Thẩm Lưu Ly cởi váy, hai chân dài mảnh khảnh trần trụi bò tới trên giường. Nàng mở hai chân ra cưỡi ở trên người nam thi, nhưng bước tiếp theo lại bắt đầu khó khăn.
Tuy là nàng chưa có kinh nghiệm gì trong việc làʍ ŧìиɦ, nhưng dù sao chưa ăn thịt heo cũng gặp qua heo chạy.
Thứ kia của vị đạo hữu này lúc còn chưa phản ứng đã làm cho người ta sợ hãi, hiện giờ đã bừng bừng phấn chấn, lớn đến mức hai tay hợp lại cũng không thể nắm hết. Côn ŧɦịŧ lớn như vậy sao có thể vào được tiểu huyệt của nàng?
Thẩm Lưu Ly dùng ngón tay bẻ hai mảnh hoa môi của mình ra. Không có hoa môi che đậy, lỗ nhỏ phía dưới nhục huyệt tự nhiên cũng liền lộ ra tới. Nhưng kích cỡ lỗ nhỏ chỉ như hạt gạo(???), phải làm sao mới cắm vào được đây?
"Ách xì!"
Thẩm Lưu Ly rùng mình một cái. Hàn động này thật sự quá lạnh, nếu là không mau một chút tiến hành bước tiếp theo, chỉ sợ côn ŧɦịŧ lớn dưới thân sẽ biến trở về thành kem cây như ban nãy mất.
"Mặc kệ, cứ đâm mạnh chắc sẽ vào được. Vị đạo hữu này, nếu ngươi ở trên trời có linh thiêng, xin hãy phù hộ cho ta một kích thành công."
Nàng một tay đỡ côn ŧɦịŧ lớn, một tay chống ở trên giường đá. Tiếp theo đó bắt đầu ngồi xuống, cực đại côn ŧɦịŧ trực tiếp nhắm ngay lỗ nhỏ nghiền ép mà đi vào.
"A, đau quá!"
Thẩm Lưu Ly trong nháy mắt có cảm giác mình bị căn côn ŧɦịŧ lớn này trực tiếp xỏ hư.
Hoa huyệt của nàng nhỏ hẹp như vậy lại muốn cưỡng ép nuốt vào cây côn ŧɦịŧ lớn đến thế, chuyện này thật quá làm khó người. Hơn nữa gân xanh trên côn ŧɦịŧ lớn còn hung hăng chà sát huyệt thịt, quả thực đau đến thăng thiên.
So với việc gặp lôi kiếp khi từ Dưỡng Khí kỳ đột phá lên tới Trúc Cơ kỳ còn muốn đau hơn gấp mười lần!
Lôi kiếp nhiều nhất cũng chỉ là đánh vào da thịt, bất quá thì ngoại thương. Nhưng căn côn ŧɦịŧ này căn trực tiếp đem nhục huyệt của nàng xỏ xuyên qua, cảm giác không khác gì nội thương, thậm chí còn đặc biệt nghiêm trọng.
Dưới cơn đau đớn mãnh liệt, đừng nói là hấp thụ linh khí của nam thi. Thẩm Lưu Ly chỉ cần động một chút thôi đã đau đến không thở được.
Lần đầu phá thân đau đớn giống như là bị côn ŧɦịŧ chém thành hai nửa, đau đến eo Thẩm Lưu Ly thậm chí không thẳng dậy được. Nàng tuy rằng đã ăn đến như thế gian nan, côn ŧɦịŧ lớn của nam thi vẫn có một đoạn không ngắn lộ ra bên ngoài.
Rơi vào đường cùng, Thẩm Lưu Ly chỉ có thể ghé vào trên người nam thi, chờ đợi đau đớn trong thân thể giảm bớt một ít.
Lọt vào trong tầm mắt Thẩm Lưu Ly là ấn kí hình hoa sen trên ngực đối phương. Hoa sen lộng lẫy phảng phất như đang nở rộ, vô cùng bắt mắt.
"Hình xăm đẹp quá."
Nàng nhịn không được vươn ngón tay ra khẽ vuốt ve ở chính giữa ấn kí. Bỗng nhiên cự căn chôn ở bên trong nhục huyệt đột nhiên bành trướng lên, so với vừa rồi còn muốn lớn hơn.
"Căng quá... Sao lại thế này?"
Nhục huyệt bị căng hoàn toàn không có chút khe hở nào. Thẩm Lưu Ly đau đến bắt đầu hoảng hốt.
Chẳng lẽ cấm thuật nàng học không tới nơi, kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến côn ŧɦịŧ của đạo hữu rồi?
Thẩm Lưu Ly vốn dĩ không am hiểu tà môn cấm thuật, lúc này có xuất hiện khác thường, nàng cũng chỉ cảm thấy là do bản thân làm không tới nơi.
Nàng vẫn chỉ là chim non mới vừa phá thân, lần đầu tiên thừa hoan đã bị cự bổng lớn như vậy nhập huyệt. Quả thực chính là muốn lấy mạng nhỏ của nàng.
Ghé vào nam thi nửa ngày, Thẩm Lưu Ly mới thoáng khôi phục được chút sức lực.
"Đạo hữu, đắc tội. Ta hiện tại sẽ bắt đầu hút linh lực của ngươi. Nếu không phải ảnh hưởng đến sinh tử tồn vong, ta tuyệt không sẽ làm ra chuyện hạ lưu đến mức này."
Thẩm Lưu Ly chống hai tay bao quanh nam thi, sau đó bắt đầu giống như cưỡi ngựa ở côn ŧɦịŧ lớn bắt đầu lên xuống.
"A... Sao vẫn đau như vậy?"
Cảm giác căng trướng do bị xé rách vẫn còn, Thẩm Lưu Ly chỉ vừa cưỡi lên xuống hai lần nhục huyệt liền bị côn ŧɦịŧ chà xát đến đau đớn khó chịu.
Nàng cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên côn ŧɦịŧ lớn màu tím đen dính đầy máu xử nữ của nàng. Máu tươi dọc theo côn ŧɦịŧ nhỏ giọt tới phần bụng rắn chắc của đối phương. Phần da bụng trắng nõn lại có máu tươi chảy ngược, trông có vẻ phá lệ quỷ dị.