Tiểu Vũ Yêu Yêu khϊếp sợ nhìn Vy Vy, lại nhìn sang Phương Vũ Gia vừa ngồi xuống không lâu. Là một "dân sành hàng hiệu", cô có thể đoán mang máng ra giá trị của bộ trang sức và chiếc túi xách trắng kia.+
Nhớ lại câu chuyện về "Xấu Điên Khuynh Thành", Tiểu Vũ Yêu Yêu cả người ớn lạnh.
Cô ta cắn răng, nhìn hai bông hoa mỹ diễm quốc sắc thiên hương trước mặt, móng tay găm sâu vào trong thịt.
Tiểu Vũ Yêu Yêu nhận thấy rõ ràng rằng khi mọi người trông thấy hai cô gái kia, họ đều nhất loạt nhìn về phía cô, đám người của gia tộc Tiểu Vũ thì không nói, nhưng ai cũng nhìn bằng ánh mắt như đang quan sát một thứ tạo vật nhạt nhoà nhất trên đời, bị lu mờ trước mỹ quang từ hai cô gái vừa bước vào kia.
Tiểu Vũ Yêu Yêu ngước mắt nhìn Chân Thuỷ Vô Hương cạnh mình, ánh mắt hắn cũng đang dán chặt vào hai bóng hình ngồi đối diện.
Phương Vũ Gia tuy là lần đầu gặp mặt Điệp Mộng, nhưng trong lòng thật ra cũng đã bắt đầu chán ghét cô gái tóc nâu hạt dẻ này.
Mục đích cô ta mời Vy Vy đến đây đã quá rõ ràng rồi, là muốn thị uy với gia tộc Tiểu Vũ, lợi dụng Vy Vy.
Tiểu Vũ Thanh Thanh kinh hãi nhìn Vy Vy và Phương Vũ Gia, buột miệng hỏi, "Lô Vỹ Vy Vy... Khuynh Tẫn Phương Hoa?"
Hai người cùng nhẹ nhàng gật đầu, tỏ ý khẳng định đó đúng là họ.
Trót đâm lao thì phải theo lao, Vy Vy nhìn mọi người, bắt đầu giới thiệu bản thân, "Xin chào, tôi là Lô Vỹ Vy Vy, gọi tôi là Lô Vỹ là được, đây là Khuynh Tẫn Phương Hoa, bạn của tôi."
Phương Vũ Gia gật đầu, cười lễ phép nhưng đầy vẻ xa cách, "Xin chào, có thể gọi tôi là Phương Phương."
Chỉ một câu giới thiệu đơn giản nhưng chất giọng hoàn mỹ của Phương Vũ Gia đã khiến cho những người có mặt ở đây im thin thít, người ngẩn ra.
Điệp Mộng cất tiếng phá tan bầu không khí thinh lặng này, "Mọi người bắt đầu giới thiệu trước đi. Xin chào Khuynh Tẫn Phương Hoa, tôi là Điệp Mộng Vị Tỉnh."
Một cô gái áo tím nối tiếp sau Điệp Mộng, "Mình là Lam Chi Mộng. Bạn chính là Phương Phương đang chờ được ăn thịt đấy sao thật đấy sao? Thật ra nghe giọng bạn là mình cũng đã nhận ra ngay rồi, mình là fan theo dõi live stream của bạn, không thiếu một buổi stream nào, ngoài đời bạn xinh đẹp quá."
Lam Chi Mộng nói câu này cũng là thuận tiện kết nối Phương Vũ Gia - ID Khuynh Tần Phương Hoa xếp thứ ba liên server, thứ hai trong Đế Đô Phong Vân với cô gái streamer nổi tiếng của Mộng Du Giang Hồ.
Lại vô số tiếng trầm trồ nữa vang lên.
Sau khi giới thiệu, Lam Chi Mộng có vẻ vô cùng phấn khích, mong muốn chụp ảnh chung với Phương Vũ Gia. Phương Vũ Gia cũng không phải người hay giận cá chém thớt, nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.
"Tôi là Đại Lãng Đào Sa, Lô Vỹ Vy Vy, chúng ta đã từng đánh Thái Hồ Long Vương với nhau rồi đấy."
"Hạn Yên."
"Xin chào, mình là Đồng Khổng Thâm Thâm, cũng là một fan cứng của Phương Phương đại tỷ, còn đẹp hơn trong tưởng tượng của mình."
"Tony."
"Mình là Đình Đình Tẩu."
"Chấn Ấp Bá Chủ "
...
Những người lên tiếng trước đều là những nhân vật từng quen biết với Vy Vy, sau đó là hai người mới gia nhập sau khi Vy Vy rút khỏi bang. Họ đối với Phương Vũ Gia đều là người lạ, căn bản đây là buổi họp của Bích Hải, cô đi theo cũng là ngoài dự định của tất cả mọi người. Vì Điệp Mộng chỉ nói cho Vy Vy là muốn hẹn gặp đơn thuần, không nói là họp bang hội nên Vy Vy mới rủ Phương Vũ Gia theo.
Nếu biết trước mục đích của Điệp Mộng Vị Tỉnh, đừng nói là Phương Vũ Gia, đến Vy Vy cũng sẽ từ chối lời mời này.
Anh chàng ngồi cạnh Điệp Mộng đứng dậy, ngắm vẻ biểu hiện bên ngoài thì rõ ràng đã là người lăn lộn ngoài xã hội, nghiệm qua phong trần. Anh ta nâng cốc rượu lên hướng về phía Vy Vy, sang sảng giới thiệu bản thân, "Xin chào, tôi là Chiến Thiên Hạ, Trước kia trong game có những chuyện không vui, có điều bây giờ mọi người đã gặp nhau, những chuyện xưa kia trong game thì đừng để bụng nữa nhé. "
"Tất nhiên." Vy Vy điềm nhiên đáp, vô cùng sảng khoái. Sau, Chiến Thiên Hạ lại quay sang Phương Vũ Gia, chào hỏi khách sáo.
Phương Vũ Gia chẳng có giao tình với anh ta, mới nghe qua tên, cũng gật đầu chào lại, bình đạm như thường.
Tiểu Vũ Yêu Yêu lúc này mới lên tiếng, cô ta nói tuy nghe có vẻ rất khách sáo và yểu điệu, nhưng giọng điệu lại không khiến người ta thấy thoải mái, mọi người trong phòng đều cảm thấy toàn thân lạnh toát, ánh mắt như lưỡi dao vô hình cứa vào hai người Phương Vũ Gia.
"Mình là Tiểu Vũ Yêu Yêu. Khuynh Tẫn Phương Hoa, Lô Vỹ Vy Vy, nghe danh hai người đã lâu."
"Mình là Chân Thuỷ Vô Hương."
"Tiểu Vũ Thanh Thanh."
"Tiểu Vũ Miên Miên."
Vẻ mặt của hai người giới thiệu cuối cùng vô cùng gượng ép. Rõ ràng là đứng trước Phương Vũ Gia và Vy Vy, hai người này vô cùng gượng gạo, mất tự nhiên, không dám nhìn trực diện.
Vẫn còn biết bao chuyện mờ ám họ đã làm, hôm nay gặp mặt trực tiếp, đúng thực là gia tộc Tiểu Vũ không dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng.
Xong phần giới thiệu, mọi người không kìm được ánh mắt cứ đảo qua đảo lại giữa Vy Vy và Chân Thủy Vô Hương với Tiểu Vũ Yêu Yêu một cách mờ ám và nhiều chuyện, cho đến khi Tiểu Vũ Yêu Yêu thần sắc dần bực bội mới thu ánh nhìn về.
Không khí bữa tiệc như vậy khiến Phương Vũ Gia rất bức bối, khó chịu.
Đôi bên sau khi giới thiệu thì bắt đầu trò chuyện, hỏi những câu gần gũi hơn xem như tán dóc.
Mở đầu là Lam Chi Mộng, "Lô Vỹ, cậu và Phương Phương hình như vẫn là sinh viên đúng không? Học ở trường nào đấy?"
"Tôi học ở Trùng Khánh."
Phương Vũ Gia liếc mắt nhìn Lam Chi Mộng, hảo cảm với Lam Chi Mộng vẫn có chút chút, nên bâng quơ đáp, "Bắc Đại."
Nghe đến đây, tất cả mọi người trong phòng đều ồ lên một tiếng.
Lúc này, Tiểu Vũ Thanh Thanh chợt nói, "Nghe đâu có nhiều cô gái làm những nghề không trong sáng, sau khi cố gắng vào được Bắc Ảnh lấy danh thì lại thường nhận mình là sinh viên Bắc Đại cho có giá, họ cho rằng dù sao cũng cùng ở Bắc Kinh, khác có một chữ mà thôi." Tiểu Vũ Thanh Thanh bật cười khúc khích, nhưng đáp lại cô ta là sự im lặng đến đáng sợ.
Gương mặt Phương Vũ Gia lúc này tỏ rõ thái độ khó chịu, nét ôn hoà biến mất đi phân nửa, thay vào là sự sắc sảo. Đôi mắt nâu xinh đẹp nghiêm nghị nhìn Tiểu Vũ Thanh Thanh, khí thế bức người phát ra khiến Tiểu Vũ Thanh Thanh run sợ mím chặt môi.
Cô là thiên kim tiểu thư, từ nhỏ được dạy dỗ vô cùng cẩn thận, chăm chút từng li từng tí, thật lòng mà nói thì chưa bao giờ gặp phải những kẻ có suy nghĩ thấp kém hèn hạ như Tiểu Vũ Thanh Thanh, lại càng chưa bao giờ bị người khác nghi kỵ, vu cho làm những việc không đứng đắn ngay trước mặt như vậy.
"Tại sao cô cho rằng là vậy? Bắc Ảnh là một trường tốt, sinh viên cũng là người là nếp sống tốt đẹp. Tôi là sinh viên của Bắc Đại danh giá, đã vì trường mà cống hiến rất nhiều, có giấy báo nhập học do đích thân hiệu trưởng ký và đóng dấu. Một cô gái sao lại có thể vu khống người khác một cách bẩn thỉu như vậy?"
Tiểu Vũ Thanh Thanh càng nghe, mặt càng tái mét. Lúc này dường như có người đã nhận ra Phương Vũ Gia, kinh ngạc nhìn cô, lắp bắp.
"Phương Phương... bạn có phải là Phương hoa khôi đứng đầu bảng Bắc Kinh Đại Thập Mỹ - Phương Vũ Gia không?" Đó là Đình Đình Tẩu, hoá ra cũng là một sinh viên của Bắc Đại khoa Quản lý thông tin.
Bắc Kinh Đại Thập Mỹ là một bảng xếp hạng các mỹ nữ trong khuôn viên đại học của Bắc Kinh được các sinh viên bầu chọn hàng năm, những người đã tốt nghiệp thì sẽ bị loại, và Phương hoa khôi của Bắc Đại đã liên tiếp xếp đầu ba năm, năm thứ tư chưa bắt đầu bình chòn, nhưng Phương hoa khôi đã chắc ghế đầu rồi.
Thành viên của bang Bích Hải đa số còn trẻ, số ít mới là học sinh cấp ba hoặc đã đi làm, nếu ở Bắc Kinh, lại còn là sinh viên thì khó mà không biết. Thậm chí nếu là ở những thành phố lân cận như Thiên Tân, rất nhiều sinh viên vẫn nghe qua và từng xem hình của Phương Vũ Gia rồi.
Nhắc đến Phương hoa khôi và bảng Bắc Kinh Đại Thập Mỹ, tất cả những người trong phòng đều bừng tỉnh, nhất là Tiểu Vũ Thanh Thanh, mặt lúc này đã biến thành màu gan heo.
Hạn Yên nhìn Phương Vũ Gia, há hốc mồm, hỏi, "Phương Phương, bạn có biết Chu Trí Thiên của Thanh Hoa không?"
Phương Vũ Gia đưa mắt nhìn Hạn Yên, gật đầu với cậu ta, "Có, Chu Trí Thiên đang học năm ba của Thanh Hoa khoa Cơ khí và Kỹ thuật Không gian vũ trụ."
Hạn Yên gật đầu liên tục, trầm trồ một hồi, "Mình là bạn của Chu Trí Thiên. Lần trước khi các sinh viên bình chọn cho Bắc Kinh Đại Thập Mỹ, cậu ta có nhắc về ấn tượng với người được bình chọn nhiều phiếu nhất, cũng chính là bạn, không ngờ bạn lại chính là Khuynh Tẫn Phương Hoa."
Sinh viên trong phòng này tương đối nhiều, chỉ nhoáng cái đều đã nhận ra Phương Vũ Gia, hay những người đã tốt nghiệp cách đây một, hai, thậm chí là ba năm - trùng năm Phương Vũ Gia lần đầu tiên được lên vị trí đệ nhất của Bắc Kinh Đại Thập Mỹ khi được nhắc lại cũng đã nhớ ra.
Họ đồng loạt nhìn về phía Tiểu Vũ Thanh Thanh, trong lòng dấy lên sự căm ghét với cô gái chua ngoa này.
Tiểu Vũ Yêu Yêu trông theo ánh mắt vẫn chưa hề đặt lên mình dù chỉ một lần sau khi Vy Vy và Phương Vũ Gia bước vào phòng của Chân Thuỷ Vô Hương, nghiến răng thành tiếng.
Cô ta tuy là một sinh viên đã tốt nghiệp được hai năm của Bắc Ảnh, trong bốn năm ròng rã chưa từng được bình chọn vào xếp vào danh sách lựa chọn hoa khôi của khoa chứ đừng nói là Thập Mỹ, điều này không phải là minh chứng quá rõ ràng cho sự chênh lệch giữa cô và người đằng kia ư?
Tan tiệc, mọi người hò kéo nhau đi hát karaoke nhưng cả Vy Vy lẫn Phương Vũ Gia đều uyển chuyển từ chối.
Đứng cạnh xe của Chân Thuỷ Vô Hương, Tiểu Vũ Yêu Yêu kiêu ngạo nâng cằm. Trong bữa ăn cũng đã nhiều lần cô ta cố gắng khoa trương giá trị của bộ váy, hay trang sức mình đang đeo. Giờ phút này, cô ta cảm giác như mình đang chiến thắng.
Nhưng không.
"Phương hoa khôi đâu rồi?" Trông thấy Phương Vũ Gia biến mất, mọi người nháo nhác hỏi Vy Vy.
Vy Vy đưa mắt nhìn bọn họ, thản nhiên đáp, "Chị ấy đang đi lấy xe."
Vù...
Một bóng xe đen vụt qua, khi thấy chiếc xe này, tròng mắt của Chân Thuỷ Vô Hương dường như đã rơi xuống đất.
Lamborghini Aventador S màu đen thuần tuyệt đẹp. Tiếng lướt của siêu xe phát ra bên tai, chấn động màn đêm lặng thinh.
Chiếc xe từ khi mua này có rất nhiều thứ rắc rối phức tạp nên Phương Vũ Gia đã để cho Thi Viễn Minh mua những phụ tùng cần thiết cũng như hướng dẫn cô cách đi.
Phương Vũ Gia bước ra khỏi xe, kéo cánh cửa xe cắt kéo dựng lên cho Vy Vy, sau đó mới trở về chỗ ngồi của mình.
"Mọi người đi chơi vui vẻ nhé, hai người chúng tôi xin phép về trước." Trước khi rời đi, Phương Vũ Gia không quên liếc nhìn Tiểu Vũ Yêu Yêu, cười nhếch môi một cái, sau đó nhấn ga, biến mất khỏi nhà hàng.