" A... Ame? "
" Vâng?"
" Sao em lại ở đây?! "
Mau đi đi!!
Ame cau mày nhìn người anh trai đang gấp gáp của mình. Có chuyện gì à?
" Em hỏi anh mới đúng, Cugino-san "
*Cugino: anh chị em họ theo tiếng Italia
" Mau mau chạy đi!! "
Phải rồi, chạy đi, chạy khỏi tầm mắt Mikey đi!!!!
" Cugino, anh sao vậy"
Thấy em mình không chạy, Takemichi liền quay đầu lại nhìn Mikey. Quả nhiên, hắn đang tiến tới đây
" Oi, Takemicchi. Ai đây? "
Tới rồi!!
Làm sao đây??
Sự hoảng sợ, gấp gáp của Takemichi đều lọt vào đôi mắt đen của Ame. Em nhíu mày nhìn theo hướng nhìn của anh. Tên lùn này khiến anh ấy sợ à? Hắn là ai?
Trong các mối quan hệ của anh ấy không có tên này. Chẳng lẽ có sai sót?
Nghĩ đến đây em liền chậc một tiếng.
Về phải chỉnh lại đội điều tra thông tin rồi, quá sơ suất.
Đội điều tra thông tin: boss, bọn tôi vô tội!!!
" Là ... là em họ "
Takemichi!!! Mày vừa làm gì vậy hả??!!
Mày vừa giới thiệu em cho hắn đấy!! Đồ ngu!!
Trong khi Takemichi đang gào thét trong lòng thì Mikey và Ame đang nhìn nhau một cách thân con mẹ nó thiện.
" Ồ. Chào, anh là Mikey, là bạn của Takemicchi. Hân hạnh làm quen. "
Hắn cười tươi giơ tay giới thiệu. Em nhìn bàn tay hắn, nhướng mày một cái em lùi về sau vài bước. Dù có khó chịu thế nào thì cái thứ gọi là lịch sự Mafia đã ăn sâu vào máu nên em cũng ảm đạm giới thiệu
" Ciaosu. Tôi tên Kiri Ame, xin gọi bằng họ. Lần đầu gặp mặt, hân hạnh "
Là "lần đầu gặp mặt" chứ không phải "hân hạnh làm quen"
Chỉ một câu nói thôi cũng đã vạch rõ mối quan hệ của cả hai rằng "Chỉ gặp mặt chứ không làm quen"
" a ha ha "
Mikey bỏ tay xuống cười, khuôn mặt có chút tối lại. Chỉ gặp mặt chứ không làm quen à
Draken ở phía sau cũng nhướng mày, Mikey hôm nay có chút lạ.
Vốn là bạn từ nhỏ, Draken tự cho mình là người hiểu Mikey không nhất cũng nhì nhưng phản ứng này thì đây là lần đầu hắn thấy
Thấy phản ứng của Mikey, Takemichi liền hoảng loạn quay sang nói với em
" Không phải em vừa từ Italia về sao? Mau về nhà nghỉ ngơi đi! "
Ame liếc mắt. Em phát hiện ra Takemichi hình như trưởng thành hơn thì phải? Không, hay nói đúng hơn thì 90% có lẽ là do dị năng đi?
Lúc phát hiện Takemichi có dị năng, phản ứng đầu tiên của em kiểu: " Oa nga, lừa người? "
Vạn lần em cũng không ngờ được một đứa trẻ mà nhà Nebbia khinh thường lại có dị năng. Hơn ai hết, em hiểu rất rõ rằng: Những đứa trẻ mang dòng máu ấy trong người mà lại có dị năng thì đều bắt buộc phải tham gia trận chiến tranh giành quyền lực đầy máu me đó.
Thế giới Mafia quá nguy hiểm, em không muốn người thân của mình dấn thân vào và hơn hết, em hoàn toàn không muốn đối đầu với Cugino.
Khẽ cuối người chào tạm biệt, em liền quay người bước đi. Ở một góc không ai thấy, đôi con ngươi của em dần biến hóa. Đôi đồng tử hổ phách phát sáng.
Cugino Takemichi, anh chỉ cần đứng phía trước hưởng ánh hào quang đầy rực rỡ đó.
Còn mọi chuyện phía sau thì cứ để em lo. Coi như trả ơn gia đình anh đã từng cứu em.
" Điều tra toàn bộ thông tin về người tên Mikey cho tôi "
Grazie, Cugino.
[ Cảm ơn anh, anh họ ]