Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 30

27/10/2021

Fanpage: Bản dịch 0 đồng

Editor: Autumnnolove

---

Mới bắt tay vào làm, ai cũng luống cuống tay chân. Lạc Ninh cố ý dẫn dắt, mọi người vừa trò chuyện, cười đùa và đan giỏ rơm.

Lúc này trên xe của những đội khác, mọi người rút thăm phân tổ nên không có quen thuộc lẫn nhau lắm, vì vậy chỉ có thể gượng gạo tán gẫu làm cho kênh phát sóng có phần tẻ nhạt, cơ bản là không có gì để xem.

Mấy người Lộ Nhiên tay chân vụng về đan giỏ làm khán giả xem đến tương đối vui vẻ. Không ít người còn đi tìm rơm rạ học theo, cũng bởi vậy mà lượng truy cập vào phòng phát sóng trực tiếp của Lạc Ninh bên này không ngừng gia tăng.

Lạc Ninh nói năng cẩn thận, thỉnh thoảng còn chỉ ra chỗ nào chưa được, cuối cùng mấy người thực tập sinh đều có thể đan được một cái giỏ rơm hoàn chỉnh, tuy rằng nhìn có chút không bình thường, nhưng lại có điểm riêng biệt, không tính là xấu. Đương nhiên so với cái mà Lạc Ninh làm thì không cần phải nói tới. Nhưng như vậy cũng làm cho bọn họ thât cao hứng.

Diệp Tử Kiêu cười nói: "Không nghĩ tới tôi cũng có một ngày khéo tay như vậy."

Phong Dât Phàm phụ họa gật đầu nói: "Đúng vậy. Cái tay cùi này của tôi cũng có thể đan được một cái giỏ rơm hoàn chỉnh, chứng tỏ Lạc lão sư dạy tốt."

Lộ Nhiên làm ra được sản phẩm đàng hoàng nhất trong mấy người này, "Tôi cũng cảm thấy Lạc lão sư hướng dẫn thật chi tiết, ngu ngốc như tôi mà cũng học xong."

Mấy người này ban đầu bị đưa đến đội Lạc Ninh, còn lo lắng cô sẽ không dẫn dắt bọn họ đàng hoàng, thậm chí còn vênh váo hay mắng chửi bọn họ. Nhưng hiện tại lại phát hiện những gì trên mạng nói về cô không giống.

Lạc Ninh khẽ cười: "Tuy rằng tôi cũng phải công nhận mình dạy không tệ, nhưng đây là kết quả mà các cậu chăm chỉ học tập làm ra, đáng giá khen ngợi."

"Các cậu đều biết làm rồi, tiếp tục đan nhiều một chút đi". Cô lại dạy bọn họ làm một kiểu dáng khác.

Ở trên đường xóc nảy hơn một giờ, Đan Chấn nhìn cổng chào huyện thành mà có chút bàng hoàng. Hắn cũng cố ý ghi nhớ, vừa rồi một đường đến đây gặp sáu cái ngã rẽ, còn lái xe vào mấy con đường nhỏ làm cho người ta cảm giác rất thành kiến. Lúc ấy hắn cảm thấy tám chín phần là đi sai, nhưng không nghĩ tới thế nhưng là đúng, bọn họ thật sự một đường không sai chạy đến huyện thành.

"Lạc lão sư, trí nhớ này của cô thật sự siêu phàm". Ở điểm này, không thể không phục.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Ninh ra vẻ kiêu ngạo: "Tất nhiên!"

Mấy người ở đây đều bị nụ cười của cô làm cho điêu đứng. Cái khác không nói, chứ diện mạo của Lạc Ninh thật sự xinh đẹp. Bọn họ nhìn ra được hôm nay cô còn để mặt mộc.

[ Trời đất ơi, tôi vừa rồi vẫn luôn đếm ngã rẽ cùng mấy con đường nhỏ vòng vào, tổng cộng có mười một chỗ, nhưng Lạc Ninh lại nhớ đúng tất cả ]

[ Tôi cũng luôn nghiên cứu đường đi, phát hiện đường xá chỗ này thật vòng vèo, mấu chốt là nhìn ngã nào cũng giống nhau, trí nhớ của Lạc Ninh cũng quá tốt ]

[ Mẹ ơi! Đây chính là bản đồ sống hàng thật giá thật chứ đâu, không phục không được ]

[ Oh oh oh, Ninh bảo của tui xịn quá! ]

[ Tên hắc tử nào vừa rồi nói Ninh bảo nhà tui không có khả năng nhớ đường đâu? Hiện tại bị vả mặt chưa ]

[ A a a, chỉ có tôi bị cái nụ cười kia của Lạc Ninh làm mê đảo sao? Có bị đẹp quá không dạ! ]

[ Lầu trên, bạn không cô đơn ]

[ Ninh bảo sao có thể đẹp như vậy, sao có thể khéo tay như vậy, trí nhớ sao lại tốt như vậy, nấu cơm sao lại ngon như vậy? Người đâu?? Rước dâu! ]

[ Ninh bảo là lão bà của tui nha mấy bà ]

[ Vợ à, em đẹp lắm, yêu em! ]

[ Vợ tui là đội đầu tiên đến nha mọi người, quá giỏi! ]

Rất nhiền fan nữ đều la hét kêu Lạc Ninh là lão bà, làm các fan nam rất ba chấm. Lão bà không phải là để bọn họ gọi sao, đám nữ nhân này điên rồi.

Người của tổ đại diễn đã ở cửa huyện thành chờ.

"Chúc mừng đội Lạc Ninh là đội đầu tiên tới được huyện thành. Ở đây chúng tôi có bốn vị trí buôn bán, các người được ưu tiên chọn một cái". Đạo diễn lấy ra bốn tấm thẻ cho Lạc Ninh lựa chọn.

Bởi vì đường đi từ thôn đến huyện thành khá phức tạp, cho nên các đội khác cho dù có hỏi người qua đường cũng đi nhầm ít nhất một lần. Những đội xuất phát trước bây giờ vẫn còn ở phía sau.

Lạc Ninh nhìn mấy tấm thẻ địa điểm, cũng không có chuyên quyền độc đoán quyết định ngay mà quay qua năm thần tượng thực tập sinh hỏi: "Mấy cậu chọn một chỗ đi!"

Lạc Trạch Vũ cười nói: "Trên mạng đều nói Lạc lão sư làm việc tương đối bá đạo lại chuyên quyền, hiện tại xem ra đều là đánh rắm."

Từ lúc mới tiếp xúc đến bây giờ, Lạc Ninh vẫn luôn để ý đế cảm thụ của bọn họ, trưng cầu ý kiến của bọn họ, nhìn ra được cũng không phải là chịu đựng diễn trò, làm cho bọn họ thay đổi ấn tượng không ít. Nếu đổi thành những người khác, lời này chắc chắn sẽ không được nói trên sóng trực tiếp, chỉ có Lạc Trạch Vũ tự do tự tại thoải mái nói ra.

Lạc Ninh khẽ cười một tiếng, "Biết là được. Nhanh đi làm việc đi."

Vì thế cả đội cùng nhau thảo luận chọn một địa điểm thích hợp, cuối cùng quyết định chọn một cái quảng trường, đây là địa phương khá náo nhiệt của huyện thành.

Đội Lạc Ninh chọn xong liền đến phiên đội Lục Tuân. Bọn họ lần này là bởi vì đi theo xe của đội Lạc Ninh nên nhặt được tiện nghi, đến thứ hai. Hai đội ban đầu đã xác định hợp tác nên cũng không trì hoãn thời gian, cũng chọn quảng trường.

Sau khi giải quyết xong vấn đề địa điểm, đạo diễn lại phát cho mỗi đội một cái điện thoại di động để dễ tính tiền. Hai đội đầu tiên tự mình đi đến quảng trường, tổ đạo diễn ở lại chờ các đội khác.

Đội kế tiếp đến nơi là đội Bạc Tương Tương, cô có khí vận tốt, nếu không phải bị Lạc Ninh dán cái phù vận đen làm ảnh hưởng, đi nhầm một ngã rẽ, tuyệt đối có thể là đội đến đầu tiên. Đội của cô muốn bán cá, nên chọn chợ.

Đối đến thứ tư chính là đội Kỷ Tinh Hành. Cảm quan phương hướng của hắn tương đối tốt, hỏi được vài người qua đường, sau đó chỉ đi nhầm một cái đường nhỏ.

"Quảng trường bị hai tổ nào chọn rồi?". Hắn có chút dự cảm bất hảo, hỏi đạo diễn.

Đạo diễn y sự thật nói: "Đội của Lạc lão sư và Lục lão sư."

Kỷ Tinh Hành chua ngoét, quả nhiên là Lục Tuân bám theo Lạc Ninh cùng chọn quảng trường. Bạc Tương Tương cũng có chút chua chát, nam thần sa đọa đến mức cứ trộn lẫn với cái bình hoa Lạc Ninh này, bởi vậy cô càng không nghĩ buông tay Kỷ Tinh Hành.

"Kỷ lão sư, anh cũng chọn chợ đi, bên kia lượng người không nhỏ, khẳng định có thể bán được nhiều hoa". Cô lộ ra một cái tươi cười mà cô cho là đẹp nhất.

"Cũng được!". Lần này Kỷ Tinh Hành không có phản đối, không có cơ hội tới quảng trường, chợ chính là lựa chọn tương đối thông minh. Vì thế tổ hai người tìm đường đến chợ bán hàng.

Đội của Đồng Già một lúc sau mới lục tục đến, vận khí của bọn họ không tốt lắm, chẳng những rẽ sai ngã còn chạy nhầm đường nhỏ.

Phải mất hai giờ đồng hồ đội cuối cùng mới đến nơi. Nghe được đạo diễn nói đội Lạc Ninh tới đầu tiên còn nhớ hết lộ tuyến, bọn người Đồng Già đều chấn kinh. Bọn họ tự trải nghiệm đường đi tới đây có bao nhiêu phức tạp, không nhịn được lại bội phục trí nhớ của Lạc Ninh.

"Từ ngày mai, tôi cũng phải đi theo Tiểu Ninh Ninh". Đồng Già chọn thẻ chợ rau nói.

Ngụy Diệu cảm thán: "Không nghĩ tới Lạc Ninh ngoài nấu cơm ngon, nhớ đường cũng lợi hại như vậy, ngày mai tôi cũng phải bám theo".

Đội của Sài Kính đến cuối cùng, căn bản không có quyền lựa chọn, chỉ còn vị trí hẻo lánh nhất, "Ngày mai tôi nhất định phải chung nhóm với Tiểu Ninh Ninh"

Lục Tuân thông minh buổi sáng liền chạy tới kết đồng minh cùng Lạc Ninh trước, bọn họ ngây ngốc tự mình làm, buồn bực.

Tô Thanh Lam ngồi xe lòng vòng đến độ say xe, "Hâm mộ Lục lão sư, ngày mai tôi cũng muốn ôm đùi Lạc Ninh". Cùng là phận nữ nhi, Lạc Ninh người ta sao có thể lợi hại như vậy.

[ Haha, đều muốn ôm đùi Ninh bảo ]

[ Lục thần: Các người không có cơ hội đó đâu ]

[ Cho nên vẫn là Lục thần cơ trí ]

[ Lục thần không hổ là người chiến thắng nhân sinh, ánh mắt thật tốt, có đồng đội như Lạc Ninh, không thắng trời không dung đất không tha ]

[ Đang chờ coi Ninh bảo cùng Lục thần đi bán hàng như thế nào ]

[ Má nó, ai nói Ninh bảo khẳng định sẽ kéo chân Lục thần đâu, bây giờ mặt có đau không hả? ]

Cũng bởi vậy mà số người chạy tới phòng phát sóng của Lạc Ninh lại không ngưng tăng lên.

---

Hôm nay thêm chương cho mọi người. Nếu yêu thích truyện mình Edit thì cho mình vài cái sao để mình có động lực nhe