Trọng Sinh Đô Thị Tu Tiên Phong Lưu Ký

Chương 6: Thủ đoạn của Trần Khai

Buổi tối hôm đó ,Triệu Khoái nghe được ở ủy ban Thôn có cuộc họp do Nguyên bảo báo cho nhà bên cạnh hắn.Thực ra thì Nguyên Bảo cũng chỉ là trưởng thôn tạm thời mà thôi,do ba nhà Ngô,Lý,Diệp chưa quyết định được ai là trưởng thôn nên để hắn làm tạm.Triệu Khoái lén đến xem cuộc họp nói gì,xem có cơ hội tiếp cận Trần Khai hay không.Bảy giờ tối, Ủy ban thôn vô cùng náo nhiệt.Trần Khai ngồi chính giữa, Lê Na bên cạnh.Không lâu sau hơn hai chục người kéo tới, đều là người đứng đầu các dòng họ.

Lê Na đem hạt dưa, lạc bày ra bàn, có chút giống như tiệc trà vậy.

- Các đồng chí, chúng ta nhiệt liệt chào mừng tổ trưởng Trần Khai của tổ công tác thôn Lạc Bình, cán bộ Lê Na đã tới.

Lý Quốc Hào vừa nói dứt, hơn chục người vỗ tay như sấm.

- Tổ trưởng Trần, Thôn Lạc Bình tất cả có mười tổ. Tôi giới thiệu với anh mười vị tổ trưởng. Đây là Ngô Thiên Lĩnh của tổ một, Ngô Bắc Quyền của tổ hai...Lý Tuyên Thạch, Lý Tuyên Bính...Diệp Vĩ Cường, Diệp Đại Trụ...

Lý Quốc Hào lần lượt giới thiệu từng người một.

- Rất hoan nghênh mọi người sau khi bận rộn việc đồng áng còn bớt chút thời gian đến tham dự cuộc họp, chứng tỏ mọi người đều rất quan tâm tới thôn Lạc Bình của chúng ta.Tôi nghĩ, làm cho tất cả mọi người trong thôn đều giàu lên là tâm nguyện của tất cả mọi người.

Trần Khai nhiệt tình phát biểu:

- Lần này tới đây, đảng uỷ thị trấn đã giao cho tổ công tác chúng tôi một nhiệm vụ là chọn ra một người trưởng thôn đủ đức đủ tài để lãnh đạo nhân dân cùng tiến lên cuộc sống ấm no, giàu có.

Trần Khai nói xong, cả phòng họp liền sục sôi lên.

Không lâu sau, một người đàn ông khoẻ mạnh râu quai nón đứng lên hỏi:

- Tổ trưởng Trần, tôi là Ngô Thiên Lĩnh của tổ một. Tôi muốn hỏi một chút trưởng thôn sẽ chọn thế nào?

- Hình thức lựa chọn, đương nhiên là nghiêm túc tuân theo luật bầu cử, căn cứ vào số phiều để chọn.

Trần Khai mỉm cười nói.

- Hừ! Dựa vào số phiếu để chọn, toàn lừa người.

Một người đàn ông trung niên gầy gò, mắt linh lợi ngồi bên cạnh hừ lạnh.

- Lý Tuyên Thạch, có gì thì nói, chú ý không nói tục.

- Tôi có ý kiến. Số lượng người có quyền bỏ phiếu của Diệp gia chúng tôi là ít nhất. Nếu dựa vào số phiếu để chọn thì còn chọn cái gì.

Một người đàn ông mặt tròn béo tốt ngồi hàng cuối nói giọng bất mãn.

- Ai bảo đàn bà Diệp gia vô dụng, không đẻ được. Ha ha...

Ngô Thiên Lĩnh cười đắc ý, làm cho cả phòng cười vang.

- Ngô Thiên Lĩnh, mày nói cái gì? Có gan nói lại lần nữa?

Người đàn ông béo tròn đứng lên, chỉ vào Ngô Thiên Lĩnh nói.

- Không đẻ được thì sao Diệp Vĩ Cường? Nếu không tìm Đại Ngốc của Diệp gia giúp đỡ, đảm bảo sẽ ra cả đàn. Ha ha...

Ngô Thiên Lĩnh càng đắc ý hơn, "phi" ra một ngụm đờm.

- Mẹ mày! chủ tịch Ngô của Ngô gia chúng mày không phải do không đẻ được nên làm linh tinh, cuối cùng phải thắt cổ đó sao?

Diệp Vĩ Cường ăn miếng trả miếng, đắc ý nhìn xung quang kêu lớn:

- Biết không, chủ tịch Ngô là kẻ vô dụng, xem ra cái của kia cũng không ra gì nữa rồi. Ha ha...

Người của Diệp gia ngồi bên nhanh chóng ăn miếng trả miếng cười to. Đương nhiên chẳng liên quan gì tới Lý gia, bọn họ còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn, hi vọng Diệp Ngô hai họ đấu với nhau, còn mình kiếm được lợi lộc.

Bí thư Lý tức giận, liên tục kêu " Dừng lại", nhưng không ai để ý đến ông ta.

Lê Na ngây ngốc nhìn trái nhìn phải, cảm giác cuộc họp này như cuộc quyết đấu. Trần Khai mặt xanh lại, không nói lời nào

- Được rồi, được rồi! Mọi người dừng lại. trước hết nghe Tổ trưởng Trần nói đã.

Lý Tuyên Thạch hô lớn, đoán chừng do chú mình làm bí thư, không có ai thèm để ý tới nên trong lòng tức giận.

- Lý Tuyên Thạch, mày đừng có đứng bên nói mát. Người Lý gia chúng mày đông, cho rằng tao không biết sao. Nếu căn cứ vào số phiếu, vậy không phải rõ ràng chức trưởng thôn sẽ rơi vào tay Lý gia hay sao? Cho rằng tao không biết, lần trước chủ tịch Ngô tới là để điều đình vấn đề này. Lý gia chúng mày không có ý tốt gì cả, nên cái này tao kiên quyết phản đối.

Ngô Thiên Lĩnh đứng lên thở phì phò, nhìn một lượt rồi nói:

- Tổ trưởng Trần, Lý gia đã chiếm một ghế bí thư. Trưởng thôn nhiệm kỳ trước cũng do Lý gia làm, cho nên lần này nên bỏ người của Lý gia ở ngoài. Cũng nên đến lượt Ngô gia làm rồi, nếu không...

Ngô Thiên Lĩnh trong lời nói có ý uy hϊếp rõ ràng làm cho Trần Khai không khỏi nhíu mày. Không cẩn thận tay dùng lực, "cách" một tiếng, chén trà sứ trong tay đã bóp nát rồi.Triệu Khoái ở ngoài quan sát cũng rất ngạc nhiên.

A!

Sau tiếng kêu kinh ngạc, cả phòng im lặng không còn tiếng động. Ai ai cũng đều ngơ ngác nhìn chằm chằm cái chén sứ kia, đoán xem sao vị tổ trưởng họ Trần mặt như thư sinh này sao lại có thể bóp nát được chiếc chén như vậy.

Phải biết rằng chén sứ dễ vỡ, nhưng nếu muốn dùng tay bóp nát, các vị nông dân trai tráng ở đây không ai có thể làm nổi. Hơn nữa người đứng đầu Ngô, Diệp, Lý ba nhà là Ngô Thiên Lĩnh, Lý Tuyên Thạch, Diệp Vĩ Cường cũng luyện qua vài đường, biết rằng muốn bóp vỡ chén sứ phải dùng đến sức mạnh thế nào.

Trần Khai vừa nhìn cũng ngạc nhiên mất mấy giây, nhân cơ hội này nói một hai câu đã.

- Mọi người cũng làm ầm ĩ đủ rồi. Tôi nghĩ tranh cãi không giải quyết được vấn đề gì cả. Luật bầu cử tuy mọi người chưa học qua, nhưng tôi nghĩ các vị ngồi đây cũng đã nghe qua.Lê Na chọn vài chỗ quan trọng đọc cho mọi người nghe.

- Được! Luật bầu cử quy định...

Lê Na chọn vài điểm quan trọng đọc lên.