Họ thưa chuyện với gia đình , một đám cưới diễn ra.
Hôm nay ,ngày đầu Thảo bước vào cuộc sống hôn nhân.
Nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn trên tay cô lại mỉm cười.
Nhiều năm trước người cô từng mơ ước, được nắm tay đi đến bạc đầu, không phải là anh.
Ước mơ của cô không thành hiện thực , cậu ấy và cô không hề nắm tay cô đi hết phần đời còn lại
Nhưng cô lại mỉm cười hạnh phúc.
Cảm ơn vì tất cả.
Cảm ơn cuộc đời đã đưa anh đến với cô, cho cô biết thế nào là tình yêu, cho cô biết thế nào là gặp đúng người, cho cô biết cảm giác được cưng chiều như một em bé.
Dù sau này có ra sao ,chỉ cần anh không buông tay, em với anh mãi mãi gắn bó khăng khít bên nhau. Em nguyện trở thành hậu phương vững chắc cho anh.
Cuộc sống hôn nhân khác hoàn toàn với lúc Yêu đương.
Có người thì vỡ mộng, hóa ra sự ngọt ngào ấy chỉ dành cho lúc mới yêu, lấy vào rồi, anh ta, cô ấy thay đổi như một người hoàn toàn khác vậy.
Có những buổi gặp mặt với những người bạn cũ, cô biết rằng bản thân mình may mắn tới mức nào.
Sau khi kết hôn với anh cuộc sống của cô chẳng có gì thay đổi.
Chỉ là bây giờ hai người không cần phải tới gặp nhau nữa, ngày nào cũng bên nhau.
Anh không muốn cô nhúng tay vào bất cứ việc gì.
Anh nói rằng em bé thì làm gì biết làm việc gì.
Nhưng cô không muốn một mình anh làm tất cả.
Nếu anh nấu cơm thì cô sẽ chủ động dọn dẹp.
Anh giặt quần áo thì cô sẽ là người chủ động phơi.
Mỗi người một việc cuộc sống trôi qua êm ả.
__________
Lần đầu tiên của con gái.
Ai cũng hồi hộp nhỉ?
Đọc những bài viết trên mạng viết, một cảm giác sợ rấy lên.
Nghe thêm chia sẻ của những cô bạn mới lấy chồng, Thảo càng sợ hãi hơn nữa.
Có người kể rằng, đau lắm, đau suốt một tuần, khó đi lại.
Cũng có người kể rằng, chỉ một lúc thôi, hai ba hôm là khỏi ấy mà.
Chuyện gì tới thì cũng phải tới.
Đêm tân hôn hai người không hề làm chuyện đó.
Anh biết cô rất mệt, cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau
Cả sáng nay ngủ rồi, bây giờ hai người đã là vợ chồng, chuyện chăn gối là chuyện không thể thiếu.
Cô tắm rửa thật kỹ, mặc bộ bikini mới mua hôm trước.
Cô nằm đợi anh trên giường.
Ban nãy cô nói thèm ăn bánh trôi, chỗ đó ở cách xa nhà cô 3 km.
Anh cũng chẳng nói gì ,lấy xe đi luôn.
Thực ra cô không thèm bánh trôi ,cô chỉ muốn nói vậy để anh đi ra ngoài cho mình có thời gian chuẩn bị.
Xong xuôi, cửa có tiếng mở.
_Anh về rồi đây vợ ơi.
Mau ra ăn bánh trôi này.
Thì không có tiếng động gì, anh bước tới phòng ngủ.
Tiếng cửa mở ra, anh nhìn chằm chằm người con gái đang nằm trên giường kia.
Thảo cũng nhìn anh , mặt cô đã đỏ lên một mảng rồi.
Cô thẹn cúi đầu xuống chẳng dám nhìn anh nữa..
Bộ đồ này đúng là thiếu vải thật...
Anh ngây ngốc nhìn cô một lúc.
Cô thấy anh không nói gì,cứ đứng yên ở đó,có chút nóng vội, ngước lên định nói gì đó thì phát hiện ra một điều bất thường.
_Anh.... Anh chảy máu mũi rồi kìa.
Anh đưa tay quệt ngang
_anh có sao không.
Cô trực đứng dậy, ra chỗ anh, vẻ mặt hết sức lo lắng.
Anh chậm rãi ôm cô vào lòng, thì thầm rất nhỏ bên tai cô.
_ bình thường em đã đẹp lắm rồi, không cần phải mặc như vậy đâu.
Mặt cô lúc này như sắp phát nổ rồi.
Lúc tắm xong mặc bộ đồ này vào, quả thật cô có chút ngại ngùng.
Hôm nay cô mặc một bộ nội y màu trắng, chất liệu bằng ren mỏng. Ba hình tam giác nhỏ bé đủ để che những vùng nhạy cảm.
Nó chỉ che những thứ cần che, mọi thứ hầu hết đều lộ ra ngoài.
Anh hôn cô, hai người đều không có kinh nghiệm.
Trong thời gian yêu, có hôn nhau nhưng cũng không sâu tới như vậy.
Họ hôn nhau rất lâu rất lâu, cho tới khi cô không còn không khí, đẩy anh ra, mới ngừng.
Anh nhẹ nhàng mơn trớn.
Bộ nội y mỏng manh mặc trên người cô đã bị anh cởi xuống từ lúc nào.
Trang phục trên người anh dần được cởi bỏ, cơ bắp lộ ra.
Cô chỉ nhìn ngây ngốc.
Mấy năm nay hai người cùng nhau đi tập gym, nhưng cô chưa một lần quan sát kỹ cơ thể của anh.
Dáng người anh khá cân đối, không còn là chàng trai cao gầy dáng vẻ thư sinh như ngày còn đi học nữa.
Khuôn mặt chẳng đẹp tới mức hoàn hảo, nhưng cũng đủ làm cô xiêu lòng.
Anh thử thỉ vào tai cô những lời mật ngọt.
_Em có biết em đẹp lắm không?
....
Anh đưa tay đùa giỡn với hai núʍ ѵú của cô, hai đầu nhũ hoa cương như phản ứng chào đón với bàn tay của anh.
_Em nói xem người em có chút xíu mà chỗ này lại lớn tới vậy.
....
_ưʍ...
Bất giác cô phát ra tiếng rên.
Cô xấu hổ vội đưa tay ngăn lại, cô đưa ngón tay lên miệng cắn để không phát ra tiếng nữa.
Anh thấy thế bắt vội lấy tay cô,đưa ngón tay vào miệng ngậm lấy.
Đầu lưỡi nham nháp,khoang miệng ẩm ướt làm cô có cảm giác lâng lâng.
_ ai cho em làm tổn thương bản thân mình hả?
Anh nhìn đầu ngón tay có chút đỏ của cô,nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ như muốn chữa lành.
_ ưʍ...ưʍ...em..
Cô chẳng nói được thành lời nữa,nằm dưới thân ảnh,mặc cho anh muốn làm gì thì làm.
Anh nhẹ nhàng sờ vào âʍ đa͙σ của cô.
_ em ướt rồi này.
Cô xấu hổ ko nói nên lời .
Mặt cô đỏ, quay ra chỗ khác.
Quả nhiên ,lý thuyết và thực tế khác nhau 1 trời một vực.
Trước đó cô đã đọc qua vô số truyện tranh người lớn, xem phim khiêu da^ʍ, cô vốn nghĩ sao lại e thẹn được nhỉ, người đó là người mình yêu cơ mà.
Bây giờ thì cô hoàn toàn hiểu được