Tuyết rơi càng ngày càng nhiều, khắp cả thành phố đều bị phủ một màu trắng toát, ánh đèn trên phố thì lại càng rực rỡ. Khắp cửa tiệm nhà hàng đều bày trí ăn mừng giáng sinh vào ngày mai, bóng dáng nhỏ bé từ chiếc xe đắt tiền, bước xuống đi vào cửa tiệm bán đĩa nhạc.
Mở cửa đi vào thì đã làm mọi người chú ý, từ đồng phục đến cả gương mặt xinh đẹp như tiểu tiên nữ làm người ta phải nhìn thêm một cái.
"Đó là đồng phục của Tư Thục đấy, thật là thích mà"
"Lại còn xinh quá đi mất, đúng là trường chỉ dành cho những người xinh đẹp lại có tiền"
Cố Tiểu Khả đều không nghe mấy lời bàn tán này, chỉ nghiêm túc lướt đến xem trên kệ có những loại nào thích hợp để tặng cho thái tử.
Trong một khoảnh khắc mọi thứ trước mắt đều mơ hồ không thấy rõ, cô gái nhỏ tức thì dụi mắt thì mọi thứ đều ổn trở lại, chẳng lẽ là ảo giác?
Cuối cùng cũng lựa được một cái phù hợp, đem đến quầy tính tiền nhờ gói lại, chuyện sau cùng mới khiến cô phải hồi hộp, kiện hàng mà Tô Bội đặt đã về tới nhà.
Cố Tiểu Khả liền gấp rút về nhà, cầu trời bố mẹ không mở kiện hàng ra, cô mới dễ bị dụ dỗ nghe lời Tô Bội mà.
"Bố mẹ con mới về ạ"
"Con gái bảo bối về rồi đấy à, nhanh lên thay đồ hôm nay toàn là món con thích"
Mẹ Cố đương nhiên không biết cô gấp cái gì nhưng vẫn kịp hỏi bà
"Có ai giao kiện hàng cho con không ạ?"
"Mẹ đã bảo người ta mang để trước phòng con đấy, thiếu gì sao không nói để bố mẹ mua"
Cũng may mẹ Cố không biết đó là gì nếu không giờ này cô đã bị đem đi tra khảo.
"Là quà cho bạn con ạ"
Cố Tiểu Khả liền nhanh đánh bài chuồn, nói qua nói lại như thế không khéo sẽ bị nhìn ra là nói dối ngay, chạy vụt lên lầu ôm kiện hàng vào phòng. Vừa mở ra xem, trời ạ sao cô phải mặc như thế này thật sao.
#
Vì là lễ giáng sinh cho nên học sinh được nghỉ, trên các con phố đều tấp nập người người tay trong tay cười đùa, bóng bay khắp cả trời.
Phương Nhan xem tin nhắn không nhịn được cười làm cho A Nam cạnh bên đẩy gọng kính hỏi xem là chuyện gì.
"Đã có danh sách thi vòng quốc gia, cô gái nhỏ của thái tử đã được như ý nguyện"
"Người còn lại là Triết Thác" không phải là một câu hỏi, A Nam chính là khẳng định.
Đúng là không sai, chỉ có hai người duy nhất có thể tham gia hạng mục cho đội toán.
"Xem em, lại vui cho người khác như vậy"
"Người khác ở đâu, một người là bạn em còn người kia chính là em gái nhỏ của em"
A Nam biết cô thích những cô gái nhỏ nhưng không ngờ lại xem trọng Cố Tiểu Khả như vậy, cô gái nhỏ xinh xắn đáng yêu người người đều thích, trách không được thái tử cũng phải đổ gục.
"Anh ghen tị với bọn họ sao?" Phương Nhan cứ thích trêu ghẹo ông cụ nhỏ nhà mình, nhanh tay mang ra một đôi găng tay đeo vào cho A Nam.
"Cảm ơn em" nói xong lại trìu mến hôn lên trán cô.
"Chi bằng anh đồng ý với em tương lai đến nhà em đầu quân, không cần phải ở nhà họ Ninh"
Đây là ý nguyện từ khi bọn họ quen nhau, Phương Nhan không muốn để anh phải cứ ghi nhận ơn huệ của nhà họ Ninh, dù thái tử xuất sắc nhưng A Nam cũng có mặt ưu tú.
"Không phải nhà họ Ninh, đó là nhà của anh, phu nhân lão gia cả Huân Thụy đều là người thân của anh"
Có lẽ Phương Nhan không hiểu được, nhưng Ninh gia đối với anh luôn luôn là hết lòng quan tâm coi như con cái trong gia đình khi bố anh mất đi, đã không để anh phải lọt vào tay một người mẹ đốn mạt.
Thái tử cũng chưa từng coi anh là chân sai vặt, chỉ là anh thích những việc bố anh đã làm cho Ninh lão gia, anh chính là kế thừa việc của bố, không ai ép buộc, huống hồ anh cũng sẽ không từ bỏ gia đình này.
"Quan trọng hơn em sao? Tương lai anh cũng chính là con rể của Phương gia bọn em, anh sẽ có nhiều cơ hội toả sáng hơn"
"Nhan Nhan, em là người anh yêu, anh chỉ muốn cùng em có một cuộc đời bình an mà trải qua, những thứ khác không quan trọng"
Viền mắt của cô đỏ lên, cứ nghĩ điều quan trọng cho tương lai của một người đàn ông là sự nghiệp nhưng không phải đàn ông nào cũng vậy, có người sẽ chọn sự nghiệp là ưu tiên, có người lại xem người mình yêu như sự ưu tiên hoàn toàn không cần lựa chọn.
"Được rồi, sau này em sẽ không nhắc đến nữa, chỉ có chuyện chúng ta thôi"
Ting ting
Là tin nhắn chúc mừng giáng sinh của Cố Tiểu Khả, còn có cả chuyện mừng vì vòng thi quốc gia.
"Tiểu Khả thật là đáng yêu, tên thái tử này có phúc phần thật vì anh ta mà cô gái nhỏ đã nhọc lòng cho cuộc thi này"
"Thái tử cũng là lần đầu trân trọng và yêu thương một cô gái như vậy, anh nghĩ cậu ấy sẽ không để mất tiểu Cố"
Bởi vì nếu Ninh Huân Thụy để mất Cố Tiểu Khả thì A Nam sẽ không ngờ, không ngờ lại có giai đoạn mà thái tử dường như không còn là chính mình.