Gian phòng xa hoa không gian mở kiểu cách Châu Âu, trên giường lớn nữ nhân gối đầu lên nửa người trần trắng trẻo nóng bỏng của nam nhân.
Dưới giường quần áo rải rác mùi vị tìиɧ ɖu͙© trong không khí vẫn chưa tản bớt, chớp mắt một cái người trên giường lớn đã tỉnh, anh gạt nữ nhân bên cạnh sang một bên tao nhã đứng lên vào phòng tắm.
Nước từ vòi sen tự động xịt xuống khắp cơ thể rắn chắn mà thon gầy của thiếu niên, nhưng cũng không đúng hôm qua vừa trải qua sinh thần tuổi mười chín, bây giờ hẳn là người lớn thành thục.
Một lúc sau anh bước ra ngoài, bây giờ mới nhìn rõ gương mặt yêu nghiệt tư thái quyến rũ, tóc chưa được sấy khô nên vẫn còn một ít nước đọng lại mà rủ xuống xương quai xanh chạm đến mặt dây chuyền màu bạc hình tròn lấp lánh đến hoa mắt.
"Thái tử dậy rồi ? Sao lại sớm như vậy"
Nữ nhân trên giường từ lúc nghe âm thanh vang ra từ phòng tắm đã sớm tỉnh táo, bây giờ lại làm ra dạng ngơ ngác mà hỏi giọng điệu lại làm nũng muốn níu kéo anh.
Dù sao tối qua người mà anh lựa chọn để lên giường cùng là cô ta nên dĩ nhiên là lấy tự tin từ đây ra mà nói.
Ai mà ngờ chỉ thấy anh cười khẩy một cái
"Tối qua còn nói không biết tôi là ai vậy mà sáng ra đã gọi thái tử quen miệng vậy ư?"
Vì đã chán những cô nàng mà ái mộ anh ở trường đi đến đâu cũng bày ra cái loại ánh mắt thèm muốn.
Cho nên tối hôm qua muốn đổi khẩu vị cũng thật là trùng hợp một cô gái lả lướt lại giả nai nói là muốn xin phương thức liên lạc của anh, vì lần đầu gặp đã bị anh làm cho rung động, hoàn toàn không biết anh là ai, cô ta đến được buổi tiệc này là do một người bạn dắt đến cùng.
Dĩ nhiên anh cũng không từ chối dù sao nhìn cô ta cũng không tệ mặc dù trong mắt người khác cô ta quả thật rất xinh đẹp là loại hình chân dài mặt đẹp.
"Không phải là em cố ý, chỉ là....."
"Biết tên tôi không?"
Cô ả ngập ngừng đến cuối cùng cũng thừa nhận bởi vì ánh mắt của anh quá đỗi sắc bén, nếu nói dối thì e là cô ả sẽ bị ngọn lửa trong đó thiêu rụi.
"Ninh Huân Thụy, thái tử nhà họ Ninh cũng là thái tử của trung học Tư Thục"
Sau đó anh cũng không nói gì tâm tình khó đoán gọi một cuộc điện thoại thì đã có người đến gõ cửa phòng đưa đồng phục, ung dung thư thả mà mặc vào cũng chẳng thèm để mắt đến người trên giường run run nắm chặt chiếc chăn trong tay.
Người đến đưa đồng phục còn là nam, đứng bất động như pho tượng không quan tâm đến ả.
Đến khi Ninh Huân Thụy ra khỏi phòng thì A Nam bỏ lại một câu
"Cô chuyển trường hoặc là chịu tội đã nói dối"
Chịu tội ở đây là sẽ bị cả trường Tư Thục nhắm đến nếu bọn người ái mộ thái tử biết cô ả dùng cách trơ trẽn như vậy dụ dỗ anh nhất định sẽ không để yên.
Bọn họ không phải là giới siêu giàu thì cũng là danh gia vọng tộc tư pháp chính trị dù cô ả có chết thì chuyện cỏn con này cũng sẽ bị dìm xuống.
Huống hồ quả thực gia đình cô ta cũng chỉ là khá giả được vào đây hoàn toàn là vì thế chân của người khác, muốn trèo cành cao nên nhắm đến thái tử mà không ngờ tới lại dồn mình vào đường cùng.
Chuyển trường đã là nhân từ có lẽ hôm nay thái tử đại xá từ bi.
#
Trường Tư Thục mới khai giảng mấy ngày vậy mà chuyện bọn họ bàn tán là cô gái may mắn nào được bồi thái tử ngủ cũng không ai biết chính xác là cô gái nào, số khác lại nói có lẽ người vừa chuyển trường đi Lâm Nhục Nhục chính là người đó.
"Tiểu Khả qua đây ngồi cạnh tớ"
Cố Tiểu Khả mới chuyển trường đến mà Tô Bội người bạn thân thuở nhỏ cũng trong tiệc khai giảng đã nhận ra cô ngay, làm cho cô rất vui bởi vì sức khoẻ yếu từ nhỏ đã sang nước ngoài điều trị học hành đều là thông qua màn hình máy tính.
Bây giờ sức khoẻ đã ổn định, ba mẹ lại đón cô trở về lại chuẩn bị cho cô nhập học một ngôi trường xứng tầm, được đi học kết giao bạn bè đương nhiên cô gái nhỏ rất vui mà tận hưởng.
"Tớ đến ngay đây"
"Thật là sao đến giọng cậu cũng đáng yêu vậy chứ"
Tô Bội cảm thấy người đáng yêu mềm mại như nước từ trong ra ngoài thật nhất mà không giả bộ tạo nét chính là Cố Tiểu Khả.
Hai má phúng phính lại ửng hồng tự nhiên vừa chạm vào lại mềm như da trẻ con, đôi mắt to tròn như tinh linh, chiếc mũi xinh xắn lại có làn da như trứng gà bóc.
Nếu mà cười lên một cái thì không khéo ai nhìn cũng sẽ rung động cho mà xem, thật là vật nhỏ cần được che chở cẩn thận.
"Tớ không đáng yêu vậy đâu, Bội Bội của chúng ta bây giờ còn xinh đẹp hơn"
Đôi môi nịnh nọt này thật là ngọt, Tô Bội sẽ không giao cô bạn nhỏ này của mình cho ai cả dù là đã có một số người nhờ vả cô để làm quen với Cố Tiểu Khả.
Thanh thiếu niên trong lớp nhờ vả cô đều đang nhăm nhe ánh mắt về phía này cô mới không giúp đỡ bọn họ, cô không thể để lũ sói này cướp đi Tiểu Khả ái được.