Trang Viên Yêu Quái

Chương 19: Phát hiện

Ngày 07/06/2024

EDIT: Dandan

======

Giang Diệu trợn tròn mắt: “ Không... Không phải anh...... ”

Long Lệ chân sau vừa giẫm, từ trong lòng ngực Giang Diệu nhảy xuống, vèo một tiếng chui vào đáy giường.

Lục Tinh Mang ghé trên sàn nhà nhìn vào mép giường, duỗi tay đi bắt Long Lệ: “ Di? ”

Ngón tay Lục Tinh Mang đυ.ng phải xác dưa gạo nếp cứng cứng, Long Lệ chính đang sử dụng hết cả tứ chi, nỗ lực đẩy xác dưa hướng đến trong tầm tay Lục Tinh Mang.

Sau đó, Lục Tinh Mang kéo lấy Long Lệ từ đáy giường ra, đồng thời từ dưới giường dọn dẹp ra năm cái vỏ rỗng.

Giang Diệu ý đồ ném nồi cấp Long Lệ: “ Đều là con ăn..... ”

Lục Tinh Mang hỏi: “ Cùng anh không có quan hệ? ”

Giang Diệu liều mạng gật đầu.

Lục Tinh Mang cười như không cười: “ Vậy anh nói xem, chỉ to bằng bàn tay Long Lệ là làm sao dọn dưa gạo nếp lớn hơn mình nhiều lần lên lầu hai? ”

Hiển nhiên, mặc kệ là nguyên quả dưa gạo nếp hay xác dưa, nho nhỏ Long Lệ đều căn bản không có biện pháp đẩy lên cầu thang.

Giang Diệu héo, hắn chỉ có thể thẳng thắn toàn bộ.

“ Anh chỉ trộm dưa vào nửa đêm một lần duy nhất. Lúc anh trộm dưa cũng không mang Long Lệ đi cùng, hai người bọn em đều ngủ say trên giường, thời điểm anh trở về Long Lệ còn ngáy ngủ đâu. ”

“ Sau đó anh nhẹ nhàng đánh thức con, gọi con vào phòng bếp, đút con ăn năm quả dưa. ”

“ Thật sự chỉ có một lần! Thật sự chỉ có năm quả dưa! ”

Lục Tinh Mang nhạy bén hỏi: “ Ngày nào? ”

Giang Diệu nghĩ nghĩ: “ Trước một ngày khi bác sĩ Bạch Trạch tới. ”

“ Khi đó không phải cân nặng của Long Lệ vẫn luôn không đạt tiêu chuẩn sao, anh thấy trên mạng nói ăn đồ ăn vặt sẽ mập lên, anh liền tưởng trộm đút con béo lên, cho em một kinh hỉ...... ”

Lục Tinh Mang dùng sức gõ hai cái lên đầu Giang Diệu.

Phá án.

Lục Tinh Mang đem tất cả mọi chuyện đã xảy ra đều đoán ra tới: “ Lúc anh trộm dưa, Long Lệ đã nhìn thấy qua cửa sổ, học xong toàn bộ cách làm của anh rồi. ”

“ Lúc ấy có phải sau khi đào dưa ra khỏi đất, anh lại cắm mầm dưa trở về, dùng chân dẫm một vòng, dẫm chặt đất lại? ”

Giang Diệu nhỏ giọng nói: “ Phải...... ”

Lục Tinh Mang: “ Đó chính là. Sau khi con nó nhìn đến, vào lúc ban đêm lại đi ruộng dưa trộm dưa một lần nữa, vết mẩn đỏ nhỏ trên người đều là bị muỗi đốt khi ở ruộng dưa. ”

Vấn đề Lục Tinh Mang vẫn luôn không nghĩ ra, rốt cuộc cũng có đáp án!

Dưới sự bảo hộ của cỏ nhảy, không có một con muỗi nào có thể bay vào nhà gỗ nhỏ. Vết mẩn đỏ trên người Long Lệ quả nhiên không phải bị cắn ở trong phòng, mà là ở ruộng dưa gạo nếp!

“ Thời gian con nó trộm đi đến ruộng dưa, em đoán cùng hôm nay cũng không sai biệt lắm, cũng là khi sắc trời tờ mờ sáng, lúc chúng ta ngủ sâu nhất. ”

“ Tới sáng sớm, chỗ bị đốt bắt đầu ngứa, con nó khó chịu lăn lộn trên giường, giá trị khỏe mạnh giảm xuống, app phát ra cảnh báo, chúng ta trước sau tỉnh lại, gọi bác sĩ Bạch Trạch...... ”

“ Kế tiếp con nó vẫn luôn nhân lúc chúng ta ngủ say đi ruộng dưa ăn vụng. ”

Thẳng đến ngày hôm qua, toàn bộ mầm dưa bị cắm trở về chết héo, việc ăn vụng mới bị bại lộ ra.

Lục Tinh Mang vẫn luôn chú ý Long Lệ, rốt cuộc bắt tại trận nhóc đang trộm dưa.

Giang Diệu nghe xong Lục Tinh Mang phân tích, tức khắc vừa mừng vừa sợ: “ Bé con của chúng ta thông minh như vậy? ”

“ Em nói buổi tối ngày anh trộm dưa con nó kỳ thật là đang giả bộ ngủ? Giả bộ cũng thật giống! Còn biết lúc trời tờ mờ sáng là lúc chúng ta ngủ sâu nhất, ăn vụng nhiều ngày như vậy, một lần cũng chưa đánh thức chúng ta. Chỉ xem qua anh làm một lần, con nó cũng đều đã học xong, biết đem mầm dưa cắm trở lại rồi dẫm chặt đất...... ”

Dưới ánh mắt Lục Tinh Mang, giọng Giang Diệu càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ.

“ Anh sai rồi! Anh nhận phạt! Em đừng tức giận! Anh về sau không dám nữa! ”

Lục Tinh Mang ngoài cười nhưng trong không cười mà hừ một tiếng: “ Nhãi con cũng không oan uổng ang, chính là anh dạy hư nó.”

“ Hai người sai lầm mỗi người một nửa. ”

“ Nhãi con tuổi còn nhỏ, có thể giảm hình phạt. ”

“ Cho nên anh chịu phạt nặng, nhãi con phạt nhẹ. ”

-------

Công việc thu hoạch dưa gạo nếp cùng đậu nhảy, Lục Tinh Mang một đầu ngón tay cũng chưa động, tất cả đều giao cho Giang Diệu cùng Long Lệ.

Lục Tinh Mang mỗi ngày một bình trà lạnh, ngồi trên ghế ở đình viện ngoài nhà gỗ nhỏ, ô che nắng to lớn làm y không cần chịu đựng một tia nắng nào.

Gió nhẹ phơ phất, đưa tới mát mẻ ngày thu, bên cạnh là ruộng cỏ nhảy lục ý dạt dào, cách đó không xa là rừng kim lệ xanh um tươi tốt, thật sâu cảm nhận được sự vui vẻ của điền viên.

Đương nhiên, lạc thú lớn nhất vẫn là nhìn Giang Diệu cùng Long Lệ làm việc ở ruộng dưa gạo nếp.

Thân hình Giang Diệu cao lớn, mỗi một lần đào dưa đều phải cong eo đến thấp nhất, một lát sau mồ hôi liền nhỏ giọt xuống đất.

Trên mặt Long Lệ buộc rọ mõm Lục Tinh Mang mua, miệng dù một khe nhỏ cũng mở không được, đi theo phía sau ba ba đào dưa. Dưa gạo nếp đã chín tản ra hương thơm mê người, nhưng Long Lệ lại chỉ có thể đào, không thể ăn, đối với Long Lệ mà nói là tra tấn lớn nhất.

Lục Tinh Mang uống một ngụm trà lạnh, ăn một ngụm bánh nếp, lại kêu một tiếng: “ Giang Diệu động tác nhanh lên, Long Lệ không được lười biếng. ”

Cuối cùng, dưa gạo nếp thu hoạch được chỉ có một phần tư so với tính toán trước đó.

Ba phần tư dưa gạo nếp kia đều bị Long Lệ ăn hết, may mắn còn tồn tại một phần tư bán 7 vạn NDT.

28 vạn biến thành 7 vạn, sau khi Lục Tinh Mang thu được bảy vạn NDT, sắc mặt càng thêm âm trầm.

Giang Diệu nhéo nhéo rọ mõm trên mặt Long Lệ: “ Nhãi con a, con hại thảm ba ba rồi. ”

Long Lệ nhắm miệng kêu ô ô, một đôi mắt nhỏ tràn đầy ủy khuất.

Hiện tại nó mỗi ngày chỉ có lúc ăn thức ăn chăn nuôi chuyên dụng cùng lúc tắm rửa mới có thể gỡ xuống rọ mõm, còn những lúc khác đều phải mang rọ mõm chịu trừng phạt.

Đồ ăn vặt cháo đậu nhảy cùng bánh nếp trước đó, càng là đã không có.