Edit: Chanh
"Tách tách tách..."
Điện thoại hai người đồng thời vang lên: "Đo lường ấu tể! Đã ghi vào thẻ sinh thành!"
"Họ tên: Long Lệ (tùy cơ sinh thành, đã ghi thân phận vào hệ thống yêu giới)
Huyết thống: 83.2% Kim Lệ thú + 16.8% Thao Thiết
Giới tính: Nam
Tuổi: 0
Sinh nhật: Ngày 28 tháng 8
Cân nặng: 180g
Tính cách: Táo bạo
...
"Huyết thống Thao Thiết?" Lục Tinh Mang trợn mắt, bất khả tư nghị nhìn vào thẻ tư liệu.
Trong yêu giới Thao Thiết có tiếng là dạ dày vương, có thể thôn thiên nuốt tất cả, thanh danh xấu lan xa tới tận nhân gian nhân loại đều dùng tên của lão tham ăn này để chỉ những kẻ tham ăn.
Trong truyền thuyết, Thao Thiết là một trong chín người con của Rồng.
Lục Tinh Mang không thể biết được chân tướng, dù sao thì Rồng cũng đã tuyệt chủng quá lâu rồi.
Long Lệ có 16.8% huyết thống Thao Thiết, một ngụm nuốt toàn bộ Kim Lệ quả cũng không có gì kì quái.
"Ùng ục ùng ục...." Bụng Long Lệ phát ra tiếng vang không tính là nhỏ.
Thân thể nho nhỏ trong lòng bàn tay Lục Tinh Mang vặn vẹo, Lục Tinh Mang phải dùng hai tay mới có thể giữ nó lại.
Hiển nhiên, bụng của nhóc con này con chưa no.
Có con trai là Thao Thiết, bọn họ nuôi không nổi!!!
Tinh thần của Lục Tinh Mang sắp hỏng mất, đem ấu tể nhét vào tay Giang Diệu, đem điện thoại ra liên hệ với hỗ trợ khách hàng của app nói liền một mạch.
"Cây Kim Lệ làm sao lại kết ra được ấu tể có huyết thống Thao Thiết?"
"Có phải hạt giống cung cấp có vấn đề hay không?"
"Công ty nhất định phải chịu trách nhiệm."
.....
Nhân viên hỗ trợ khách hàng trước sau như một chậm rãi trả lời: "Lục tiên sinh, tình huống ngài gặp phải là cực kỳ hiếm gặp, từ cây Kim Lệ dưỡng ra Kim Lệ thú có chút huyết thống Thao Thiết, trước đây chưa từng có tiền lệ."
"Bất quá, thụ linh Kim Lệ có thể cùng kết ra Kim Lệ thú và Kim Lệ quả trước đây cũng chưa từng có tiền lệ."
"Công ty chúng tôi có thể bảo đảm, hạt giống phát ra từ công ty không có bất kỳ vấn đề gì."
"Theo suy đoán của chúng tôi, đại khái có thể do phương thức trồng trọt của ngài, hoàn cảnh trồng trọt hoặc một vài yếu tố đặc thù khác tác động."
Nhân viên hỗ trợ khách hàng quay lại chất vẫn môi trường với Lục Tinh Mang, thế nhưng sau những câu hỏi của nhân viên Lục Tinh Mang có thể phiên dịch một chút ý của nhân viên hỗ trợ - tất cả mọi chuyện không liên quan tới công ty, bọn họ toàn quyền phụ trách.
Lục Tinh Mang cố gắng cùng nhân viên tìm tiếng nói chung, không chú ý tới tại thời điểm cậu đưa ra lời chất vấn, Giang Diệu lặng lẽ lui về sau một bước, chột dạ sờ mũi.
Giang Diệu dùng đầu ngón tay chọc chọc hai cái sừng mới nhú của Long Lệ.
Con trai cả có huyết thống Thao Thiết, đại khái... Có lẽ có chút liên quan đến việc hắn đổ lệ ở dưới gốc Kim Lệ...
Con trai có huyết thống Long Tộc, Giang Diệu mười phần đắc ý.
Đương nhiên hắn cũng phát sầu: "Con trai à, Long Tộc có nhiều huyết thống thần thú như vậy, con tại sao lại cố tình chọn huyết thống của Thao Thiết hả...."
Sau một thời gian khai thông cùng nhân viên kết quả mà Lục Tinh Mang nhận được là....
"Thương Thành đặc biệt vì ngài mà đưa lên thức ăn dành riêng cho Thao Thiết, mời ngài xem qua."
Lục Tinh Mang mở app đi tới Thương Thành, nhìn giá cả thức ăn mà suýt chút nữa thì ngất đi.
Thức ăn chuyên dụng cho Thao Thiết, một tuần tiêu hết 12800 tệ!!!
Nói cách khác một tháng đứa con này của mình một tháng ăn hết hơn năm vạn.
Tay cầm di động của Lục Tinh Mang khẽ run.
Đây không khác Thôn Kim thú là bao...
Nhưng Lục Tinh Mang vẫn cắn răng chốt đơn, tiền mua thức ăn đương nhiên là vay trong hệ thống.
Bởi vì trong phần mô tả của sản phẩm có ghi rõ:
"Túi thức ăn có thể đảm bảo cung cấp đủ các dưỡng chất cần thiết để Thao Thiết lớn lên khỏe mạnh, tránh trường hợp Thao Thiết không đủ dinh dưỡng trong quá trình trưởng thành mà nuốt các vật khác, tạo thành tổn thất lớn."
Dùng túi thức ăn này cho Long Lệ, nó sẽ không đi ăn bậy những thứ không nên ăn.
Thứ đáng tiền nhất của họ là Kim Lệ quả bị nhóc con này một ngụm nuốt sạch, Lục Tinh Mang đi lại trong rừng Kim Lệ muốn tìm một quả may mắn còn sót lại, tiếc là một quả cũng không còn.
Long Lệ còn nuốt vào không ít lá non, rừng Kim Lệ bây giờ thảm không nỡ nhìn.
Trải qua cú sốc con trai một ngụm nuốt ba mươi vạn vào bụng, xem ra việc một tháng con trai ăn hết năm vạn xem ra dễ chấp nhận hơn hẳn.
Kim Lệ quả đáng giá nhất bị tiêu diệt không còn một mảnh, Lục Tinh Mang sống chết bảo vệ chỗ gạo nếp dưa và đậu nhảy còn lại!
Tuy rằng hai loại thực vật này không đáng giá bằng Kim Lệ quả, thế nhưng dựa vào sản lượng bù lại, sau khi đậu nhảy chín có thể bán ra ít nhất là năm vạn, gạo nếp dưa có thể lên tới hai mươi vạn.
Lục Tinh Mang phát hiện trong app có một nút: "Thu mua thực vật về cửa hàng Sơn Hải."
Sơn Hải công ty thu về mỗi loại vật phẩm đều có định giá đính sẵn, đương nhiên là có Đậu nhảy và Gạo nếp dưa.
Chỉ cầ sử dụng app quét một lần, có thể biết được giá cả thu về của từng loại thực vật. Sau khi nhấn nút thu về, ngày hôm sau sẽ có nhân viên tới thu hoạch đem về cửa hàng.
Đậu nhảy năm vạn, Gạo nếp dưa hai mươi vạn, đây là giá cả mà công ty đưa ra.
Giá này so với giá thị trường cũng coi như tương xứng, bên công ty cũng không chiếm của họ chút tiện nghi này. Lục Tinh Mang đương nhiên sẽ chọn bán lại cho công ty, như vậy thì không cần lo lắng đầu ra, cũng không tốn sức thu hoạch.
Dù vậy, Lục Tinh Mang vẫn không khỏi oán giận: "Công ty Sơn Hải đúng là biết tính kế.."
Cậu mua đồ cũng từ công ty Sơn Hải, công ty kiếm lời từ tiền của cậu; cậu đem đồ bán lại cho công ty, công ty cuối cùng vẫn là kiếm lời từ tiền của cậu.
Chỗ Đậu nhảy và Gạo nếp dưa còn lại chính là hi vọng cuối cùng của bọn họ.
Sau khi mua thức ăn cho Long Lệ xong, tiền nợ của bọn họ đã lên tới bốn vạn lẻ năm ngàn.
Sau khi bán hết số Đậu nhảy và Gạo nếp dưa, trả hết tiền nợ cả nhà ba người còn lại khoảng hai mươi vạn để dành!
Tuy rằng, hai mươi vạn này cũng chỉ đủ tiền ăn cho Long Lệ trong bốn tháng, nhưng dù sao như hiện tại cũng rất tốt rồi.
Hai mươi lăm vạn này chỉ là ước chừng qua quét hình đánh giá, nếu cậu dùng một trăm lẻ một phần trăm tinh lực chăm sóc tốt cho chúng nó, khiến cho Đậu nhảy và Gạo nếp dưa có chất lượng cao hơn, nhất định sẽ bán được với giá cao hơn!
Lục Tinh Mang nhìn Giang Diệu nói: "Bên này chăm sóc cây cỏ cứ để em. Anh nỗ lực chăm sóc Long Lệ đi."
"Nhất định phải nhìn kỹ nó, không được để nó tới gần chỗ Đậu nhảy và Gạo nếp dưa của em!"
"Bảo vệ cho tốt hai mươi lăm vạn, tranh thủ kiếm lại ba mươi vạn, chúng ta dựa cả vào số tiền kia để sống đấy."
Giang Diệu vỗ ngực bảo đảm: "Yên tâm, giao cho anh!"
....
Hôm nay là ngày đầu tiên Giang Diệu trở thành baba.
Nhìn vào kĩ năng vừa ra đời đã nuốt hết ba mươi vạn của Long Lệ Luc Tinh Mang thấy rằng Giang Diệu vẫn rất vui vẻ, chăm sóc bảo bảo ngoài ý muốn cũng rất kiên trì.
Long Lệ tỉ mỉ đem sổ tay chăm sóc ấu tể đọc mấy lần, sau đó dựa theo sổ tay giúp Long Lệ tắm rửa.
Giang Diệu đổ đầy một bồn nước, đưa tay thử độ ấm, sau đó nhẹ nhàng đem Long Lệ bỏ vào.
Lòng bàn tay Long Lệ nhỏ nhỏ, quẫy trong nước như đang bơi lội.
"Sữa tắm nhiều mùi như vậy, dùng mùi nào đây?" Giang Diệu vui vẻ ngâm nga vài câu, hoàn toàn không có giai điệu gì.
"Ùng ục...."
Long Lệ một ngụm uống hết nước trong bồn tắm.
"Ha ha" Giang Diệu không hề cảm thấy việc Long Lệ uống nước tắm có gì không đúng, hắn chạm vào bụng tiểu tử nhỏ. "Uống đi, uống đủ nước mới tốt."
Giang Diệu lấy ra thùng nước tắm thứ hai.
"Ùng ục...!"
Thùng nước tắm thứ ba.
"Ùng ục...!"
Long Lệ uống hết mười thùng nước tắm mới ngừng lại. Giang Diệu đem sữa tắm xoa xoa trên người nó kỳ cọ, sau lại dùng nước rửa sạch sẽ.
Giang Diệu xách Long Lệ từ thùng tắm ra, xách trên tay quăng hai lần. Đem không ít nước dính trong bồn tắm, sau đó lấy khăn mặt bọc nhóc lại.
Khăn mặt phổ thông bé xíu đối với Long Lệ cũng có thể bọc kín không một chỗ hở.
"Tiểu bảo bảo thơm ngát!" GIang Diệu đem ấu tể giao lại cho Lục Tinh Mang.
Thời gian Giang Diệu tắm cho Long Lệ hết ngót nghét ba tiếng đồng hồ, đương nhiên phần lớn thời gian là Long Lệ đang uống nước.
Trong lúc đó, Lục Tinh Mang ở ngoài nhà gỗ chăm sóc Cỏ nhảy, trong thời kỳ sinh trường của Cỏ nhảy lấy tay cù lét chúng nó, chúng nó sẽ sinh trưởng càng tốt hơn.
Quá trình này cũng tương đối khổ cực.
Lục Tinh Mang nhìn quần áo Giang Diệu ướt một mảng lớn: "Anh tắm rửa cho nhóc này rất vất vả đi?"
"Mau đi tắm rửa thay quần áo."
Lục Tinh Mang và Giang Diệu đều ý thức được, cho dù nhà họ có hai phòng tắm, bọn họ cũng không thể đồng thời đi tắm. Trong lúc một người rời đi thì người còn lại phải trông chừng ấu tể.
Giang Diệu đi tắm trước, sau đó tới Lục Tinh Mang, nửa giờ sau một nhà ba người đã khoan khoái nằm trên giường.
Giang Diệu đem Long Lệ đặt dưới mũi Lục Tinh Mang: "Ngửi đi."
Lục Tinh Mang ngửi một cái, đem mũi kề sát lớp lông tơ vàng óng của Long Lệ cọ cọ, khóe môi không tự chủ cong lên.
Ấu tể thực sự rất đáng yêu!
"Ùng uc, ùng ục.." Bụng Long Lệ vẫn đang kêu vang.
Lục Tinh Mang đau lòng xoa xoa bụng nó: "Sáng sớm ngày mai là con có thể ăn no rồi."
- --------------------------------
Sáng ngày thứ hai, thức ăn chuyên dụng của Thao Thiết bảo bảo đã được đưa đến.
Lục Tinh Mang và Giang Diệu nhìn chỗ thức ăn còn to hơn nhà của bọn họ mà miệng há to tới mức nuốt vừa một quả trứng gà.
Hiển nhiên, hình ảnh một nhà ba người bọn họ cùng ngồi trên bàn ăn trong ánh nắng chiều, sợ là một đời này không thể thực hiện được.
Thức ăn của Long Lệ một ngày nhiều lắm, dù chỉ phân lượng một bữa thôi thì phòng ăn của họ cũng không chứa được!
Bất quá với Long Lệ mà nói thì đây cũng không phải là vấn đề gì lớn. Nó há miệng, hít một hơi, núi thức ăn liền mất đi một góc.
Từ khi sinh ra đến giờ Long Lệ vẫn luôn đói bụng, rốt cục cũng được ăn no, Long Lệ đánh ợ một cái đầy thỏa mãn. Quay lại cọ cọ vào lòng bàn tay của Lục Tinh Mang.
"A..." phút chốc, lòng Lục Tinh Mang trở nên mềm nhũn.
Giang Diệu cũng vội đem bàn tay lại gần, Long Lệ cũng rất nể mặt cọ cọ tay hắn.
Hai người baba mới nhậm chức kích động nắm tay nhau: "Bảo bảo cuối cùng cũng không đói bụng nữa rồi."
"Nó rất thỏa mãn."
"Nó yêu thích chúng ta."
"Sau này nó lớn lên nhất định sẽ là nhi tử hiếu thuận, tri kỷ..."
Long Lệ sau khi được ăn no thì khôn hơn nhiều. Mặc dù nó với Cỏ nhảy và Gạo nếp dưa đặc biệt có hứng thú, mấy lần lén chạy tới, thế nhưng toàn bộ bị Giang Diệu bắt về, nó cũng không có dãy dụa phản kháng.
Dựa theo sổ tay nuôi dưỡng, Long Lệ từ khi sinh ra đã có năng lực học tập, có thể học ngôn ngữ, vì vậy Giang Diệu cố gắng dạy Long Lệ: "Gọi bố!"
"Gọi bố!"
Nhưng từ đầu đến cuối Long Lệ vẫn không đáp lại hắn.
Giang Diệu cũng không vì thế mà nản lòng, nhiều lần lặp lại phát âm với Long Lệ: "Baba, baba..."
Sáng sớm hôm nay, cùng với phần thức ăn tuần mới của Long Lệ còn có "Gói quà người mới 2" "Kim Lệ thú ra đời thưởng siêu cấp".
Thanh giám đốc mệt tới cánh không muốn động: "Tôi mang theo gói quà người mới bay được một nửa, bị công ty gọi về lấy thưởng dành cho Kim Lệ thú ra đời, lại bay được một nửa thì công ty lại gọi quay về lấy thức ăn dành cho Thao Thiết."
Giang Diệu hỏi: "Không phải ông là giám đốc sao? Cấp dưới, công nhân đâu?"
Thanh giám đốc nghiêng đầu sang chỗ khác, không thèm để ý tới hắn.
Gói quà người mới lần này có rất nhiều đồ trang sức của quê hương, một bộ bàn ghế màu trắng có dù che đặt bên cạnh nhà gỗ, thảm trải sàn mềm mại, lọ hoa đẹp đẽ, đèn sàn hình nấm...
Lục Tinh Mang đem tất cả các món trang sức đặt ở phòng khách, trong nhà bỗng chốc trở nên ấm áp hơn rất nhiều.
Trong túi quà dành cho Kim Lệ thú có một tòa biệt thự siêu cấp hoành tráng, nguyên bộ thanh khiết(?) và bộ cắt chải lông.
Còn có mười vạn tiền thưởng!
Giang Diệu kích động không thôi: "Chúng ta có thể trả hết nợ rồi!"
"Còn có thể để lại hơn năm vạn để dành!"
Lục Tinh Mang gật đầu: "Còn có thể nuôi bảo bảo một tháng."
Giang Diệu trong nháy mắt ủ rũ.
Mười vạn tiền thưởng đúng là rất nhiều- nếu như Long Lệ là một Kim Lệ thú thuần chủng.
Kim Lệ thú thuần chủng sẽ bảo vệ rừng Kim Lệ, uống nước sương trên lá cây là đủ rồi, còn có thể ăn đi một ít chồi non bất thường trên cây Kim Lệ.
Nếu như Long Lệ là một con Kim Lệ thú thuần chủng, mười vạn này có thể nuôi nó cả đời.
Lục Tinh Mang thở dài, bây giờ thì mười vạn chỉ đủ để nó ăn hai tháng mà thôi.
Ngược lại, biệt thự bằng gỗ và bộ cắt tỉa lông có thể dùng rất lâu.
"Biệt thự của Long Lệ để ở trong nhà hay bên ngoài?" Lục Tinh Mang hỏi.
Biệt thự làm bằng gỗ thực ra không nhỏ, một nửa không gian để Long Lệ ngủ, nửa còn lại là để nó chơi đùa.
Nếu như nói đem biệt thự để trong phòng, cả Giang Diệu và Lục Tinh Mang đều không buông được phòng ngủ bên kia.
Cuối cùng thì hai người bọn họ quyết định đem biệt thự để trong nhà: "Long Lệ còn là ấu tể,đương nhiên là phải ở cùng chúng ta."
Hai người đem biệt thự để bên phòng ngủ phụ sát bên phòng ngủ của bọn họ, vừa đem vào lập tức chiếm hết nửa căn phòng.
Tùy rằng những món quà mà hai người nhận được đều là những thứ cần thiết, Lục Tinh Mang vẫn thở dài thật sâu: "Nếu có thể đưa đến thứ kiếm ra tiền thì tốt rồi."
"Keng.." App của hai người đồng thời vang lên.
"Lục tiên sinh và Giang tiên sinh tôn kính, chúc mừng hai người đã dưỡng dục thành công ra ấu tể yêu quái đầu tiên!"
"Điều này chứng minh hai vị chính là người phụ trách ưu tú của "Kế hoạc cứu vớt yêu quái lâm nguy"."
"Chúc mừng hai vị hoàn thành nhiệm vụ người mới trước hạn."
"Công ty Sơn Hải thỉnh cầu cùng hai vị tiếp tục gia hạn hợp đồng thêm một năm, hai vị thấy sao?"
"Chúng ta đã thông qua kỳ nhiệm vụ người mới!"
"Chúng ta, nhà gỗ nhỏ và Thất Khê cốc cùng đón lấy một năm tươi sáng thuộc về chúng ta!"
Giang Diệu và Lục Tinh Mang không do dự mà cùng click "Đồng ý".
"Chúc mừng ngài gia hạn thành công!"
"Kỳ nhiệm vụ người mới kết thúc, bước vào kỳ chính thức."
"Kỳ chính thức sẽ không tiếp tục miễn thu tiền thuê đất (địa tô), căn cứ theo tình hình trước mắt và giá thị trường trước mắt của Thất Khê cốc, định giá tiền thuê hàng năm là hai mươi vạn NDT."
"Mời lựa chọn - Lập tức trả hết (giá gốc) - cho vay (lãi suất 10%/ năm)"
Lục Tinh Mang hít vào một ngụm khí lạnh.
Đây là cái thể loại gian thương gì vậy!!!