cho chảy ra. Bắn ra thứ kỳ lạ này dường như mang theo tính kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, Thiện Thiện chưa được bao lâu đã hôn mê bất tỉnh.
Xúc tu cắm ở trong túi dạ dày của cô cuối cùng cũng rút ra.
“Ưm a…” Thiện Thiện trong lúc hôn mê phát ra tiếng rêи ɾỉ một cách vô thức.
Có mấy dẻ xương sườn của cô bị làm quá thô bạo mà bị gãy, phần thân dưới, bầu ngực và khoang miệng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng mãnh liệt, cô đều không có cảm giác được xương cốt của cô bị gãy mấy khúc.
Thiện Thiện bị đặt nằm yên ở dưới, tường thịt hơi hơi hạ xuống, nuốt nửa cơ thể cô vào, lại phun ra chất nhầy trong suốt bao vây quanh cô. Bụng của Thiện Thiện vẫn phồng căng lên cao cao, bị những xúc tu lớn chặn lại, tất cả bên trong đều là trứng mà.
Loại sinh vật giống chúng, gây giống đời sau cũng không giống như sinh vật bình thường, hai cơ thể một yếu một mạnh đều cung cấp một phần gien. Trong tộc của họ chỉ có giống đực, bọn họ bắn ra một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ ăn luôn trứng và giống cái rụng ra, chỉ để lại một bộ phận gien cơ thể mẹ cực nhỏ. Mà giữa các trứng cũng sẽ cắn xé gϊếŧ hại lẫn nhau, cho đến cuối cùng chỉ để lại mấy cái, sau đó mấy cái ấu thể này sẽ mang theo một ít gien đến từ cơ thể mẹ.
Nhưng gien thưa thớt của cơ thể mẹ lại vô cùng quan trọng. Quy tắc của thế giới vì hạn chế loại sinh vật này bành trướng một cách kinh khủng, trong cả cuộc đời chúng nó chỉ biết một giống cái có thể sinh ra thế hệ sau, chỉ có rất ít người may mắn có thể tìm được.
Mà nó may mắn biết bao! Dường như chỉ là xé rách mười bảy thế giới đã tìm được một nửa của mình.
Nó lại phát ra tiếng gầm vui sướиɠ, vang vọng cả vùng biển.
Con quái vật khổng lồ trên biển đảo bắt đầu di chuyển một cách thong thả, trong người nó, còn xúc tu cắm ở trong cơ thể Thiện Thiện tách ra từ xa, để lại một cái xúc tu màu tím đen thật dài trong âʍ ɦộ của cô, bên trong lấp kín bắn vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ và trứng. Chất lỏng trong suốt bao vây toàn bộ cơ thể Thiện Thiện, các bộ phận còn lại của quái vật bắt đầu rút về, lẻn vào biển sâu.
Nó cần phải biến hóa hình thể một chút, để phù hợp với giống cái của nó, ký ức được thừa hưởng của nó nói với nó như vậy.
Mà trong đêm hôm nay, liệu có một con tϊиɧ ŧяùиɠ may mắn nào có thể bắt được một quả trứng giống cái rụng từ ống dẫn trứng của Thiện Thiện không?