Lý Chính vội vàng đứng lên, khom lưng đỡ Hoa Hùng dậy.
- Ha ha, Hoa Hùng mau mau đứng lên! Hoa Hùng trợ bản vương quả thực như hổ thêm cánh!
- Có được mãnh tướng như Hoa Hùng, bản vương cảm thấy yên bình!
- Đa tạ chủ công!
Hoa Hùng kích động đứng lên, cảm động nhìn Lý Chính, có lúc võ phu cũng rất đơn giản, chỉ cần chủ công thực tình đối đãi mình thì vô cùng dễ dàng cảm động, “Kẻ sĩ chết vì tri kỷ!”
Lý Chính nhìn Hoa Hùng bên cạnh thân cao hai mét, thân hổ eo sói, đầu báo tay vượn. So bắp thịt với những huấn luyện viên tập thể hình kiếp trước, những người kia ở trước mặt Hoa Hùng đều là đệ đệ! Ăn một quyền nằm đo sàn!
Nhị lưu nhân kiệt: Hoa Hùng
Công pháp: Ma Hổ Chiến Điển
Tu vi: Tiên Thiên đỉnh phong
Vũ khí: Lăng nguyệt phác đao
Thiên phú: Cuồng bạo
Giới thiệu vắn tắt: Thủ hạ tâm phúc của Đổng Trác thời Tam quốc... Lý Chính lại gọi Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ cầm chút rượu đến đây, nâng ly mấy chén nói chuyện cùng Hoa Hùng một trận!
Lý Chính trực tiếp rót ba ly lớn, mặt mũi bắt đầu đỏ bừng, đã có chút say rượu mà Hoa Hùng trực tiếp uống năm ly lớn, một chút dấu vết say rượu cũng không có, tựa như uống nước. Đương nhiên uống rượu sẽ không dùng nội lực tiêu trừ, nếu như ngươi uống rượu mà dùng nội lực tiêu trừ, quả thực là làm nhục người.
Lúc này Phúc lão nhanh chóng đuổi tới trong hồ, cảm giác có việc gấp. Chỉ thấy Phúc lão xuất hiện bên hồ, trong nháy mắt lao vào trong đình. Thân hình Phúc lão ngưng tụ, đi vào đằng sau Lý Chính, giật mình nhìn lấy vị siêu cấp mãnh hán đang uống rượu. Hoa Hùng lúc đầu đang uống rượu, đột nhiên trông thấy một lão nhân đột nhiên xuất hiện đằng sau chủ công mình, nhất thời mở to hai mắt, hô lớn:
- Chủ công cẩn thận!
- Kẻ trộm các ngươi dám làm tổn thương chủ công!
Trong miệng hô hào, trong tay trực tiếp kéo lên phác đao bên cạnh trực tiếp bổ về phía Phúc lão.
- Dừng tay! Hoa Hùng!
Lý Chính giật mình, nhất thời hết men say.
Lý Chính không kịp ngăn cản, chỉ thấy Phúc lão bình tĩnh nhìn Hoa Hùng đập tới, trong lúc hỏa quang điện thạch, một cánh tay ngăn ở trước, hai ngón tay nhẹ nhàng nắm lưỡi đao!
Lý Chính bất đắc dĩ nhìn Hoa Hùng, cảm động lại không còn gì để nói! Cảm động Hoa Hùng trung tâʍ ɦộ chủ, im lặng vì đầu hắn đơn thuần.
- Hoa Hùng bỏ đao xuống đến, vị này là Phúc lão, trưởng bối của ta!
- A? A nha!
Hoa Hùng để đao xuống, nhìn Phúc lão tràn ngập áy náy, một tay vỗ vỗ cái ót!
- Không có ý tứ, nguyên lai ngài là Phúc lão.
- Ừm, không sao đâu!
Phúc lão nhẹ nhõm khoát khoát tay, ngạc nhiên nhìn Hoa Hùng, Phúc lão vừa nghe thấy vị siêu cấp mãnh hán này gọi điện hạ mình là chúa công, nhìn ra được, điện hạ mình lại đột nhiên thu thêm một mãnh tướng!
Vị này mãnh hán mới có tu vi Tiên Thiên đỉnh phong, xuất thủ với mình tu vi Tông Sư đỉnh phong, mà mình có thể cảm thấy lực lượng tiện tay một đao vừa rồi kia đã ẩn ẩn có lực lượng hơn Tiên Thiên đỉnh phong.
Lúc đầu đột nhiên xuất hiện một quản gia Trần Công Đài đã làm người ta giật mình! Mà một tháng qua, Trần Cung mưu lược cùng chưởng quản sự vụ lớn nhỏ trong phủ Tần Vương sở tố sở vi đã chinh phục tất cả mọi người trong phủ, để mọi người cảm giác kính nể sâu sắc! Mà Phúc lão một mực theo Trần Cung càng cảm động lây, Phúc lão không chỉ một lần cảm thán lần này điện hạ nhặt được bảo. Phúc lão thân ở bên người Vân Phi, người nào chưa thấy qua, không hề nghi ngờ, hiểu rõ Trần Cung cũng là tên đỉnh cấp mưu sĩ. Loại mưu sĩ trình độ này, Phúc lão chỉ gặp qua ba người trong Đại Hiên hoàng triều!
- Phúc lão, ngươi đây là xảy ra chuyện gì? Công Đài đâu”!
Bởi vì Trần Cung cần bồi dưỡng La Võng, bởi vì Trần Cung mới có tu vi Tiên Thiên trung kỳ, quá mức nhỏ yếu, bởi vậy để Phúc lão suốt ngày lẽo đẽo theo Trần Cung, bảo hộ Trần Cung, thuận tiện chấn nhϊếp cùng dọn dẹp một vài cường địch. Lúc đầu Phúc lão không nguyện ý, nhưng Lý Chính thể hiện ra tu vi Tiên Thiên đỉnh phong để Phúc lão cảm thấy giật mình, sau đó hiểu ý, thuyết phục Phúc lão. Đương nhiên nếu như Phúc lão biết tu vi Lý Chính hiện tại đã là Tông Sư, thì sẽ càng khϊếp sợ!
Phúc lão nghe được Lý Chính tra hỏi, lấy lại tinh thần, trực tiếp nói:
- Điện hạ, Tần Vương phi muốn tới gặp ngài...
Lúc đầu Phúc lão đi theo Trần Cung vừa trở lại Tần Vương phủ liền gặp được Tần Lâm Quân mang theo Diệp Hân Ngữ, Phương Tư Vũ, cùng Tần Liệt ba người đi tới. Chỉ nghe thấy Diệp Hân Ngữ đi trước đến trước mặt Trần Cung nói
- Trần quản gia, vương phi muốn tìm điện hạ thương lượng một chút sự tình, không biết điện hạ ở đâu?
Trần Cung nhìn một đoàn người Tần Lâm Quân, trong lòng hiểu rõ, quả nhiên đã đợi không kịp. Cười nói với Diệp Hân Ngữ:
- Điện hạ bây giờ tại tiểu đình trong hồ, ta mang các ngươi đến đó!
Nói xong, cho Phúc lão một ánh mắt, Phúc lão ngầm hiểu, đi đầu một bước tiến đến nói cho Lý Chính. Trần Cung chỉ huy một đoàn người Tần Lâm Quân chậm rãi tiến về.
Trần Cung đi cùng Diệp Hân Ngữ vừa nói vừa cười với nhau, người còn lại đều yên lặng hành tẩu. Chỉ thấy khuôn mặt cực kỳ thanh tú của Diệp Hân Ngữ nở nụ cười hỏi:
- Không biết tại sao Trần quản gia biết điện hạ! Vậy mà để điện hạ tin tưởng ngươi như thế, vừa đến đã làm được đại tổng quản Tần Vương phủ!
Vừa nói chuyện, mọi người dừng lại, ánh mắt Tần Lâm Quân chăm chăm, Phương Tư Vũ hứng thú nhìn Trần Cung.