Mười Dặm Hoa Đào Quy Về Một Mối

Chương 43: Phò mã

Lão hoàng để nhìn một màn trước mặt không khỏi thở dài, tại sao các hoàng tử không một ai có tính phong lưu đào hoa? Nhưng Cửu Nhi của ông là công chúa là nữ nhân lại có tính này.

Nhìn thấy nam nhân có nhanh hơn người một chút lại không kiềm lòng được.

Mà cũng không đúng, Cửu Nhi của ông cũng chung tình, một lòng một dạ đấy.

Ông muốn để nó đến Nam Triều làm trắc phi của Cửu Vương gia nhưng nó không đồng ý, chỉ một lòng với tên Bạch Nhất Hạ này.

"Hoàng thượng, xin hỏi ngài gọi thân đến có điều chỉ căn dặn?"

Bạch Nhất Hạ làm lơ ánh mắt của Nam Cung Cẩm.

Nếu hắn biết đến đây sẽ gặp phải Nam Cung Cẩm hắn sẽ chọn cách cáo bệnh.

Hắn không hiểu nàng ta thích hẳn ở điểm nào? Mỗi lần nhìn thấy hẳn điều như kiểu nhìn thấy miếng mồi ngon.

Hắn cực kỳ căm ghét ánh mắt ấy.

Hắn cũng không hiểu nổi chính mình.

Mặc dù Lãnh Nguyệt dùng ánh mắt và lời nói còn thô tục hơn Nam Cung Cẩm, thế nhưng chẳng hiểu sao hẳn lại không ghét nổi nàng.

Ngược lại còn đem lòng yêu thương.

Nhớ đến Lãnh Nguyệt, hắn chợt nhíu mày.

Hắn phải nhanh chóng đi ra, bởi vì nàng còn đang đứng bên ngoài chờ hắn.

Hắn không thể bắt nàng chờ lâu được.

"Thật ra trẫm truyền khanh đến để..."

"Phụ hoàng, cứ nói thẳng là tại vì con muốn gặp huynh ấy, con nhớ huynh ấy đi ạ"

Nam Cung Cẩm xen ngang lời lão hoàng đế.

Khóe miệng lão hoàng đế khẽ giật, ông thật sự hết cách với nữ nhi duy nhất của mình.

Ông chỉ đành thở dài, hy vọng sẽ có một ngày Bạch Nhất Hạ sẽ hiểu được nỗi khổ của ông, cũng như hiểu ra tấm lòng của Cửu Nhi.

Nếu Bạch Nhất Hạ trở thành người nhà của ông thì càng tốt hơn nữa.

Vậy thì hắn sẽ càng trung thành hơn.

Mấy lần ông cũng thử hỏi ý xem hắn có muốn lấy công chúa không? Ông sẽ ban hôn.

Thế nhưng mấy lần hẳn điều có lý do từ chối.

Ông biết ông ra thánh chỉ thì hắn không thể chống lệnh.

Nhưng ông sợ rằng khi đó nữ nhỉ của ông sẽ đau khổ.

Từ một thượng quan nhỏ nhoi chỉ cần cưới công chúa sẽ thành phò mã quyền thế hơn.

Tại sao hắn lại không đồng ý, nữ nhi của ông nhung nhan cũng đâu có tệ.

"Công chúa, gặp cũng đã gặp rồi, vậy thân xin cáo lui"

Bạch Nhất Hạ hành lễ với hoàng đế sau đó quay người đi nhanh ra ngoài.

Nam Cung Cẩm làm gì có thể dễ dàng buông tha Bạch Nhất Hạ như thế.

Nàng theo mẫu thân lên chùa câu an đã hơn nữa năm, lâu rất lâu nàng chưa gặp được hẳn rồi.

Nàng nhớ hẳn, cực kỳ nhớ hản đấy.

Nam Cung Cẩm hành lễ nhanh chóng với lão hoàng đế rồi chạy như bay theo Bạch Nhất Hạ ra ngoài.

"Nàng chờ ta có lâu không? Có mệt không? Chúng ta về thôi"

Bạch Nhất Hạ bước đến bên cạnh Lãnh Nguyệt.

Lãnh Nguyệt mỉm cười vừa định mở miệng nói không sao, thì một 'cơn gió’ chạy như bay đến chỗ hai người.

"Bạch Nhất Hạ, huynh không được..."

Nam Cung Cẩm nói được phân nửa thì đột nhiên im bặt, nàng nhìn người nam nhân bên cạnh Bạch Nhất Hạ không chớp mắt.

Bạch Nhất Hạ thấy nàng ta nhìn Lãnh Nguyệt mà không nói gì thì khẽ nhíu mày.

Hắn sợ nàng ta lại muốn gây chuyện với nàng.

Hắn sợ vì nàng ta giận hắn nên đổ lỗi lên người Lãnh Nguyệt.

Hắn kéo nàng ra phía sau lưng hẳn.

Lãnh Nguyệt vừa nhìn thấy ánh mắt phát sáng của nữ nhân xuất hiện bất thình lình này nhìn mình thì nàng đã có dự cảm bất an.

Ánh mắt kia sau giống nàng lúc lần đầu gặp Bạch Nhất Hạ thế.

Nhưng mà phải công nhận nữ nhân này xinh đẹp cũng không thua kém nàng đâu.

Thậm chí ngực còn to hơn cả nàng.

"Bạch Nhất Hạ, đây là...?"

Đột nhiên Nam Cung Cẩm nhỏ giọng hỏi Bạch Nhất Hạ.

"Công chúa, đây là thuộc hạ của thần."

Bạch Nhất Hạ lãnh đạm.

Nam Cung Cẩm hít một hơi thật sâu, sau đó bước đến trước mặt Lãnh Nguyệt, nhìn nàng và nói một tràng dài: "Huynh tên gì thế? Ta là Cửu công chúa Đông Lăng, Nam Cung Cẩm.

Lần đầu tiên gặp huynh ta đã thích huynh, huynh có muốn làm phò mã của ta không?"

Nam Cung Cẩm mỉm cười chờ đợi câu trả lời của Lãnh Nguyệt.

"..."

Lãnh Nguyệt.

"..."

Bạch Nhất Hạ.

Bầu không khí đột nhiên chìm vào im lặng.

Lãnh Nguyệt là người đầu tiên có phản ứng với lời nói của Nam Cung Cẩm, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.

Chẳng lẽ kiếp này số nàng đào hoa thế sao? Ngay cả nữ nhân cũng muốn chơi bách hợp với nàng.

Kiếp trước nàng đã từng muốn thử cảm giác ấy với Hạ Ninh nhưng Hạ Ninh nhất định không chịu nên nàng cũng thôi.

Giờ thì sao đây? Hơn nữa còn là công chúa đấy.

Làm phò mã, phò mã sẽ có quyền lực hơn đúng chứ.

Nàng âm thầm tính toán trong lòng.

Riêng Bạch Nhất Hạ đứng bên cạnh sau khi nghĩ kĩ lời Nam Cung Cẩm nói thì đen mặt.

Trước đó chưa đầy một khắc, nàng ta còn đang si mê hắn còn muốn hẳn làm phò mã.

Bây giờ vừa gặp Lãnh Nguyệt đã trở mặt là thể nào? Mặc dù hắn cũng phải công nhận Lãnh Nguyệt khi hóa trang thành nam nhân cũng không thua kém gì hắn.

"Công chúa, thần là Nguyệt Độc.Thần thân phận thấp hèn nào dám trèo cao."

Lãnh Nguyệt cúi đầu nhỏ giọng.

"Bản công chúa thích là được, ta sẽ vào nói với phụ hoàng ban hôn cho ta và ngươi"

Nam Cung Cẩm hất cằm vẻ tự tin.

Lãnh Nguyệt đưa ánh mắt cầu cứu với Bạch Nhất Hạ, nếu nàng thật sự là nam nhân dĩ nhiên nàng sẽ không từ chối.

Nhưng nàng chỉ là nữ nhân, kiếp này nàng biết không tồn tại kiểu quan hệ đồng giới như kiếp trước.

Nếu sau khi bái đường hoàng đế biết nàng là nữ nhân thì e rằng ngày thành hôn cũng là ngày tang lễ của nàng mất.

Bạch Nhất Hạ cau chặt mày, hắn cũng giật mình đến quyết định của Nam Cung Cẩm vừa mới gặp nàng chưa bao lâu mà nàng ta đã muốn Lãnh Nguyệt làm phò mã của mình sao? Phải chăng người như nàng ta trái tim dễ xao động như vậy.

Hẳn kéo tay Lãnh Nguyệt cùng quay trở lại ngự thư phòng.

Hoàng để đang phê duyệt tấu chương đột nhiên cảm thấy ngạc nhiên.

Chẳng phải Cửu Nhi của ông đã đi rồi sao? Sao còn quay lại.

Chưa hết ngay sau đó ông thấy Bạch Nhất Hạ cũng đi vào hơn nữa còn dẫn theo một cẩm y vệ khác vào.

Ông đột nhiên có cảm giác không ổn? "Phụ hoàng, xin hãy ban hôn cho Cửu Nhi và Nguyệt Độc."

Nam Cung Cẩm mở miệng trước.

"Nguyệt Độc là ai?"

Lão hoàng đế phản ứng nhanh hỏi lại.

Lãnh Nguyệt nghe hoàng đế gọi mình thì hoảng sợ bước ra.

Lần này thì khả năng đầu lìa khỏi cổ của nàng rất cao rồi.

Nhìn cách nói chuyện của nàng công chúa kia.

Nàng có thể đoán được nàng ta rất được sủng ái.

Trời đất ơi, số nàng may mắn thế.

Vừa cải trang thành nam nhân đã lọt vào mắt xanh của công chúa.

Lão hoàng để nhìn tên cẩm y vệ tên Nguyệt Độc trước mặt mà dở khóc dở cười.

Ông sai lầm mới nghĩ nữ nhi của ông chung tình, một lòng một dạ với Bạch Nhất Hạ.

Tại sao chỉ vừa ra khỏi ngự thư phòng một chút quay trở vào lại thích tên cẩm y vệ khác rồi.

Mặc dù tên cẩm y vệ này dung nhan cũng không tệ.

"Nhưng mà Cửu Nhị, trước đó con không phải muốn ta ban hôn cho con và Bạch Nhất Hạ sao?"

Lão hoàng đế do dự hỏi lại Nam Cung Cẩm.

"Phụ hoàng chưa từng nghe câu ' ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép duyên sao? Bạch Nhất Hạ huynh ấy không thích Cửu Nhi vậy thì Cửu Nhi không ép nữa.Cửu Nhi chọn Nguyệt Độc ca ca."

Nam Cung Cẩm nhìn Lãnh Nguyệt ánh mắt tha thiết.

"Chuyện này...Cửu Nhi à..con.."

Hoàng đế chưa nói hết câu thì có thái giám vào bẩm báo Cửu Vương gia xin cầu kiến.