Bánh Bao Mềm Mại Của Thái Tử

Chương 11

Cái gọi là chuẩn bị chính là kéo cô đến trung tâm mua sắm, nhìn Tô Bội bận rộn lựa chọn trang phục cô thật không nghĩ có cần trang trọng như thế hay không?

"Không phải chúng ta chỉ cần như vậy đến là được sao?"

"Cậu mới đến nên không biết chẳng có ai mặc đồng phục đến dự đâu"

Sao cơ? Thật đúng là làm người ta mở mang tầm mắt. Nhưng lần này cô đã thông suốt lên nhiều có lẽ nhiều nữ sinh ăn vận lộng lẫy xinh đẹp chắc hẳn là muốn thái tử để mắt đến.

"Tiểu Khả ái cái này hợp với cậu nè"

Cố Tiểu Khả cũng cảm thấy chiếc váy này thật là xinh hợp với kiểu của cô, quăng cái ý nghĩ trong đầu ra một chỗ, xem như là cô cùng Tô Bội đi mua sắm ăn uống cùng nhau.

"Nhưng suốt ngày cậu cứ mang cái túi này theo làm gì"

Cô nàng đang nói cái túi đựng áo khoác đồng phục của thái tử, vốn dĩ hôm nay cô gái nhỏ mang đến trả cho anh.

"Chỉ là đựng dụng cụ vẽ thôi"

Tô Bội chìm đắm trong việc mua sắm cũng không nghi ngờ mà nghĩ sâu xa, hơn nữa tiểu khả ái trước giờ chưa từng nói dối cô nàng.

#

Trước nửa tiếng diễn ra tiệc giao lưu thì dường như cả hội trường đều sắp đủ chỗ, ngày thường không có nhiều cơ hội khoe sắc cho nên hôm nay ai nấy đều như là biến thành người khác.

Ngay cả cô gái đeo kính dày cộm vẻ mọt sách ở lớp của cô cũng mặc một chiếc váy đỏ cúp ngực, suýt nữa cô nhìn không ra cũng là Tô Bội đã chỉ điểm, bởi vì cô nàng đó vẫn còn đeo cặp kính dày kinh điển cũng chẳng biết lấy vé ở đâu mà vào.

Kẻ trang nhã thướt tha, kẻ thiếu vải kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác cũng có nhưng Cố Tiểu Khả càng đặc biệt hơn cô như là tinh linh nhỏ chói sáng trong làn người. Cả Tô Bội cũng nói nhìn cô chân thật nhất xinh đẹp nhất so với từng người bôi son đánh phấn ở đây, nếu thái tử nhìn thấy cũng sẽ rung động.

Thật ra cô muốn nói cô đã gặp thái tử nhiều lần nhưng sợ là cô nàng giận dỗi.

Một giọng nữ phát ra từ loa nhắc nhở mọi người mau về chỗ ngồi của mình tiệc giao lưu sẽ bắt đầu ngay bây giờ.

Phần đầu tiên chính là gọi tên các hội viên mới tham gia lên sân khấu để nhận huy hiệu riêng thật là biết cách bày vẽ, tiếp theo là một chuỗi phát biểu tuy nói thái tử là trưởng hội nhưng người đại diện phát biểu vẫn là Thịnh Tống Văn.

Nhìn gương mặt anh ta ngời ngời đang phát biểu cũng tràn đầy năng lượng như vậy thật khó mà không để ý, Tô Bội cũng không hiểu tại sao anh lại đánh rơi vé rồi sau cùng tặng cho cô.

Đợi kết thúc phần phát biểu thì mọi người được phân các loại thức ăn và nước uống cùng lúc đó hoạt động giao lưu diễn ra nhưng đa số đều đi chỉnh sửa lại trang phục và bảo dưỡng lớp trang điểm của mình.

Bọn họ không phải đến đây để giao lưu chẳng qua muốn nhìn thấy dáng vẻ đẹp mắt của thái tử và mong anh để ý đến mà thôi.

Tiệc giao lưu năm nào cũng sẽ có người anh ưng mắt dẫn theo qua đêm.

"Bạn học này có thể làm quen được không?"

Là Thịnh Tống Văn đã nhìn trúng Cố Tiểu Khả, thật không ngờ loại hình trong sáng như thiên thần này ở Tư Thục trước nay chưa từng thấy bây giờ lại ở ngay trước mắt.

Tô Bội ở gần cũng nghe thấy nhìn anh ta một cách ngờ vực, chẳng lẽ anh ta đưa vé cho cô để có cơ hội làm quen với tiểu khả ái ư? Như vậy thì không được, dù anh ta là bạn thái tử là một trong số thiếu niên được mong chờ nhưng cái thói trăng hoa không ai là không biết. Sao cô có thể trơ mắt nhìn cô gái nhỏ vào hang sói chứ.

"Thật ngại quá đàn anh, bạn em hơi mệt xin phép đi trước"

Nói xong đã dắt Cố Tiểu Khả đi ngay để lại Thịnh Tống Văn ở đó, anh còn nghĩ đó chẳng phải là cô gái mà anh giả vờ đánh rơi vé cho cô nhặt sao? Nhưng đó là chủ ý của thái tử, lẽ nào thái tử để ý cô nàng đó?

"Mang cậu đến đây mình sẽ đảm bảo cậu an toàn về nhà"

Cố Tiểu Khả cười ríu rít, hẳn là Tô Bội sợ cô bị mấy nam sinh dụ dỗ đây mà, cô ôm cô nàng mà làm nũng.

"Tớ chỉ siêu lòng với một mình cậu thôi"

"Tiểu khả ái, miệng cậu ngọt quá rồi đấy"

Chương trình giao lưu kết thúc tiếp theo là phần trình diễn được mong chờ nhất, chẳng hiểu sao mọi người lấy băng rôn chuẩn bị ra từ lúc nào tất cả đều in chữ Thái tử Tư Thục còn có hình của anh.

"Hội hâm mộ thái tử năm nào cũng cuồng nhiệt"

"Bọn họ là những kẻ duy nhất chắc chỉ ủng hộ đơn thuần mà không có lòng tham muốn anh ấy"

"Nói đi phải nói lại bọn họ cũng đâu có ủng hộ thái tử với Nhã Tinh Tinh"

Trở thành cô gái được danh chính ngôn thuận đứng bên cạnh anh quả thật là không hề dễ dàng, không chỉ anh chọn mà còn phải được nhiều người công nhận.

Trên sân khấu không ngừng thay người, từ múa đến nhảy còn có piano, tiếng vỗ tay không ngừng đúng là người nhân tài đều tụ hội ở đây cả. Khi người dẫn chương trình vừa nói tiếp theo là phần biểu diễn của trưởng hội Ninh Huân Thụy thì ở dưới khán đài không ngừng la hết, đèn xung quanh đều tắt hết chỉ chừa một chùm ánh sáng ở trung tâm sân khấu, một bóng dáng mê hoặc dần lộ diện.