Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 37: Trần Cung cuối cùng đến Tần Vương phủ

"Tốt, làm phiền các vị như thế tương bồi!”

Tần Vương Lý Chính chắp tay nói với quần thần.

"Đã như vậy, chúng ta xin được cáo lui trước. Chờ điện ra thông báo, lại đến đây bái kiến điện hạ!”

"Làm phiền các vị!”

Tào quận thủ cùng quần thần ào ào cáo lui, chỉ còn một vị tiểu lại ở đây, Lý Tứ, bộ dáng hắn nhìn chừng hai mươi, mi thanh mục tú, hai mắt luân chuyển, dáng vẻ có chút thông minh. Chỉ thấy Lý Tứ kích động bái kiến Lý Chính:

"Bái kiến Tần Vương điện hạ!”

"Ừm, ngươi hãu giới thiệu một chút về Tần Vương phủ đi!”

Tần Vương Lý Chính cười nhìn Lý Tứ. "Vâng, cống hiến năng lực cho điện hạ chính là là vinh hạnh của ta!”

Nói xong, chỉ huy một đoàn người Lý Chính tiến vào Tần Vương phủ, một đoàn người Tần Lâm Quân cũng đi theo vào.

Tần Vương phủ làm phủ đệ của Tần Vương, hắn bố cục kiến trúc hợp quy tắc, công nghệ tinh xảo, lầu các giao thoa, đầy đủ thể hiện ra phong phạm phú quý huy hoàng của hoàng thất giao hòa với sự tao nhã phong vận, có đường lớn kim bích huy hoàng, cũng có đình đài lâu các tinh xảo đặc sắc, hồ nhỏ thanh u, mấy tòa tiểu sơn cao ba, năm mét, bên đường các loại hoa cỏ, khiến người ta hoa mắt.

Nam bắc Tần Vương phủ dài ước chừng hơn sáu trăm mét, tính cả độ rộng thì hơn bốn trăm mét. Kiến trúc phủ đệ phân đông, tây ba đường, mỗi đường từ nam đến bắc lấy trục trung tâm quán xuyên nhiều tứ hợp viện tạo thành. Lý Chính được Lý Tứ giới thiệu từ từ xem hiểu rõ Tần Vương phủ. Trong lòng hình ảnh Tần Vương phủ của Lý Chính là rất lớn, đầy cao quý.

Hoa lệ xinh đẹp!

Đây chính là địa bàn thuộc về của ca, một tòa trang phủ cự đại! Hơn nữa còn cơ hồ ở trung tâm thành thị. Ở kiếp trước nằm mơ cũng không dám ước được ở lớn như vậy, chỉ muốn một ngôi nhà nho nhỏ!

Tần Vương phủ, các phòng phân đông tây hai bộ, các phòng phía đông thì lớn hơn một chút, phía tây nhỏ hơn một chút. Tần Vương Lý Chính ở phía đông, một đoàn người Tần Lâm Quân ở lại phía tây.

Sau khi hiểu rõ hoàn cảnh cụ thể của Tần Vương phủ, Lý Chính an bài Dạ Lăng Vân thống lĩnh năm trăm thiết kỵ ở trong Tần Vương phủ, cũng may Tần Vương phủ đủ lớn, hơn năm trăm người đều có thể ở lại, thuận tiện để bọn người Tần Lâm Quân sang phía tây, làm cho người ta ngạc nhiên là ba người Diệp gia cũng đi theo Tần Lâm Quân ở tại phía tây.

Sau đó lập tức triệu tập Dạ Lăng Vân cùng Vân Lâm đi vào bên trong chính đường, Lý đang ngồi ở chủ vị, Phúc lão ngồi ở bên cạnh. Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai thị nữ đứng hai bên, Dạ Lăng Vân cùng Vân Lâm phân biệt ngồi xuống hai bên.

Lý Chính nhìn hai vị thủ hạ phía dưới, có thể nói hiện tại thì hai người bọn họ có thể dùng, coi là tâm phúc. Dù sao hiện tại vừa tới đến Yến Dương thành, ai cũng không thể tin. Dạ Lăng Vân cùng Vân Lâm đoan chính ngồi đấy, khuôn mặt cung kính nhìn Tần Vương điện hạ, bọn họ biết điện hạ khẳng định sẽ an bài việc cho mình, an bài thế nào, bọn họ cũng có chút khẩn trương, nhưng càng nhiều vẫn là kích động. Trong lúc nhất thời, trong phòng lâm vào bình tĩnh. Một hồi sau, Lý Chính nhìn bọn hắn, khuôn mặt anh tuấn mỉm cười, thân thiết nói:

"Trong khoảng thời gian này tiếp xúc, bản vương cảm kích các vị một đường bảo hộ, đặc biệt là Dạ thống lĩnh, suất lĩnh năm trăm thiết kỵ, quân đội chỉnh tề, kỷ luật nghiêm minh. Trên đường hóa giải không ít nguy cơ cho bản vương. Chính là tướng tài hiếm có, cũng là tướng tài hiện tại bản vương cần gấp. Ở chỗ này bản vương vẫn muốn hỏi thêm một câu, Dạ thống lĩnh, có nguyện ý đi theo cùng ta hay không, nếu như không muốn, bản vương viết một lá thư cho phụ hoàng, để ngươi một lần nữa trở lại Ngọc Kinh thành, như thế nào? Bản vương cam đoan sau khi ngươi trở lại Ngọc Kinh thành, nhất định có thể thăng làm đại thống lĩnh Cấm Vệ quân.”

Dạ Lăng Vân nghe Lý Chính nói như thế, sắc mặt ửng hồng, kích động đi đến đường trong phòng, nửa quỳ trên mặt đất, cúi đầu ôm quyền. Kiên định hô:

"Thề sống chết hiệu trung điện hạ!”

"Tốt! Thật tốt!”

Lý Chính đứng lên đỡ Dạ Lăng Vân dậy. Lập tức gọi Thanh Nguyệt cầm bộ công pháp "Liệt Diễm Phần Thiên" cao cấp Địa giai giữ mấy ngày nay sao chép thêm một bản vào trên tay Lý Chính.

Lý Chính trịnh trọng đem công pháp giao vào trên tay Dạ Lăng Vân,

"Bản công pháp Liệt Diễm Phần Thiên này đưa cho ngươi, hi vọng Dạ thống lĩnh tu luyện thật tốt, tăng cường thực lực bản thân!”

Dạ Lăng Vân run rẩy hai tay nâng bản này công pháp Địa giai cao cấp. Hai mắt phát hồng, sắc mặt kích động chuẩn bị quỳ xuống bị Lý Chính đỡ lấy.

"Đa tạ điện hạ, về sau ta còn! Điện hạ sẽ không bị tổn thương chút nào!”

Một câu đơn giản nhưng không ai không rõ quyết tâm của Dạ Lăng Vân, cảm giác nếu có ngày Lý Chính bảo hắn đi chết, hắn sẽ không chút nào do dự.

Dạ Lăng Vân từ nhỏ đã tu luyện cao cấp Huyền giai công pháp, mà tu luyện hơn hai mươi tuổi có thể đạt tới tu vi Tiên Thiên hậu kỳ, chứng minh thiên tư của hắn siêu tuyệt, thuộc về nhất lưu thiên tài, bên trong Đại Hiên hoàng triều, nếu không phải vậy thì dựa vào thân phận bình dân của hắn, làm sao có thể tuổi còn trẻ đã làm thống lĩnh cấm vệ quân.

Mà lần này thu được công pháp cao cấp Địa giai, tin tưởng hắn về sau rất nhanh có thể đột phá tu vi đến Tiên Thiên đỉnh phong, thậm chí về sau đột phá Tông Sư. Đến lúc đó, thủ hạ Lý Chính lại tăng lên một phần thực lực thật lớn.

Lý Chính cười vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Sau đó nhìn về phía Vân Lâm, nói với hắn: "Vân Lâm, ngươi...”