Các Người Đừng Lại, Ta Sẽ Chém Đó

Chương 2

Có ai từng nói cho các cậu biết, khi xuyên không thì người xuyên sẽ phải ăn mặc kì dị còn cổ quái không?

Nha~ đa phần thì, khi các cậu đọc truyện, ít nhiều sẽ là như thế nhưng mà..bạn nhỏ được xuyên dù sao cũng không phải là người hoàn toàn cổ đại được chứ. Nàng vì trận chiến mà được mang đến, nơi này thuộc địa phận người thú, thể loại không cho là tồn tại hiển nhiên cũng có taị đây. Vì sao á? Vì đơn giản đây là thế giới của Ma Giới, gọi Ma giới nhưng hiện đại không kém con người trái đất là bao. Tên Ma giới là Vương thượng đời đầu khai thác đặc tên, về sau khi thái thượng đăng ngôi, cũng tức là Nhiên Kỳ, thay tên gọi Ma giới bằng cái tên Sao Xanh,vì bề ngoài thế giới này toàn bộ bao quát một màu xanh biển.

Bạn nhỏ chúng ta vô tình được mang đến Sao Xanh dung nạp. Lại không biết vô ý được Tiểu thư Tiêu gia mang về phụng dưỡng, xem như hảo chị em.

" A~ a~ "

Tiêu Ảnh Ngọc cạnh giừơng thiếu nữ nhiều ngày. Không ít tâm tư, mời rất nhiều bác sĩ giỏi đến chuẩn bệnh cho nàng. Phải nói, dù có nghe qua Been nói,nhưng nàng không nghĩ thiếu nữ trên giừơng thật sự là người xuyên qua niên đại các nàng đâu. Vì trừ bỏ có thương trên cơ thể, thì kiếm kia chưa hẳn là thật! Cần đi giám định! Vừa hay Triệu gia thật có người am hiểu rất kĩ về binh kiếm!! Là các nãi nãi nhà nàng a!!!.

" Nguơi là ai!" " Sao lại đến gần ta!!"

Shirin tỉnh lại, không biết đã xảy ra chuyện gì. Trừ bỏ người cô cánh tay, eo và đầu băng vải trắng, y phục trên thân đều thay đổi thành 1 cái trang phục khác. Điều khiến cô khó hiểu chính là nữ nhân kia! Cư nhiên ở gần đếu mức đầu cả hai như sắp chạm vào nhau. Còn có nói cái gì, cô không thể hiểu được!

" Mạnh, anh kêu bác sĩ đến đây. Tôi nghĩ cô bạn kia của tôi có chút kích động rồi.."

Tiêu Ảnh Ngọc sờ trán, xong nhẹ nói thuộc hạ cạnh mình. Hắn nhận mệnh, liền đi ngay gọi bác sĩ. Để Tiêu Ảnh Ngọc cùng thiếu nữ kích động yên tĩnh 1 chỗ. Hắn không phải không lo tiểu thư nhà hắn,nhưng mà nàng dù có dù không võ nghệ vẫn tốt hơn hắn rất nhiều, đối phó với một con người yếu ớt là có thể, hắn đương nhiên không đánh cược mạng sống mình rồi!

" Này, nghe tôi nói! Cô bình tỉnh trước được chứ? "

Tiêu Ảnh Ngọc nghe nàng nói khi nãy, nhận định không nhầm chính xác là tiếng nhật bản. Với nàng biết được cũng không lạ gì, vì thường nàng hay theo cha và mẹ đi thương nghiệp buông bán, cũng sẽ có lần du lịch đến trái đất tìm hiểu bọn họ thế nào ra sao, chính thế mang về cãi tạo Sao Xanh thêm tân tiến,hùng mạnh hơn.

Tiêu Ảnh Ngọc dùng tiếng nhật hiện đại của loài người giao tiếp, hẳn là không khác nhau là mấy. Thấy nàng nghe như hiểu buôn bỏ phòng bị, trở lại trên giừơng. Tiêu ảnh ngọc lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm, phải nói dù cô gái này không có kiếm bên người, nhưng cái cách nàng cầm dụng cụ đở bao máu và nước biển ra uy hϊếp, thật không thể đùa!

Shirin vì cảm giác phòng bị, nên nhanh tay tìm kiếm kết liễu ngoại nhân, nào có sờ vào hông thì cả ba thanh truy Nhĩ đều biến mất, nàng không cách nào buộc phải cầm lấy cái cây sắc trắng cạnh mình, biến thành thanh gươm liều mạng phòng ngự.

Tiêu ảnh ngọc thở phào, cảm thán bản thân cũng may đã mang ba cây kiếm cho các nãi nãi tra giúp mình nguồn gốc, nếu không giờ chắc đã thành món thịt 8 món mất rồi.

"Ngươi là ai, sao lại cứu ta! "

Shirin nhìn nàng lại nhìn bản thân băng bó, nàng không sai khẳn định người trước mặt là ân nhân cứu mạng mình. Vì Đô quốc nơi nàng ở cực kì căng thẳng, khắp nơi loạn lạc, không có như hiện tại an nhàn như vậy ở giừơng an tĩnh.

" Ta sao!? ha! Chỉ là thuận đường mang ngươi về thôi. "

Tiêu Ảnh Ngọc cách nàng không xa, thân người dựa tường hai tay chóng trước ngực thản nhiên nói.

" Cảm ơn ngươi. Hiện tại ta khỏe hơn rồi, có thể tự rơìđi, ngươi hẳn nên nói cho ta biết 3 thanh kiếm ta mang giờ đang nơi nào! "

Shirin nhìn nữ nhân tóc tím, nàng không biết vì sao bản thân lại không phòng bị với nàng, nhưng nếu đã là ân nhân, nàng tùy hứng sẽ tìm cách báo đáp, giờ thì nàng cần quay về Đô quốc giúp phụ thân an cư dân loạn.

" Không được, ta chỉ có thể nói cho cô biết. Hiện tại nơi này, cách rất rất xa nơi cô ở, nghĩ muốn quay lại, chỉ tiếc đến khi chết cũng không thể đi. "

Tiêu Ảnh Ngọc nhìn thiếu nữ mặt sắp kết băng, lại thản nhiên cười xoa thái dương,nhẫm cái ma pháp!

Tiêu Ảnh Ngọc vừa nãy dùng thuật chính mình đọc suy nghĩ của nàng, không phải ý xấu xa chỉ là muốn giúp nha đầu kia triệt để không hy vọng đường về. Nào có bản thân từ trước đến nay yêu thượng ai, lại vì một người trước mặt đem lòng hứng thú, còn muốn bao nhiêu chà đạp nàng, nghĩ đến đây, Tiêu Ảnh Ngọc bất giác câu môi mĩm cười.

" Tốt, vậy không thêm làm phiền. Ta tự mình tìm Truy Nhĩ! Cáo từ! "

Shirin nhìn nữ nhân không mấy quan tâm mình ý muốn. Đành giơ cái quyền hướng nàng từ giả. Shirin theo bản năng đánh cái khủy tay đập vỡ mãnh kính gần giừơng,phi thân bay xuống.

" Nè đợi đã!! "

Tiêu ẢNh Ngọc hoảng hốt, thoát cái không biết phản ứng làm sao. Cả hai cách khá xa, tốc độ nàng hành động cũng thật nhanh không tưởng. Tiêu Ảnh Ngọc lúc chạy đến gần cửa thiếu nữ phi xuống thì đã thấy nàng phóng từ đây sang kia nhanh chống rời khỏi tầm mắt nàng!

" Chà, xem ra lão Been nói đều là thật! "

Tiêu Ảnh Ngọc không có đuổi theo. Tùy ý cho nàng chạy đi, vì dù sao 1 con người như nàng có muốn thoát ly khỏi nơi này, e rằng khó xa. Tiêu Ảnh ngọc ngửi cái mùi vương vấn quanh căn phòng, cười đến quỷ dị, xong rời đi mang theo tiếu ý trong lòng không tan. " Muốn thoát chị sao? Bé không có cơ hội đâu! "

.....

" Thanh kiếm của mình, chúng đang ở rất gần! "

Shirin thở một hơi, chạy nhanh thoát khỏi nữ nhân kia khiến nàng tổn sức. Vết thương trên người vì nàng vận động không ít để lại điểm nhấn đỏ đỏ loang loang.

" Tốt vậy sao? Vừa ra ngoài đã có thức ăn bồi bổ! "

Phía xa nữ nhân tóc vàng cảm thán vóc dáng ưu nhìn của hài tử y phục không chỉnh tề kia. Còn có vì mùi máu trên cơ thể y, làm cho nữ nhân tóc vàng không ít lần nuốt nước bọt nha.

_________________________________________