Lâm Kiến Bảo cười trầm một tiếng, nghe được kiểu mỉa mai như vậy, nội tâm không những không cảm thấy khó chịu, ngược lại có điểm thích thú dâng lên. Cậu muốn thu hút sự chú ý của Nhâm Thần Dương, bất kể là tốt hay xấu đều được. Ánh mắt cậu bên trong hàm chứa hơi nước, hoa huyệt bị ngón tay vạch ra vì hưng phấn, chảy ra một bãi tao dịch, dính dính nhỏ xuống, vừa lúc rơi vào đại qυყ đầυ đỏ tím của Nhâm Thần Dương. Lâm Kiến Bảo liếʍ môi một cái, ” Em chính là quái vật, có một thân thể quái dị, nhưng em thích anh, Nhâm Thần Dương, em thích anh. ”
Cậu si mê nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn đẹp trai của Nhâm Thần Dương, dùng miệng huyện chính mình đẩy ra chủ động đi nuốt dươиɠ ѵậŧ nam nhân, vì có dâʍ ŧᏂủy̠ trơn trượt, mặc dù nam nhân dươиɠ ѵậŧ rất lớn, nuốt đứng lên cũng không phải quá dùng sức.
Huống chi, cậu dù chưa từng thưởng thức qua tư vị của tình ái, nhưng cái huyệt da^ʍ này sớm đã ngày đêm mang tâm nguyện với Nhâm Thần Dương, cậu bị ngón tay của mình chơi đến tao lãng không chịu nổi, hơn nữa bên trong còn nuốt qua rất nhiều thứ, cậu len lén từ Nhâm Thần Dương cầm bút bi hoặc là các vật nhỏ như tẩy, mỗi lần cậu động tình, sẽ đem vài thứ kia nhét vào tiểu huyệt, coi như là đang ngậm đại nhục bổng của Nhâm Thầm Dương, không cần dùng nhiều động tác, cũng có thể khiến cậu đạt được tuyệt đỉnh cao trào.
Càng không nói đến cậu bây giờ đang nuốt tính khí Nhâm Thần Dương, dù đem cậu huyệt da^ʍ căng cứng, cậu cũng sẽ không chút do dự ngồi xuống.
Lâm Kiến Bảo trong nháy mắt nhìn chằm chằm mặt Nhâm Thần Dương, mặc dù đối phương thần sắc lạnh lùng, hắn lại giống như bị chuốc xuân dược, huyệt tâm không ngừng chảy ra tao dịch, khiến động tác cậu nuốt càng thêm thuận tiện, rất nhanh đã đem tính khí to dài kia nuốt vào hơn phân nửa. Cậu có thể cảm giác được qυყ đầυ to lớn kia đè ở cửa tử ©υиɠ, nhưng cung cửa không mở ra, mặc cậu ra sức thế nào, cũng không thể đem trọn toàn bộ tính khí nuốt vào.
” Ưm ~ ” Lâm Kiến Bảo chậm rãi khuấy động cự vật trong cơ thể, hai tay cậu chỉ dám chống đỡ trên giường, không dám làm liều bám vai Nhâm Thần Dương. Cậu nhắm lại cảm thụ được gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ tráng kiện kia nhảy lên, sung sướиɠ cười cười, mở mắt nhìn người lạnh lùng trước mặt, ” Thần Dương, thoải mái không? Em tao bức kẹp anh thoái mái không? ”
Nhâm Thần Dương không nghĩ tới trên thế giới lại có người thiếu tự trong như thế, trong lòng từ trước đến nay không có chút gợn sóng nào bỗng phun ra một tia lửa giận, khiến hắn môi mỏng phun ra hai chữ khinh bạc: ” Đê tiện. ”
Lâm Kiến Bảo hướng hắn cười cười, thân thể trên dưới nhấp nhô, càng ngày càng quen thuộc khuấy động tính khí cứng rắn kia, ” Em chỉ đê tiện đối với anh, ha lão công dươиɠ ѵậŧ thật lớn, làm tao bức thoải mái. ” Hai tay cậu bóp hai đầṳ ѵú anh đào hồng nhạt trước ngực, bộ ngực cậu thịt vυ' so với nam nhân thông thường lớn hơn một chút, giống như thiếu nữ mới dậy thì, mềm mại lại cực kỳ mẫn cảm. Cậu đương nhiên không thể mơ xa đến mức Nhâm Thần Dương sẽ chủ động chạm vào cậu, chỉ có thể tự cấp tự túc, đem mình da^ʍ tính kích tích.
Nhâm Thần Dương nghe được cậu tự ý gọi mình là lão công, chân mày nghiêm khắc nhíu một cái: “Quái vật bất nam bất nữ đều tính cách như này sao? ”
” Không phải là quái vật, là người song tính, tôi cũng không muốn, a, năm ngoái tôi còn đi bệnh viện hỏi qua có thể phẫu thuật hay không, nhưng ba mẹ thầm muốn xóa bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ cho em, em không muốn, em chỉ muốn anh. ” Lâm Kiến Bảo tự biết, nếu như cậu là là đàn ông thuần túy, cùng Nhâm Thần Dương càng không có hi vọng, dù sao đối phương thích là con gái.
Nhâm Thần Dương cười lạnh một tiếng: ” Thật ra không cần biết cậu là thứ giới tính gì, tôi sẽ không thích cậu, cậu dẹp ý niệm này đi! ”
Lâm Kiến Bảo nhẹ nhàng cười, ” Em không chết tâm, lời nói hết hy vọng, lão công đại kê ba hiện tại sao lại cắm trong tao bức, đem tao bức cắm đầy, thật là nhột. ” Cậu dùng qυყ đầυ nam nhân vẫn đỉnh cung cửa mình, muốn đem cung cửa mở ra, khiến qυყ đầυ nam nhân hoàn toàn cắm vào, lúc này khuấy động mấy chục lần, cung cửa rốt cuộc bị phá vỡ ra một khe hở, Lâm Kiến Bảo cắn răng hung hăng ngồi xuống, cuối cùng đem tính khí nam nhân toàn bộ nuốt vào, mà côn ŧᏂịŧ trước mặt cậu cũng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, phun rất nhiều đều bắn trên quần áo Nhâm Thần Dương.
Lâm Kiến Bảo có chút thất thần kẹp chặt cự bổng trong cơ thể, trong ánh mắt nam nhân rõ ràng chán ghét, khéo léo đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình trên quần áo nam nhân nuốt trọn. Nhâm Thần Dương tựa hồ vì hành động này của cậu mà cảm thấy khϊếp sợ, e rằng trong đó còn xen lẫn một ít hưng phấn, cho nên Lâm Kiến bảo có thể cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể hung hăng giật một cái.
Nghĩ đến Nhâm Thần Dương có lẽ thích nhìn hình ảnh chính cậu nuốt tinh, cậu ra sức đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình từng chút từng chút liếʍ sạch, tiếp tục trên dưới lắc dư khuấy động dươиɠ ѵậŧ thô to trong cơ thể.
” Lão công cảm thấy thoải mái không? A thật lớn, lão công dươиɠ ѵậŧ thật là lớn, thật thích lại còn dài, toàn bộ đều đỉnh đến tử ©υиɠ rồi ư ư ư muốn đem tao bức làm đến phát tiểu, thật mạnh. ” Lâm Kiến bảo phấn khích hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn nam nhân trước mặt, trong miệng không ngừng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, cậu chú ý trong đôi mắt Nhâm Thần Dương bắt đầu có biến hóa, không còn là lạnh lùng, mà mang theo một chút tức giận dục hỏa. Trong lòng cậu vui vẻ, kêu càng tao lãng, đem lời thoại trong phim Siêu Nhân từ nhỏ tiểu Hoàng văn vô thức xuất hiện kêu lên: ” A a a bị lão công đại kê đỉnh đến tao tâm, sẽ bị lão công làm bắn a tao mẫu cẩu rất thích bị lão công đại kê ép thoải mái chết đi được. ”
Nhâm Thần Dương cắn răng nỗ lực nhẫn nại, thế nhưng hắn dù tự kiếm chế tốt cũng chỉ là một học sinh mười bảy tuổi, hơn nữa lại chưa nếm thử ái tình, ngay cả đĩa phim thiếu niên thích xem nhất cũng chưa xem qua, lúc này dươиɠ ѵậŧ lại bị cắm trong mật huyệt ướt mềm như vậy, bị đói khát da^ʍ huyệt kẹp thật chặt, trên người lẳиɠ ɭơ gọi hăng say, hắn nơi nào nhịn được? Ở giây tiếp theo, hắn đem Lâm Kiến Bảo từ trên người mình đẩy ngã xuống giường, nâng một chân trắng nõn của cậu lên, đem dươиɠ ѵậŧ ướt sũng kẹp chặt trong da^ʍ huyệt rút ra, lại hung hăng chọc vào.
Hắn sức lực mạnh, lực đạo xuống hung ác, sâu như vậy xen vào so với Lâm Kiến Bảo tự mình nuốt dươиɠ ѵậŧ còn muốn sâu hơn, vừa nãy Lâm Kiến Bảo tự thân hung hăng kiên trì mài qua còn chưa tìm được điểm chốt, kɧoáı ©ảʍ cậu phát ra một tiếng dâʍ ɭσạи thật dài, con mắt hầu như đều trắng dã rồi, trong nhục huyệt cũng tự động thắt chặt dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể.
Nhâm Thần Dương không quan tâm cảm thụ của cậu, tự mình mạnh mẽ phát tiết trong cơ thể cậu, đem miệng huyệt hồng hồng ẩm ướt mài thành màu đỏ thắm, mỗi một lần tiến nhập thế nào cũng muốn đâm thật sâu vào tử ©υиɠ mềm mại kia, đem thành tử ©υиɠ đến biến dạng. Lâm Kiến Bảo vừa đau lại thoải mái tiếp nhân kịch liệt tình ái, bị mồ hôi ẩm ướt cố gắng mở, đem bộ dạng người kia trong cơn dục hỏa thu tất cả vào đáy mắt, hai tay không nhịn được muốn đi ôm cổ hắn, bị Nhâm Thần Dương bộp một tiếng kéo tay ra.
” Lão công thật kịch liệt khiến mẫu cẩu rất thoải mái a! ” Lâm Kiến Bảo cũng không thấy thương tâm, gắng sức đong đưa cái mông nghênh hợp Nhâm Thần Dương làm, trong miệng nói dâʍ ɭσạи lung tung. Quả nhiên cậu rêи ɾỉ gọi, Nhâm Thần Dương biên độ ép càng lớn hơn một chút, dọc theo lối đi kia hung hăng tiến nhập, lại không chút do dự rút ra, đem nước dinh dính này làm thành một mảng bọt màu trắng.
Lâm Kiến Bảo côn ŧᏂịŧ sớm đã ở bên mưa rền gió dữ mà cứng rắn, lúc Nhâm Thần Dương hướng tử ©υиɠ cậu bắn tinh, dươиɠ ѵậŧ của cậu cũng lại một lần nữa bị cắm bắn.
Sau khi Nhâm Thần Dương dây dưa qua mấy giây xuất tinh sảng khoái, không chút do dự đem dươиɠ ѵậŧ từ trong tiểu huyệt còn đang co rút rút ra, dùng khăn giấy chà lau sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ phía trên, mới đưa nó thu hồi vào trong quần.
Hắn vốn chỉ đem quần cởi ra một chút, lúc này mặc xong, cả người vẫn quần áo nghiêm chỉnh, căn bản không tưởng tượng nổi sự tình một hình kịch liệt ở hai phút trước vừa mới xảy ra. Mà Lâm Kiến Bảo toàn thân trần trụi, hai cái vυ' bị chính mình nhéo đến đỏ tương, giữa hai đùi cũng là một mảnh hồng nhuận, thư huyệt chính thức bị khai bao thao đến lỏng loẹt vẫn còn phun ra một chút tinh thủy, mơ hồ còn có thể chứng kiến nhan sắc thịt huyệt trong vách tường.
Nhâm Thần Dương bắt lấy balo của mình muốn rời đi căn phòng tràn đầy mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ này, Lâm Kiến Bảo đột nhiên thấp giọng cười, ” Lão công, thực sự cứ như vậy mà đi sao? ”
Nhâm Thần Dương không để ý đến cậu, bước chân kiên định đi ra ngoài.
” Lão công bắn nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ như vậy, nếu như mang thai thì làm gì bây giờ? ”
Những lời này thành công cản trở bước chân của Nhâm Thần Dương, hắn phía sau lưng căng thẳng, cách một lúc lâu chỉ có quay đầu nhìn Lâm Kiến Bảo nằm trên giường, ” Cậu đến cuối cùng là muốn thế nào? ”
Lâm Kiến Bảo thật ra rất khẩn trương, sau lưng cậu đều thấm mồ hôi, trên mặt lại lộ ra nụ cười vui thích, “Lão công, về sau em làm tính nô của anh có được không? Anh tuy là cùng La Tình qua lại, nhưng hiện tại khẳng định chưa chạm qua cô ấy ha!? Anh có thể thoả thích phát tiết trên người em, anh xem, em vừa có hậu huyệt của con trai, lại có bức của con gái, anh muốn làm người nào đều có thể, nhất định không bị thiệt thòi. ” Cậu quan sát nét mặt Nhâm Thần Dương, thu lại nụ cười, thanh âm cũng thấp xuống, ” Hơn nữa em cam đoan, sẽ không nói cho bất luận kẻ nào. ”
Nhâm Thần Dương có chút khó tin, ” Cậu cứ như vậy thích bị coi thường sao? ”
Lâm Kiến Bảo nở nụ cười, ” Em chỉ thích ở trước mặt lão công bị coi thường. ”
” Có thật không? Tao biết ăn dươиɠ ѵậŧ như vậy, lại sẽ cho phép lên giường, hàng sớm cũng bị không biết bao nhiêu người làm nát!? Hoặc trong bụng của cậu sớm đã có con hoang, cho nên mới trăm phương nghìn kế đến ỷ lại vào tôi?” Nhâm Thần Dương châm chọc nói lạnh như băng, sau khi nói xong chính hắn cũng có chút khϊếp sợ, hắn không hề biết chính hắn cũng có thể nói ra được mấy lời thô bỉ này.
Lâm Kiến Bảo tựa hồ cũng có chút ngây người, bị người trong lòng châm chọc vũ nhục như vậy, cậu mặc kệ như thế nào đi chăng nữa cũng có chuẩn bị tâm lý, vẫn cảm thấy phi thường khó chịu. Rất nhanh cậu đem những tâm tình này che giấu, cậu hướng về phía Nhâm Thần Dương lộ ra nụ cười, ” Em trước không làʍ t̠ìиɦ cùng ai cả, chỉ tự mình nhớ đến anh rồi lén an ủi, màиɠ ŧяiиɧ là bị ngón tay em chọc rách. ”
Nhâm Thần Dương nhíu nhíu mày, lộ ra một bộ mặt tuyệt không bằng lòng tin tưởng.
Lâm Kiến Bảo nuốt một ngụm nước bọt, ” Đến trước khi tốt nghiệp nha! Về sau em sẽ không đến quấy rầy anh. ”
” Tôi dựa vào cái gì để tin cậu? Hơn nữa tại sao tôi phải đồng ý? ”
” Trong phòng này em đã gắn máy quay, không đáp ứng rất có thể hình ảnh chúng ta làʍ t̠ìиɦ sẽ truyền cho cả thế giới biết! ” Lâm Kiến Bảo lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.
Nhâm Thần Dương gắt gao nhìn cậu, nhãn thần không hề băng lãnh, nhưng là cảm xúc chứa đầy chán ghét cùng căm hận, ” Đừng quên chính cậu cũng đã ở trong video. cậu thực sự có ý muốn truyền ra ngoài? ”
Lâm Kiến Bảo không thèm quan tâm liềm môi một cái, ” Anh biết em có thể. ”
” Thật là một mẫu cẩu bỉ ổi. ” Nhâm Thần Dương tức giận tuôn ra thô tục.
” Đáp ứng không? Em nhất định nói được thì làm được. ”
Giữa hai người cách nhau bảy tám mét, cứ như vậy nhìn nhau, một người chán ghét, một người mong đợi, cách một lúc lâu, Nhâm Thần Dương chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu một cái.