Tôi, Tiện Thụ, Tỉnh Ngộ

Chương 2

[1.1]

Tác giả: Thi Nhiên A

Edit: Left Dimple

Tỉnh lại lần nữa, vẫn còn ở trong phòng bệnh, Trần Túy gần như chưa kịp hoàn hồn.

“Túy Túy, hiện giờ là hai năm sau khi cậu bị anti-fan lái xe đυ.ng làm cho trọng thương.” Hệ thống nhắc nhở.

Trần Túy ở mấy thế giới này đều là thai xuyên, chẳng qua đợi đến lúc mười tám tuổi mới có được trí nhớ của thế giới thực cùng hệ thống.

Ở thế giới này, mẹ của Trần Túy là một nghệ sĩ dương cầm, cậu đã bị mê hoặc bởi âm nhạc từ khi còn nhỏ, cậu có một niềm đam mê lớn trong âm nhạc, đồng thời cậu cũng rất có năng khiếu về âm nhạc.

Cho nên khi ký ức mười tám tuổi thức tỉnh, Trần Túy liền chạy tới tham gia một chương trình tuyển chọn âm nhạc, bởi vì tài hoa tự hát của cậu cùng khuôn mặt có vài phần giống Hà ảnh đế đã thành công chỉ trong một đêm liền nổi tiếng.

Triệu Quy thân là người đại diện kim bài ký hợp đồng với Trần Túy, Trần Túy đương nhiên vui vẻ vô cùng.

Và đây cũng chính là sự khởi đầu của cơn ác mộng. Triệu Quy dẫn cậu hai năm, ở phương diện tài nguyên đúng thật là đối với cậu không tệ. Triệu Quy như Trần Túy mong muốn đồng ý ở bên Trần Túy, nhưng tiếp theo đập về phía Trần Túy chính là "sao chép" các loại tư liệu đen, tiếng mắng có thể nói là đủ để che trời lấp đất.

Trần Túy bị tạt axít, ném trứng gà, cuối cùng, Trần Túy bị anti-fan lái xe đυ.ng trọng thương, thoát ly thế giới.

“Túy Túy,” hệ thống nó rất tức giận: "Triệu Quy kia thật sự không phải người! Vốn là hắn đã hứa sẽ ở bên cạnh cậu nhưng chỉ vì Hà Đoan muốn trở thành ca sĩ, mà hắn lại đi trộm bài hát của cậu cho Hà Đoan xong lại còn quay sang vu khống là do cậu đạo nhạc! Còn những tài liệu đen trên mạng đều do Triệu Quy làm ra. "

Ảnh đế Hà Đoản quả thực là do Triệu Quy dẫn dắt, sau khi trở thành ảnh đế y đã xuất ngoại. Trần Túy lúc này cũng hiểu được, tại sao Triệu Quy không thích cậu cười, tại sao Triệu Quy đột nhiên nói muốn ở bên nhau... Tất cả đều là bởi vì Triệu Quy dùng Trần Túy làm người thay thế.

“Nhóc Thống, đây không phải là chuyện quan trọng nhất. Chúng ta có thể từ từ trả thù. Nói cho tôi biết trước, còn anh ấy thì sao?” Trần Túy không thèm để ý ánh mắt của những người khác nhìn mình, cậu sợ người đó cũng hiểu lầm mình.

“Túy Túy, Hứa Thanh Ly thật sự là người tốt! Trong hai năm cậu ngủ, y đã sớm giúp cậu làm rõ tất cả các vật liệu đen, bây giờ cậu đã lấy lại được sự trong sạch rồi. Hơn nữa hai năm qua y luôn chăm sóc cậu, cho dùng sét đánh cũng sẽ mỗi ngày đều đến thăm cậu.” Hệ thống cho rằng Hứa Thanh Ly tốt hơn Triệu Quy không chỉ một trăm lần.

Trần Túy và Hứa Thanh Ly quen biết nhau là bởi vì Hứa Thanh Ly bị chứng mất ngủ, trùng hợp phát hiện ra khi nghe Trần Túy hát có thể ngủ. Hứa Thanh Ly trở thành fan của Trần Túy, sau đó bệnh tình càng ngày càng nghiêm trọng, thông qua tiếng hát trên mạng đã không còn hiệu quả gì nữa. Hứa Thanh Ly hỏi qua Trần Túy có nguyện ý hay không mỗi đêm hát cho anh nghe, giúp anh đi vào giấc ngủ, bị Trần Túy từ chối. Nhưng Hứa Thanh Ly vẫn thường xuyên âm thầm giúp đỡ Trần Túy trong sự nghiệp.

Trần Túy nhẹ nhàng nhếch khóe miệng lên Hứa Thanh Ly đối với cậu thật sự rất thâm tình, cậu lúc này đây sẽ không để cho Hứa Thanh Ly một mình nữa.

Nhưng nghĩ đến muốn gặp Hứa Thanh Ly cậu lại có chút khẩn trương, miên man nghĩ ngợi bản thân lại ngủ thϊếp đi.

“A Túy, hôm nay có chút việc, đến trễ một chút, em sẽ không trách tôi chứ?” Một thanh âm ôn nhu vang lên bên tai.

Trần Túy cảm giác người nọ cầm tay mình, thanh âm kia lại nói: "A Túy, gần đây chứng mất ngủ của tôi lại nghiêm trọng thêm, lúc ngủ thỉnh thoảng sẽ mơ thấy em. Em mau tỉnh lại đi được không?"

Là Hứa Thanh Ly. Trần Túy mở mắt ra, chỉ thấy người nọ đang cúi xuống ở trên trán cậu nhẹ nhàng hôn một cái.

“Được.” Đã lâu không nói gì, Trần Túy chỉ có thể thở dài một hơi, nhưng cũng đủ khiến Hứa Thanh Ly sững sờ.

Trần Túy nghĩ, Hứa Thanh Ly gầy đi.

“A Túy, em...” Hứa Thanh Ly cúi đầu, thấy người con trai gầy gò cuối cùng cũng tỉnh lại, trong đôi mắt trong veo mang theo ý cười.

“Vu Bái, đi gọi bác sĩ!” Sự kinh ngạc trong mắt Hứa Thanh Ly tràn ra, giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cả người vững vàng có chút luống cuống: “A Túy, tôi vừa mới, hôn em, tôi...”

Hứa Thanh Ly muốn giải thích, lại nói không mạch lạc.

Trần Túy nhìn anh, buồn cười xen lẫn chua xót.

Lúc này, bác sĩ đi tới, lập tức có một cuộc kiểm tra, Trần Túy cũng không có cơ hội nói chuyện với Hứa Thanh Ly.

Sau khi bác sĩ kiểm tra xong thở dài kỳ tích y học, dặn dò một số chuyện, phòng bệnh mới khôi phục lại như cũ.

“Hứa tiên sinh, anh lại đây một chút.” Trần Túy chỉ có thể nhẹ giọng nói, cậu muốn nói chuyện với Hứa Thanh Ly.

Hứa Thanh Ly nghĩ cậu đang vội nên cúi xuống, cẩn thận nghe cậu nói.

Trần Túy nói rất nhỏ, nhưng Hứa Thanh Ly có thể nghe rõ ràng từng chữ, cậu ấy nói: "Hứa tiên sinh, hai năm qua em có thể nghe được những gì anh nói. Em tỉnh lại là có thể hát cho anh nghe rồi, nhưng sẽ mất một thời gian để em phục hồi.”

“Thanh Ly, em muốn hát cho anh nghe mỗi ngày, được không?”

Trần Túy thở ra nhiệt khí hun đỏ lỗ tai Hứa Thanh Ly, lời hắn nói từng chữ từng chữ đập trúng trái tim Hứa Thanh Ly, khiến cho một trận nhốn nháo hoảng loạn.