Xuyên Không Vào Đấu La Đại Lục Ta Có Hệ Thống Xịn Với Đãi Ngộ Tân Thủ Tốt

Chương 33: Mã Hồng Tuấn (p2)

Đúng lúc này, một giọng nói bất ngờ vang lên: "Thạch Hạo, béo, các ngươi đang làm gì vậy?"Thạch Hạo liền trả lời "ta đang giúp hắn khống chế tà hỏa trong người hắn thôi không có gì đâu"

Đới Mộc Bạch liền quay sang hỏi cô nương lúc nãy "Thúy Hoa cô nương, ngươi cũng không chịu nổi hắn sao?"

Thúy Hoa đỏ mặt, gật gật đầu, xoay người bỏ chạy. Lầy này Mã Hồng Tuấn cũng không giữ nàng ta nữa, chỉ là vẻ mặt trở nên hơi bạc nhược.

Đường Tam đi tới bên cạnh Đới Mộc Bạch, nghi hoặc hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"

Đới Mộc Bạch nhìn về phía tên béo nói: "Tự ngươi nói hay là muốn ta nói thay?"

Mã Hồng Tuấn liếc nhìn Đới Mộc Bạch một cái, cúi thấp đầu nói: "Ngươi nói đi!"

Đới Mộc Bạch cười ha ha nói: "Sao? Tên béo chết tiệt nhà ngươi mà cũng biết thẹn thùng à? Thôi được, ta thay ngươi nói."

Rồi hắn quay sang Đường Tam và Tiểu Vũ nói: "Còn nhớ lời ta đã từng nói không? Trong học viện kể cả ta cũng chỉ có ba học viên."

Đường Tam lập tức hiểu ra: "Ngươi nói hắn chính là …"

Đới Mộc Bạch vuốt cằm nói: "Đúng vậy, tên béo này chính là người thứ ba. Hắn đến học viện sớm hơn các ngươi. Chuyện vừa rồi dù ta không tận mắt thấy, nhưng đại khái cũng đoán được. Kì thật cũng không thể trách tên béo, có trách cũng chỉ trách cái võ hồn như con gà mái kia thôi."

"Đánh rắm, võ hồn của ngươi là con gà mái thì có, võ hồn của lão tử đây chính là phượng hoàng. Cho dù võ hồn của trưởng bối ta đều là gà, nhưng của ta là phượng hoàng. Ngươi chưa từng nghe qua trong ổ gà mái cũng có phượng hoàng vàng hay sao?" Mã Hồng Tuấn tức giận nói.

Nụ cười trên mặt Đới Mộc Bạch cũng không có giảm: " Phượng hoàng, được thôi, coi như là phượng hoàng cũng được. Đường Tam, tên béo này có võ hồn rất quái dị. Viện trưởng nói, võ hồn của hắn chính là một loại võ hồn biến dị"

"Võ hồn biến dị? Biến dị do võ hồn nào và võ hồn nào sinh ra?" Đường Tam hỏi, đối với võ hồn biến dị, hắn cũng đã nghe đại sư giảng qua rất nhiều. Võ hồn biến dị cũng chỉ có hai loại tình huống, một là trở nên vô cùng cường đại, còn loại kia chính là trở nên suy nhược đi. Bản thân đại sư cũng vì võ hồn biến dị mà phải chịu khổ. Còn võ hồn của Mã Hồng Tuấn trước mắt hiển nhiên là một loại tốt.

Đới Mộc Bạch giải thích: "Đừng nói là ta, e rằng ngay cả chính Mã Hồng Tuấn cũng không rõ. Võ hồn của mọi người trong cái thôn kia đều chủ yếu đều là các loại gia cầm không có lực công kích. Cũng không biết là có chuyện gì, khi tới hắn thì võ hồn lại sinh biến dị, đến Tiên thiên kỳ đã có năng lực về hỏa diệm. Hắn ta cũng không phải là tự vào học viện mà là trước đây được viện trưởng phát hiện rồi mang hắn về đây. Tuổi của hắn so với các ngươi cũng xấp xỉ."

"Bởi vì võ hồn biến dị nên tên béo có năng lực về hỏa diệm rất mạnh. Loại hỏa diệm này vô cùng quái dị. Chẳng những nhiệt độ cực cao, hơn nữa còn rất khó dập tắt. Viện trưởng nói, võ hồn của hắn sau khi biến dị, thực sự có thể biến thành phượng hoàng. Nhưng, võ hồn của hắn cũng có khuyết điểm rất lớn. Biến dị mặc dù mang đến hồn lực cường đại, nhưng đồng thời cũng ảnh hưởng nhất định đến thân thể hắn. Khiến cho năng lực về phương diện nam nữ của hắn rất mạnh, hơn nữa du͙ƈ vọиɠ còn lớn hơn người thường gấp bộ. Nếu không thể áp chế du͙ƈ vọиɠ này, lúc nào cũng có thể bị ngọn tà hỏa phá tan thân thể mà chết."

Mã Hồng Tuấn vội vàng bổ sung một câu: "Khi tà hỏa nổi lên thì không áp chế nổi đâu!"

Thạch Hạo liền cau mày nói "không phải là ta đang áp chế giúp ngươi sao bớt bói lại tập trung hồn lực đi" lúc này trong người Mã Hồng Tuấn trở nên dễ chịu hơn hẳn tà hoả trong người hắn cũng đã không nổi lên nữa.

"Được rồi đấy nào đi ăn thôi ta đói lắm rồi yên tâm các ngươi hôn nay có lộc ăn hâha" nói xong Thạch Hạo liền dẫn mọi người đến Thực Đường. Nơi đây vốn là liên hệ với một số người trong thôn nấu ăn, nhưng hôm nay Thạch Hạo lại chuẩn bị cho những học viên của Sử Lai Khắc những món ăn ngon như: vịt quay Đài Loan, thịt heo quay, gà nướng mật ong, bánh bao xá xíu, cá kho, thịt Địa Long ngàn năm,.... Khi bọn họ đến cũng là lúc mà Vinh Vinh với Trúc Thanh cũng vừa đến, lúc này Mã Hồng Tuấn không nhịn được nhìn về phía họ. Thạch Hạo lúc này liền nói với Mã Hồng Tuấn "ngươi nhìn gì không sợ chết à, ta nói cho ngươi biết nữ tử áo đen lạnh lùng là Hôn Thê của Mộc Bạch đấy, còn nữa tử áo Xanh là công chúa của Thất Bảo Lưu Ly tông nếu ngươi đυ.ng vào Kiếm Đấu La với Cốt Đấu Là lột da ngươi đấy".

Nghe Thạch Hạo nói xong, Mã Hồng Tuấn liền tỏ ra ngoan ngoãn hơn. Lúc này cả đám đều vào ăn sáng, sau khi ăn sáng xong bọn họ đều cảm thán về tài nấu ăn của Thạch Hạo, Thạch Hạo cũng để dành phần cho Áo Tư Tạp, Vinh Vinh không nhịn được lên tiếng "không ngờ huynh vừa là một quái vật tu luyện vừa là một đầu bếp giỏi á"

Mã Hồng Tuấn cũng liền nói "ngày nào mà cũng được huynh nấu ăn thế này là thiên đường a."

"Được rồi! Được rồi! Ta sẽ nấu cho các ngươi hằng ngày, các ngươi yên tâm đồ ăn ở đây ta tài trợ cho, lão viện trưởng keo kiệt ấy không tính toán các ngươi đâu dẫu sao các ngươi cũng cần bồi bổ cơ thể chỉ có như vậy các ngươi mới phát huy thiên phú của mình tối đa được."

Nghe Thạch Hạo nói vậy cả đám bọn họ đều vui mừng không siết.

"Được rồi! Ăn xong rồi thì chúng ta ra ngoài thôi dẫu sao cũng đã đến lúc điểm danh đi gặp viện trưởng thôi." Mộc Bạch lên tiếng. Cả đám bọn họ nhanh chóng dọn dẹp sau đó liền tập trung ra giữa sân trường để chờ viện trưởng tới. Thạch Hạo liền khởi động nhẹ vài cái trong lúc chờ, Tiểu Vũ cùng Tiểu Băng và Vinh Vinh Trúc Thanh nói chuyện với nhau,.. Một lúc sau Áo Tư Tạp cũng vừa ăn sáng xong liền chạy tới may cho hắn là viện trưởng chưa tới.

Đường Tam hướng Đới Mộc Bạch nói: "Mộc Bạch, chúng ta đều là người mới tới, giảng giải cho chúng ta quy củ và khóa trình của học viện đi"".Đới Mộc Bạch miễn cưỡng thu hồi tâm tư của mình đối với Chu Trúc Thanh nói: "Học viện không có quy củ gì đặc biệt, đơn giản mà nói là chỉ cần không được giαи ɖâʍ, ngoài ra còn cổ võ đánh nhau, cổ võ đánh bạc."

Đường Tam trên mặt liền xuất hiện nụ cười, Quái vật học viện không hổ là Quái vật học viện, ngay cả phương pháp giáo học cùng với Nặc Đinh học viện quá khác biệt.

Đới Mộc Bạch giải thích "Sư phụ cho rằng, chiến đấu chính là biện pháp tốt nhất để hoàn thiện vũ hồn, tăng cường thực chiến kinh nghiệm là cực kỳ quan trọng. Mà đánh bạc chính là tâm lý chiến, đối với tăng cường tâm lý tố chất, tăng cường tự thân quan sát năng lực và phán đoán năng lực đều giúp ích rất nhiều. Tuy nhiên những điều nói trên không phải là được làm theo ý thích của mình. Đơn giản mà nói đánh nhau không được đánh chết người, còn đánh bạc đừng để thua cả khố tử thì cũng không có vấn đề gì."

Thạch Hạo liền lắc đầu ngán ngẩm thốt lên "trời ạ viện trưởng cũng thật là 😏. ""Về phần khóa trình, ta cũng không biết lắm, vì giáo trình của chúng ta tùy từng thời điểm sẽ có sự điều chỉnh, dù sao chúng chỉ có vài người, số lượng sư phụ thậm chí còn nhiều hơn đệ tử chúng ta, cho nên học viện căn cứ vào chúng ta tình huống mà điều chỉnh giáo trình, nhưng mà có một khóa trình mà ta có thể khẳng định quan trọng nhất chính là thu tiền. Học phí một năm của học viện là một trăm kim tệ, đối với các ngươi đã là đại Hồn sư cấp bậc mà nói, đó là không có vấn đề gì."

Nghe Đái Mộc Bạch nói đến đây, Tiểu Vũ không nhịn được nói chen vào "Đới lão đại, ngày hôm qua ngươi nói học viện thực nghèo, nhưng cuối cùng học viện vì sao nghèo đây? Chúng ta đã gặp qua một vài vị sư phụ có hơn sáu mươi, bảy mươi cấp. Dựa theo cấp bậc mà nói bọn họ có thể theo Vũ hồn điện lĩnh trợ cấp, với nhiều tiền như thế, chống đỡ một cái học viện nhỏ như vậy, hẳn là không tính cái gì mới phải."

Dựa theo Tiểu Vũ phân tích, trợ cấp cho hồn sư mỗi tháng là một kim tệ, Đại Hồn sư là mười kim tệ, tới Hồn tôn là một trăm kim tệ, cao hơn là Hồn tông là một ngàn kim tệ, Hồn vương là một vạn, Hồn đế chắc chắn cũng phải đến mười vạn kim tệ. Không cần phải nói, Triệu Vô Cực mà ngày hôm qua bọn họ gặp mặt đích thị là một gã hồn thánh. một tháng một trăm vạn kim tệ, ngẫm lại đúng là một con số dọa người mà.

Đới Mộc Bạch lắc đầu nói "Nói như muội thì Học viện sẽ không cần lo lắng thu vào vấn đề, nhưng sự thật thì không phải như thế. Trợ cấp của Vũ Hồn điện đều là Đế Quốc ngân sách, chỉ là do Vũ Hồn Điện thay mặt phát ra. Trợ cấp chỉ phát cho đến Hồn tôn cấp bậc, trợ cấp của Hồn Tôn mỗi tháng là một trăm kim tệ giống như ta bây giờ. Mà sau cấp bậc Hồn tôn, chẳng những tiền trợ cấp không được tăng hơn nữa còn có thể biến mất. Nói cách khác, kể cả Hồn Tông, những hồn sư đã vượt qua cấp bậc hồn tông không có cách nào lĩnh trợ cấp từ Vũ hồn điện. Thời điểm các ngươi đến Vũ hồn điện lĩnh trợ cấp mỗi tháng đều sẽ có kiểm tra hồn lực. Để xác định hồn lực của các ngươi có vượt qua bốn mươi cấp hay không, một khi vượt qua bốn mươi cấp, lập tức đình chỉ phát trợ cấp.

Lần này ngay cả Đường Tam cũng không khỏi tò mò, "Tại sao lại như vậy? Hồn sư thực lực càng cao, lẽ ra càng có giá trị mới đúng chứ"

Đới Mộc Bạch nói "Nhưng theo thực tế mà nói, mặc dù hồn sư là một nghề nghiệp cao quý, chính thức là Hồn sư không nhiều lắm. Nhưng ở đây cũng không tính là ít người, các ngươi nên tính toán qua, nếu dựa vào trợ cấp tỉ lệ mà phát, tới Hồn Thánh cấp bậc, mỗi tháng là mười vạn kim tệ tiền trợ cấp, một năm là một trăm hai mươi vạn kim hồn tệ, đó không phải là một con số khổng lồ sao? Đó là còn không tính những địa phương khác, nếu dựa vòa thực lực của sư phụ ở học viện chúng ta mà lĩnh trợ cấp. nếu Đế Quốc phát ra trợ cấp mà nói, các sư phụ của Học viện chúng ta thu vào một năm có thể vượt qua Tác Thác thành một phần mười của toàn dân thu vào trong một năm. Đó không phải là là con số khổng lồ sao? Cao cấp hồn sư số lượng tuy ít nhưng nếu dựa theo như vậy mà phát ra trợ cấp thì cũng đủ để đem cả đế quốc suy sụp"".

"Bởi vậy đế quốc quy định, trợ cấp chỉ được phát để cổ vũ và trợ giúp cấp thấp hồn sư tu luyện cùng mau chóng tăng lên thực lực. Nhưng khi đã qua bốn mươi cấp, xem như tương đương cường đại hồn sư rồi, hoàn toàn có thể lựa chọn thuần phục đế quốc hoặc gia nhập quân đội. Nói như vậy, Đế quốc sẽ phát với thù lao tương ứng. Đương nhiên Hồn sư cũng có quyền tự do lựa chọn, gia nhập vào một gia tộc cũng có thể kiếm được thù lao xa xỉ."