Editor : Hannah
Mục Tinh Thần hoá trang xong tới trường học , mới ý thức được bản thân có bao nhiêu thái quá, ở một đám thanh xuân xinh đẹp , cậu trang điểm quả thực như tự mang đèn tụ quang, dọc theo đường đi thu hoạch trăm phần trăm tỉ lệ quay đầu.
Tóc giả, mắt kính cùng bông trong miệng , Mục Tinh Thần rầu rĩ không vui đi vào phòng học, thu hoạch chú ý liền càng nhiều. Cậu ngày hôm qua bị Thẩm Ngộ Thành khiêng trên vai nhét vào trong xe mang đi , trường học trên diễn đàn liền xuất hiện vô số thảo luận hưng phấn , cũng có người nhận ra cậu, khϊếp sợ dưới tích cực gia nhập thảo luận, cũng trộm phát mấy ảnh chụp chụp lén khi cậu không mang mắt kính , nháy mắt khiến cho thảo luận càng kịch liệt .
Mục Tinh Thần tiến vào phòng học không bao lâu, trộm đánh giá cậu các bạn học kìm nén không được, có người bạn còn qua hỏi chuyện cậu, nói đông nói tây hồi lâu mới nói ra mục đích chân thật tìm cậu nói chuyện phiếm , " Tinh Thần, ngày hôm qua tới tìm cậu nam nhân kia là ai a?"
Những lời này vừa hỏi ra, Mục Tinh Thần ghé vào trên bàn tức khắc giống như điện giật mà nhảy lên, sắc mặt đỏ bừng lớn tiếng nói: "Ai?! Cậu đừng nói bừa!"
Phản ứng kịch liệt nhìn qua hơi có chút lạy ông tôi ở bụi này , vốn dĩ trong lòng các bạn học suy đoán một ít liền cả kinh. Sẽ không thật sự là quan hệ bao dưỡng đi?!
"Cậu đừng kích động, tôi chính là hỏi một chút, nhìn cậu ngày hôm qua bị mang đi không cao hứng cho lắm ."
Mục Tinh Thần trong vô số đôi mắt nhìn chăm chú , mặt đỏ tai hồng ngồi trở lại , đối phản ứng quá kích phản của bản thân thập phần ảo não, ra vẻ trấn định, "Tôi không kích động."
...... Này còn không có kích động?
"Khụ, các cậu là loại này quan hệ sao?"
Mục Tinh Thần trước một giây còn ở trong lòng khuyên nhủ chính mình bình tĩnh , nghe thấy vấn đề này phản xạ có điều kiện cất cao âm lượng phản bác, "Cái gì quan hệ?! Loại nào quan hệ gì?!" Nhìn thấy đối phương phảng phất đầy mặt đều viết " quả nhiên là cái loại quan hệ này " , cậu nháy mắt cảm giác chính mình bí mật đều bại lộ, hoảng cũng không biết chính mình đang nói cái gì, "Anh ta là chú của tôi!"
"Khụ khụ, thì ra là chú." Bạn học hỏi chuyện xấu hổ tìm lý do chạy nhanh .
Mà đi vào phòng học Lục Cẩm nghe thế ngẩn người, nghiêng đầu nhìn về phía Mục Tinh Thần gương mặt kích động đỏ bừng, ăn mặc kỳ kỳ quái quái , nghĩ đến ngày hôm qua cậu bị nam nhân tuấn mỹ mang đi ma xui quỷ khiến hướng tới bên kia đi qua.
"Tinh Thần, tôi có thể ngồi bên cạnh cậu không?"
"...... Có thể."
Mục Tinh Thần vốn dĩ cùng Thẩm Ngộ Thành có chút chột dạ, nhìn đến vai chính thụ càng thêm chột dạ, đỏ mặt hướng tường xê dịch, ngón tay thon dài trắng nõn gắt gao ấn khăn quàng cổ dùng để che đậy dấu hôn .
Hiện tại thời tiết còn không có lạnh đến trình độ mang khăn quàng cổ , Lục Cẩm nhìn động tác của cậu không cấm nhìn nhiều hơn, mới giống như lơ đãng hỏi, "Tôi kêu Lục Cẩm, ngày hôm qua người tới là chú của cậu a?"
"......" Mục Tinh Thần cắn cắn môi dưới, nghẹn khuất từ yết hầu gian hừ ra một cái âm tiết, "Ân."
Có được câu trả lời khẳng định, Lục Cẩm cũng không nói gì, hắn không biết chính mình làm sao vậy, từ ngày hôm qua thấy nam nhân kia liền bắt đầu không ngừng nhớ tới , nhìn đến trên diễn đàn những suy đoán Mục Tinh Thần cùng đối phương là một đôi tình nhân, trong lòng liền cảm thấy không thoải mái, giờ phút này biết bọn họ là quan hệ thân thích , thế nhưng nhẹ nhàng thở ra.
Toàn bộ buổi sáng, Lục Cẩm cơ hồ đều cùng Mục Tinh Thần ở bên nhau, giữa trưa còn cùng đi ăn cơm, hành động khác thường làm Mục Tinh Thần hoảng hốt , sợ bị hắn phát hiện dấu hôn trên cổ . Cũng may Lục Cẩm không có để ý cậu quàng khăn quàng cổ , một ngày ở chung còn miễn cưỡng xem như vui sướиɠ.
Thẩm Ngộ Thành ba ngày nay đều không có tái xuất hiện, Mục Tinh Thần cũng không thu thêm nhiệm vụ, trừ bỏ Lục Cẩm vẫn luôn muốn cùng cậu làm bạn bè, cậu cảm thấy ba ngày thật sự nhẹ nhàng lại vui vẻ, nếu là không có thu được tân nhiệm vụ liền càng vui vẻ.
Tân nhiệm vụ: Đi " Kim Sắc Vũ Ý " chứng kiến vai chính công thụ lần thứ ba gặp mặt.
Lục Cẩm ở " Kim Sắc Vũ Ý " làm thêm, hắn cùng Thẩm Ngộ Thành ở đó xác suất gặp nhau rất lớn, Mục Tinh Thần trong lòng không muốn đi cũng vô pháp, mang khẩu trang một thân đen hướng quán bar tới. Lần thứ hai tới cũng không khẩn trương so với lần đầu tiên , thật cẩn thận tránh đi hành lang hỗ loạn ,theo sự chỉ dẫn của hệ thống tìm Thẩm Ngộ Thành ,tới rồi cậu lại ngây ngẩn cả người.
Thẩm Ngộ Thành ở phòng bao!!!
Mục Tinh Thần há hốc mồm trừng mắt , hai tròng mắt lộ ra một tia ủy khuất, "Hệ thống, anh ta ở phòng bao tôi vào không được, đứng ở ngoài cửa vây xem sẽ hoàn thành nhiệm vụ sao?"
"Không được, cần thiết muốn đi vào mới được."
Nhưng như thế nào đi vào a? Hơn nữa phòng bao người lại không nhiều lắm, đi vào không phải bị phát hiện sao?! Nghĩ đến hai lần đều bị Thẩm Ngộ Thành cầm thú ôm ấp hôn hít, Mục Tinh Thần sắc mặt nóng lên, rất muốn xoay người liền chạy.
Phòng bao Thẩm Ngộ Thành không chút để ý nhìn người muốn ngồi lên đùi anh, môi mỏng khẽ mở, "Lăn."
Nam sinh tinh tế xinh đẹp đỏ hốc mắt, "Cầu xin ngài cho tôi ngồi lại đây, tôi hiện tại rời đi sẽ chết." Nói xong sợ hãi nhìn nam nhân trung niên bên kia sô pha .
Thẩm Ngộ Thành tầm mắt lạnh nhạt dừng ở đôi mắt hàm chứa nước mắt , trong đầu lại hiện lên tiểu thỏ con đôi mắt đen đá quý , tâm tình mạc danh có chút bực bội.
Nam sinh thấy anh không nói gì, thật cẩn thận ngồi ở bên cạnh anh , không dám lên tiếng nữa, thời điểm tới hắn rất sợ, nhưng, nhưng nếu bồi người là nam nhân tuấn mỹ này, hắn cũng nguyện ý.
Nam nhân trung niên thấy Thẩm Ngộ Thành cùng người mình mang đến ngồi cạnh nhau, lúc này mới cười tủm tỉm mà bưng chén rượu đi qua đi, "Thẩm tổng."
Thẩm Ngộ Thành thu liễm tâm tư, nhàn nhạt nói: "Đừng đánh chủ ý."
Nam nhân trung niên sắc mặt cứng đờ, hắn vì mảnh đất phía tây tốn rất nhiều quan hệ, chỉ có thể cầu đến Thẩm Ngộ Thành cố tình người này mềm cứng không ăn, nhưng trơ mắt nhìn phân bánh kem cho người khác, hắn không cam lòng, "Thẩm tổng, chỉ cần ngài cho tôi một cơ hội, ngày sau ngài làm việc, tôi bên này tuyệt đối cho ngài bật đèn xanh."
Dứt lời nhìn nam sinh xinh đẹp liếc nhìn , nam sinh sắc mặt đỏ lên, mềm như bông liền hướng trên người Thẩm Ngộ Thành dựa, dựa xong thật cẩn thận nhìn sắc mặt đối phương , thấy anh chỉ lạnh nhạt rũ mắt cũng không đẩy mình ra, liền vui mừng mà vươn tay muốn khơi mào du͙ƈ vọиɠ đối phương.
Mà chính là ở thời điểm này cửa bị đẩy ra, Lục Cẩm bưng rượu tiến vào phía sau đi theo Mục Tinh Thần không tình nguyện . Lục Cẩm nhìn đến có nam nhân dựa vào trên người Thẩm Ngộ Thành , lôi kéo Mục Tinh Thần liền đi qua, nhỏ giọng nói: "Tinh Thần, cậu trước tiên ở trong này cùng chú cậu đợi lát , tôi tan tầm lại đến tìm cậu." Nhìn nam nhân tuấn mỹ , Lục Cẩm khẩn trương mà buông rượu chạy nhanh ra cửa tiếp tục công tác.
Thẩm Ngộ Thành nhướng mày nhìn tiểu thỏ con vừa mới nghĩ tới, lập tức đưa tới một ánh mắt hung tợn hận không thể ăn cậu , cười như không cười nhìn cậu.
Bên cạnh có tiếng trêu đùa truyền đến, "Mới tới? Thẩm tổng không thích quá nhiều người bồi, đến bên anh này ."
Mục Tinh Thần muốn tìm một góc ngồi xuống, trong phòng ấp ấp ôm ôm tán tỉnh từng màn quả thực cay đôi mắt, nhưng cậu lại không phải đứa ngốc, khi bên cạnh duỗi tay sắp bắt được cậu , liền thở phì phì khom lưng đem nam sinh dựa gần Thẩm Ngộ Thành đẩy ra, mới vừa ngồi xuống trên eo liền dán lên một bàn tay to.
Thẩm Ngộ Thành chủ động ôm người đưa tới tận cửa , từ trong cổ họng phát ra một tiếng trầm thấp cười khẽ, anh nói: "Bảo bối nhi, anh đã tính buông tha cho em."