Vài tháng trước ở vùng ngoại ô
- Hộc...Hộc...._ Chàng trai di chuyển từng bước chậm chạp, vết thương trên bụng không ngừng rỉ máu, vết đỏ in hằn trên nền tuyết trắng
- Chết tiệt, bọn chúng sẽ sớm tìm thấy_ Rindou chửi thề một câu.
Giao dịch lần này chắc chắn có người tiết lộ nên phục kích mới dày đặc như vậy. Lần này vì quá chủ quan nên anh mang theo quá ít người, kết quả giao dịch thất bại lại còn bị thương nghiêm trọng. Máu không cầm được cứ thế chảy xuống, đây lại là vùng rìa nên cũng không có ai qua lại, Rindou đành phải tìm một con ngõ trốn tạm, đang đi hình như anh va phải ai đó. Sau đó ý thức của anh không còn tỉnh táo nữa
- Úi da, hôm nay sao nhiều người thích chạy giữa đêm tuyết lạnh giá như vậy chứ?_ Bọn người áo đen đi va phải một người
- Cô có thấy ai chạy qua không?_ Một tên hỏi
- Có, có một người đàn ông vừa va phải tôi ngay đằng kia làm bánh của tôi rơi hết rồi_ Người đó ngán ngẩm nhìn túi bánh bị dính đầy tuyết
- Tên đó chạy hướng nào?_ Tên kia nôn nóng
- À mới quẹo phải ở bên kia kìa, trông anh ta khá gấp, có chuyện gì à?
- Mau đuổi theo nó_ Bọn họ tức tốc đuổi theo
- Ơ mấy cái người này lạ thật đấy_ Người kia tức giận nói với theo
Chờ bọn họ đã đi xa rồi, người này mới vòng trở lại con hẻm nhỏ, lật mấy túi rác ra. Phía dưới là người con trai đã bất tỉnh vì mất máu
Rindou từ từ mở mắt tỉnh dậy, cơn đau ở bụng khiến anh chau mày. Dò xét xung quanh một lượt không có gì nguy hiểm, anh mới thở phào nhẹ nhõm. Đẻ xem, Rindou đang ở trong một căn phòng nhỏ, cách bố trí khá đơn giản, có vẻ là phòng của một cậu thanh niên tầm 20 21 tuổi, có lẽ bộ đồ cậu đang mặc trên người cũng là của người đó. Rindou vạch áo lên xem vết thương, có vẻ đã được xử lí sơ qua rồi. Cậu nén cơn đau ngồi dậy, trên bàn đã bày sẵn một tô cháo cùng với tờ giấy nhắn: Tôi đã nấu sẵn cháo, cậu ăn vào sẽ thấy đỡ hơn. Đồ của cậu tôi đặt ở bên góc phòng. Rindou đọc sơ tờ giấy rồi vứt đi, cậu chả quan tâm lắm. Điều quan trọng bây giờ là phải liên lạc với người bên Mikey Tuy nhiên chỉ mới đi được mấy bước, cơ thể cậu mềm nhũn. Trên cửa cũng có một tờ giấy nhắn: Nếu cậu không ăn cậu chả đi nổi ra khỏi nhà này đâu, điện thoại ngay dưới chân cầu thang. Rindou hơi ngạc nhiên. Người viết dường như đoán trước được mọi việc, cậu đành ngồi xuống ăn tô cháo đặt trên bàn. Tối qua dường như Rindou đã mơ, mơ về một thời rất xa. Nhưng thật kì lạ, bây giờ cậu chả nhớ cậu đã mơ gì cả, mọi thứ đều vô cùng mơ hồ.
Mải mê suy nghĩ, cậu đã ăn hết tô cháo lúc nào không hay. Đúng như lời người kia nói, cậu cảm thấy khá hơn hẳn. Kiểm tra một lượt đồ đạc của cậu, không thiếu thứ gì cả, nếu thiếu đi thứ gì có lẽ cậu sẽ gϊếŧ luôn chủ căn nhà này quá.
Bước xuống cầu thang, cậu quay số gọi cho anh trai
- Anh, là em. Em vẫn ổn, hãy cho xe tới đón em. Địa chỉ là...
Việc bây giờ là chỉ cần đợi người đến, đặt điện thoại xuống, vẫn là tờ giấy nhắn màu vàng: Hãy gặp bác sĩ để kiểm tra lại vết thương, tôi chỉ mới xử lí sơ thôi. Rindou nhìn tờ giấy, cậu thật sự rất tò mò người viết chúng là ai. Rất nhanh một chiếc ô tô sang trọng đã dừng trước cửa căn nhà
- Rindou em ổn chứ?_ Ran lo lắng
- Không sao_ Rindou trả lời_ Hãy dặt một ít tiền trước cửa nhà, theo dõi xem chủ nhà là ai, nếu có hành vi gì bất tường thì báo cho tao_ Rindou quay ra dặn dò đàn em
- Mau quay về thôi, giao dịch lần này bị người khác nhúng tay vào rồi_ Rindou nói
Kết thúc hồi tưởng
Vì sự cố lần này, tiệm mỳ phải dời ngày mở cửa thêm tận một tuần
- Làm ăn lời không bao nhiêu mà còn bị hư quán_ Nara đau khổ nhìn tờ hóa đơn
- Ai bảo chị ban ngày lại di đốt pháo trong tiệm_ Tên nhóc Higo vừa ăn mỳ vừa nói. Câu chuyện Nara đốt pháo trong quán bây giờ chả ai là không biết
- Nhóc muốn bị kí đầu đúng không?_ Nara hùng hổ giơ chiếc muôi thần thánh lên
- Mà dạo này tần suất mấy người bên bất động sản ghé qua nhiều quá, thật đau đầu_ Bác Nao than thở
- Khu này thì có gì mà mấy tập đoàn lớn như vậy để tâm chứ
- Là tập đoàn A và X phải không nhỉ?
- Đúng rồi đó
Mọi người trong quán ăn bắt đầu bàn tán về vụ việc xảy ra gần đây
- Nara cháu có biết gì không?
- Chắc là họ muốn mở chung cư mới chăng? Chả biết nữa? Dù sao cháu cũng không có ý định chuyển đi_ Nara nhún vai
- Chúng ta cũng vậy_ Mọi người
Vùng này mà mở chung cư thì chả hợp lí tí nào, hẳn là có một lý do nào đó. Nara thầm nghĩ
Tách...Tách... Ngoài trời bắt đầu đổ cơn mưa, một cơn mưa xuân