Hai Nhân Cách Và Dị Giới

Chương 47: Đáng ra phải nói sớm hơn

1 vài leak nhẹ :)

hiện tại thì đã có 1 vài nhân vật ăn dead flag rồi :)

bây giờ còn là thời gian :)

----------------------------------------------------------------------------------------

Ở một bờ hồ cách xa vài chục cây số từ nơi trận đánh xảy ra.

-[ Có vẻ là cắt đuôi được hắn rồi ]-Reira

Reira nhìn về phía Glenn và Grey đang nằm la liệt cạnh một thân cây. Cô tiến lại gần và chữa trị vết thương cho cả hai.

-[ Ughhh... Cậu không cần phải chữa trị cho tôi đâu. Tôi có khả năng tự hồi phục vết thương, rồi cũng sẽ khỏi thôi. Cậu nên giúp Glenn đi ]-Grey

Reira lướt mắt về phía Glenn. Người con trai cô yêu quý đang tả tơi với đống vết thương trên người, nhưng vẫn nở một nụ cười thản nhiên như mọi ngày.

-[ Tý chết nhỉ? May mà bà đến kịp. Lần này bà lại cứu tôi nữa rồi, cám ơn nhá ]-Glenn

-[ CÁM ƠN CÁI GÌ?!?!? ]-Reira

Glenn giật mình và bất ngờ.

-[ Hả? ]-Glenn

Cậu nhìn cô gái đang nỗi giận ngay trước mắt nhưng những giọt lệ của cô gái đấy vẫn không ngừng chảy xuống má.

-[ SAO ÔNG KHÔNG NÓI TÔI NGAY TỪ ĐẦU? ]-Reira

Glenn ngày càng khó hiểu. Cậu bối rối không biết chuyện gì đang xảy ra với người cộng sự của mình.

-[ Bà đang nói gì vậy? ]-Glenn

Grey thì ngồi yên lặng nhìn trong sự khó hiểu.

-[ what the... ]-Grey

Nước mắt của Reira vẫn không ngừng chảy.

-[ Cái gì mà sát thủ Slayer chứ? Cái gì mà hận quý tộc, cái gì mà người anh trai hay gì chứ....!!! Tại sao...??!! ]-Reira

Glenn bối rối nhưng chỉ biết im lặng.

-[ Tại sao ông không cho tôi biết ngay từ đầu?! Nếu biết sớm hơn thì có lẽ tôi đã không hiểu lầm ông trong suốt khoảng thời gian qua và thậm chí còn có thể là chổ tựa mới của ông!! THẬM CHÍ có thể giúp ông vượt qua được cảm giác cô đơn này!! ]-Reira

-[ Reira... ]Glenn

-[ Tại sao ông cứ tự ý hành động một mình rồi chuốc lấy đau khổ vậy??!! ]-Reira

Reira nhớ lại hình ảnh lạnh lùng của Glenn lúc trước.

-[ Tôi không muốn nhìn thấy ông như vậy nữa!!! ]-Reira

Glenn cuối mặt xuống.

-[ Sao bà biết, có phải bà đã đi theo bọn tôi? ]-Glenn

-[ Đúng vậy, tôi đã nghe hết cuộc nói chuyện của hai người đêm đó ]-Reira

Grey bật dậy, giật mình rồi bất ngờ, há hốc mồm với hai con mắt mở to như chưa từng thấy.

-[ HỞ??? Vậy về chuyện của tôi??? ]-Grey

-[ Ừ, tôi đã biết hết rồi ]-Reira

Grey cứng họng, câm lặng nhìn Reira một lúc rồi cậu ngồi xuống, dựa vào thân cây, tay đặt lên trán rồi thở dài.

-(Bí mật càng giữ thì cạng bị lộ...)-Grey

Zack

Reira đứng dậy, tiến đến chỗ Glenn. Cô giơ nắm đấm ra và tung thẳng vào mặt Cậu.

Glenn giật mình, cậu định phản kháng lại nhưng lại kiệt sức. Cậu nhắm mắt lại theo phản xạ tự nhiên.

Nhưng, thứ cuối cùng chạm vào Glenn không phải là một cú đấm. Cậu cảm thấy gì đó ấm áp đang bao trùm lây cậu.

Mở mắt ra, Glenn thấy Reira đang ôm chặt mình với những giọt lệ vẫn không ngừng chảy.

-[ Làm ơn... Đừng dại dột nữa... Ông sẽ không cô đơn đâu. Tôi ở đây, tôi sẽ phá vỡ mọi dây xích đang trói buộc trái tim của ông. Nên làm ơn... Đừng trở thành con người lạnh lùng đáng sợ kia ]-Reira

Glenn vẫn chưa khỏi bất ngờ. Cậu thấy Grey đang nhìn mình với ánh mắt rất là "trìu mến" theo một cách mỉa mai.

Glenn thở dài.

-[ Tạ ơn trời là ông vẫn không sao... Tạ ơn trời... ]-Reira

Grey đang ngồi ở phía sau.

-(Còn mình thì sao?)-Grey

Zack

Grey

Reira buông Glenn ra rồi mỉm cười.

-[ Trở về thôi ]-Reira

Glenn nhìn gường mặt của cô gái đang mỉm cười nhìn anh một cách trìu mến thật sự. Cậu tiếp tục thở dài rồi mỉm cười.

-[ Ờ ]-Glenn

Sau khi chữa trị trong các vết thương. Cả ba cùng nhau trở về thành phố.

-[ Ờm... Reira...]-Grey

-[ Hả? ]-Reira

-[ Về chuyện... ]-Grey

-[ Chuyện quá khứ của cậu chứ gì? Yên tâm, tôi sẽ không để ai biết đâu ]-Reira

~~~~~

Cách đó vài nghìn dặm. Một lâu đài nhỏ trên một ngọn đồi tăm tối.

Tại sân thượng của tòa lâu đài. Một thanh niên đang ngắm những cảnh vật chết chóc quanh lâu đài.

-[ Oh! Mày vừa đi đâu vậy? ]-Zect

-[ Đi dạo một chút. Và... Gặp một vài người quen ]-Kanda

-[ Người quen à? ]-Zect

-[ Mày cũng biết tụi này đấy. Grey Williams ]-Kanda

-[ OH! Là thằng nhóc đấy ]-Zect

-[ Hmm... Này Zect ]-Kanda

-[ Hở? ]-Zect

-[ Tao có hỏi tên nhóc đấy về thế giới được gọi là Trái Đất ]-Kanda

Zect bất ngờ nhìn Kanda.

-[ Và... ]-Zect

-[ Nhìn phản ứng của tên nhóc đấy... Không phải đùa đấy chứ? ]-Kanda

Zect đột nhiên mỉm cười.

-[ Vậy có nghĩa là... ]-Zect

Kanda im lằng nhìn phong cảnh xung quanh.

Zect cũng quay mặt về phía phong cảnh chết chóc xung quanh lâu đài.

-[ Vậy là nó thật sự có thật... TRÁI ĐẤT ]-Zect

Tại một căng phòng trông rất sang trọng bên trong tòa lâu đài. Một cô gái tóc đỏ đang buồn bã nhìn vào con gấu bông đang cầm trên tay.

-[ Zect... Anhhai... ]-Ahri

Tại đâu đó rất xa, một nơi toàn nhung nham và núi lữa.

Một thanh niên trẻ đang đứng trên đỉnh một núi lữa nóng rực nhưng đang muốn thiêu sống mọi thứ.

Người thanh niên đấy chấp tay lại, một vòng tròn ma pháp khổng lồ hiện ra bao phủ cả vùng đất.

-[ Sự thịnh nộ bao trùm lấy thế giới này, lòng thù hận trổi dậy và bao phủ mọi thứ, bóng tối sẽ nuốt chửng tất cả. Ngay bây giờ ta sẽ sử dụng chúng, lòng thù hận dồn nén nghìn năm. Ngay bây giờ hay trổi dậy, LẤP ĐẦY BÓNG TỐI CHO THẾ GIỚI NÀY!!!! ]-Nero

Vòng tròn ma pháp phát sáng lên, mặt đắt rung chuyển dữ dội rồi nứt lỡ ra thằnh nhiều vết nứt lớn nhỏ khá nhau.

Từ những kẽ nứt, rất nhiều Undead trồi lên với nhiều trang phục chiến binh khác nhau nhưng bị hư hỏng một phần và trông chúng như Zombie. Một hạm đội Undead đã được triệu hồi từ cõi chết. Chúng gào thét khắp nơi cùng với những món vũ khí đã gỉ sét nhưng đầy khác máu và chết chóc.

-[ HÃY THỨC TĨNH, BỌN KHỐN CÁC NGƯƠI!!! VÀ ĐI THEO TA BAO PHỦ MỌI THỨ BẰNG BÓNG TỐI!!!! ]-Nero

Cả một đội quân Undead mạnh mẽ và khác máu cùng nhau gào thét và chợ đợi được gϊếŧ chóc.

Nero mỉm cười.

-[ Trận chiến, sắp bắt đầu rồi ]-Nero

------------------------------------------------------------------------

XONG!!!!

sắp đánh lớn rồi anh em ơi :)

ơ khoan... vẫn còn nhiều tập flashback nữa chưa viết

hmmm... bao lâu nữa mới xong saga này và qua saga mới với nhiều thứ hay ho và deadflag đangchờ đọi đây?