Bánh Bao Mềm Mại Của Thái Tử

Chương 14

Ninh Huân Thụy mang cô gái nhỏ đến phòng đặc biệt mà hay hội họp với A Nam và Thịnh Tống Văn, trường Tư Thục đặc cách rất rõ đối với anh, vì vốn dĩ chi phí của trường được gia đình anh tài trợ không ít.

Cố Tiểu Khả lúc này mới biết hoá ra có một căn phòng như phòng bao lớn ở khách sạn, cái gì cũng có ngay cả bàn bida, cờ vây, hay chỗ ngủ đều có.

Anh rót cho cô gái nhỏ một li nước nhưng cô không nhận, anh cười một cái sau đó mới nhìn tới chiếc túi mà đến giờ cô vẫn cầm.

"Là áo khoác đồng phục của tôi?"

Cô gật đầu một cái, mang đến trước mặt anh. Thái tử cầm lấy mở ra xem thì một mùi hương nhàn nhạt dễ chịu lan ra xung quanh.

"Em tự tay giặt à?"

"Cảm ơn áo khoác của anh, đã trễ thế này em phải về trước"

Chưa bước được tới ba bước đã bị anh nắm lấy cổ tay, dùng sức một chút đã kéo cô ngồi lên đùi, hoàn toàn trong phạm vi khống chế của anh.

"Anh phi lễ, mau thả em ra"

Trời ạ, hai thân kế bên sát sao nhau làm cô gái nhỏ thẹn đến đỏ mặt. Tại sao anh lại lưu manh thế, rõ ràng cô không có chọc anh.

"Tại sao lúc nãy lại chạy đi mất, hmm"

Là lúc anh hôn đàn chị ư? Sao anh biết cô bỏ chạy, chẳng lẽ anh đã trông thấy cô giữa nhiều người như thế.

"Mới không có, em...bụng khó chịu"

Sao anh không biết cô đang nói dối, ấp úp còn quay mặt sang chỗ khác đúng là bộ dạng giận dỗi cần dỗ ngọt đây mà.

"Thế à, vậy phải xoa xoa rồi"

Nhiệt độ nóng từ lòng bàn tay của thái tử cách lớp vải nhẹ nhàng xoa bụng cho cô, làm cô gái nhỏ giật thót liền vội kéo tay anh ra.

"Đã đỡ hơn rồi không cần làm thế"

Chỉ thấy anh cong môi trêu ghẹo, đầu ngón tay gõ nhẹ lên trán Cố Tiểu Khả

"Tôi không có hôn Nhã Tinh Tinh"

Gì cơ? Không có á, vậy sao anh lại làm ra bộ dáng sắp hôn đàn chị tới nơi? Anh không phải đang nói dối đấy chứ?

"Anh..anh hôn ai là chuyện của anh"

Còn cứng miệng, bé con cần được dạy dỗ mà.

Thái tử ôm cô trong người thuận thế cúi đầu tức thì môi liền môi, anh hôn cô gái nhỏ không chút do dự, lúc đầu chỉ là cẩn trọng hôn từng chút một nhưng anh giống như kẻ nghiện tìm được thuốc phiện vậy.

"Bảo bối, vươn đầu lưỡi ra"

Cố Tiểu Khả bị anh hôn đến mê mang không xác nhận được phương hướng, tâm trí chỉ nghe mỗi lời anh nói. Cô vừa rụt rè vươn đầu lưỡi ra thì người nọ đã gấp không chờ nổi, hai đầu lưỡi cuốn lấy nhau không ngừng nghỉ.

Nhưng Cố Tiểu Khả chưa từng có kinh nghiệm về phương diện này cũng rất nhanh hơi thở không thông, anh vuốt lưng cô trấn an.

"Từ từ thở ra nào bảo bối"

Rất nhanh cô gái nhỏ đã được thông khí, thái tử thì càng tấn công mạnh bạo vào khoang miệng của cô, anh muốn nuốt hết tất cả mật ngọt từ đôi môi này.

Ngày trước dù lên giường với không ít nữ nhân nhưng anh rất ít khi hôn môi cùng với bọn họ, có khi chạm nhẹ rồi lướt qua. Hiện tại hôn nhau với Cố Tiểu Khả anh cảm thấy rất thoải mái thậm chí cũng rất sướиɠ. Ngày cả cô gái nhỏ cũng cảm nhận phía dưới của mình đã hơi ướŧ áŧ, cảm giác lạ lẫm kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến khắp người.

Nụ hôn này như muốn rút hết linh hồn của cô, đến chừng khi cánh môi đã hơi sưng thì thái tử đã buông cô ra. Một sợi chỉ bạc trong suốt được kéo ra giữa hai người, anh sợ nếu cứ tiếp tục thế này thì anh sẽ không nhịn được cởϊ qυầи áo của cô xuống.

Cố Tiểu Khả thở dồn dập chưa lấy lại tinh thần thì đã nghe giọng nói mê hoặc của anh thì thầm bên tai

"Chúng ta hẹn hò đi, bánh bao nhỏ của tôi"

Người có kim chỉ nam chỉ ngủ không yêu như anh từ ngày trông thấy cô như gặp phải đả kích, trong đầu không chỉ muốn thao cô, thậm chí còn muốn luôn nhìn thấy cô muốn trêu ghẹo để cô đỏ mặt, muốn có những cử chỉ thân mật với cô.

Ninh Huân Thụy thực chất vẫn chưa cho rằng bản thân đã sa vào tình yêu, chỉ biết cô gái này đặc biệt hơn tất thảy cô gái khác xung quanh mình. Cho nên lời đề nghị hẹn hò này là loại hình không tồi, anh chưa từng thử nhưng rất mong chờ hẹn hò với cô gái nhỏ.