Trọng Sinh Trở Thành Vì Sao Sáng Trên Bầu Trời

Chương 10: Chè đậu xanh

Vẻ ngoài của Khang Kiện không thể nói là phù hợp với tiêu chuẩn mỹ nam.

Anh ta có vóc người cao to, tuy mũi rất đẹp nhưng mắt hơi nhỏ lại bị sụp mí, cằm hơi vuông, xương gò má còn nhô ra một chút. Khi (còn trẻ) ở giữa một đám mỹ nam cũng không mấy nổi bật chỉ vì tuổi có chút lớn nên rất thích hợp đi theo hình tượng nam nhân thành thục. Nhờ đắp nặng hình tượng bên ngoài bất cần đời, bên trong thì thâm tình, Khang Kiện trở thành tên sát thủ đốn tim phái nữ.

Lúc trước, Bạch Lãng và Khang Kiện chỉ là bạn bè bình thường, Khang Kiện chủ động liên lạc nếu không phải là gọi điện thoại thì cũng là muốn đến chỗ Bạch Lãng cùng nhau ăn khuya.

Khi Bạch Lãng vì những tin tức tiêu cực mà im hơi lặng tiếng thì Khang Kiện ít liên lạc dần, sau đó do bộ phim đầu tiên của Khang Kiện được công chiếu và chiến dịch UNI tạo thế, Khang Kiện dần dần được khán giả biết tới. Bạch Lãng nghĩ rằng Khang Kiện ít liên lạc với cậu là bởi vì sự nghiệp bận rộn.

Mãi đến vài năm sau, Bạch Lãng nổi tiếng trở lại nhờ làn sóng của chương trình "Ai mời ăn tối", một lần nữa tên tuổi cậu lên cao thì Khang Kiện lại thường xuyên liên lạc với cậu. Lúc đó, Khang Kiện mặc dù không phải đại minh tinh nhưng cũng thường đảm nhận vai nam chính trong phim điện ảnh hoặc vài vai nam phụ quan trọng có thể so sánh với danh tiếng đang ngày càng nổi của Bạch Lãng.

Vì vậy, ở bên ngoài Khang Kiện cũng sẽ không ghét bỏ mà thường xuyên thể hiện anh ta và Bạch Lãng là bạn tốt. Hai người họ đi theo con đường khác nhau, không có mối quan hệ cạnh tranh ai giẫm lên ai, thỉnh thoảng có thể cùng nhau xuất hiện ở siêu thị để tạo chủ đề, còn có thể tạo hình tượng anh em thân thiết trước mặt fan.

Lúc này, cũng là lúc bắt đầu có sự biến đổi trong mối quan hệ của hai người.

Bắt đầu thay đổi là do Khang Kiện chủ động.

Khang Kiện là người song tính luyến, tình nhân của anh ta có thể là nam hoặc nữ. Dựa theo lời Khang Kiện nói với Bạch Lãng, anh ta thích đàn ông nhiều hơn phụ nữ, nhưng thực tế anh ta khó có thể gặp được người tốt.

Mà Bạch Lãng là người sạch sẽ, xinh đẹp, tính tình điềm đạm, ít khi quan tâm chuyện vặt vãnh và biết chăm sóc người khác. Sau khi ở chung, Khang Kiện không phải là không động lòng, chẳng qua khi đó Khang Kiện quan tâm đến sự nghiệp nhiều hơn, nên khi nhìn thấy tin tức tiêu cực của Bạch Lãng anh ta liền cắt đứt suy nghĩ muốn phát triển tình cảm với Bạch Lãng.

Đến khi Bạch Lãng nổi trở lại, trái tim của Khang Kiện bắt đầu rung động, bởi vì lúc này, Khang Kiện cũng đã hiểu tính cách của Bạch Lãng và khá hài lòng với tính tình của Bạch Lãng, khi cậu ở đầu ngọn sóng cũng không oán giận hay đố kị người khác. Sau vài lần dò xét mơ hồ, anh ta phát hiện Bạch Lãng cũng không đặc biệt chán ghét đồng tính luyến ái nên liền lợi dụng cơ hội Bạch Lãng say rượu mà "làm" cậu.

Sau đó Khang Kiện đã tốn rất nhiều công sức xoa dịu Bạch Lãng đang sốc.

Anh ta kể với cậu về mối tình cay đắng của mình, những khúc mắc mà không thể nào kìm nén chỉ có thể bùng nổ.

Vai một người đàn ông chịu thương, chịu khó, đau khổ vì tình thường thấy trong phim truyền hình, Khang Kiện đóng vô cùng nhuần nhuyễn. Không thể không nói, chiến lược của Khang Kiện vô cùng xuất sắc. Tấn công theo kiểu biến bạn bè thành người yêu vô cùng phù hợp với người đơn giản như Bạch Lãng do đó anh ta dễ dàng được cậu tiếp nhận(thu) và tha thứ. Rốt cuộc thì đến bây giờ, Bạch Lãng(Lăng) đã hết lần này đến lần khác (giải phải)phải giải quyết những món nợ trên lưng, những khoản vay mượn của người thân, đối với Bạch Lãng nghiêm túc nói chuyện yêu đương vẫn là một điều xa xỉ.

Không ngờ, lời thề nguyện thâm tình của Khang Kiện kéo dài không đến ba năm.

Ba năm đối xử chân thành, chỉ đổi lại sự phản bội của Khang Kiện.

Cũng bởi vì vậy, sau khi sống lại, nhìn thấy mấy cuộc gọi nhỡ của Khang Kiện không phải là chuyện lạ, mà chuyện lạ là Bạch Lãng cứ phớt lờ, không trả lời cuộc gọi.

Bạch Lãng đã hạ quyết tâm, không còn giao du với Khang Kiện.

Ngay cả chỉ cần duy trì mối quan hệ "thân thiện" với Khang Kiện giống kiếp trước, Bạch Lãng có thể hoàn thành những gì mình định làm trong kiếp này dễ dàng hơn, nhưng Bạch Lãng biết cảm giác bị phản bội là như thế nào, cậu vô cùng thống hận loại người Khang Kiện. Hơn nữa, Bạch Lãng sợ rằng ở trước mặt Khang Kiện cậu sẽ không che giấu được sự chán ghét và phẫn nộ phát ra từ đáy lòng.

Ngẫm lại, lần cuối cùng nhìn thấy Khang Kiện ở kiếp trước anh ta vẫn nắm tay cậu, nói rằng cho dù thế giới có thay đổi như thế nào, anh ta cũng sẽ không bao giờ rời đi.

Mà lúc này, thấy Khang Kiện "lần thứ hai" đứng trước mặt, Bạch Lãng chỉ cảm thấy buồn nôn.

Khang Kiện mang theo ba túi chè lớn đến tham ban.

Đối tượng tham ban là vị đàn anh của anh ta, Ngô Thắng Ân, người cùng chung công ty quản lý.

Các nghệ sĩ trong công ty cũng thường làm điều này, ngoài việc có thêm mặt mũi thì tham ban còn làm tăng độ quen thuộc của diễn viên trong đoàn với người đến thăm. Có thể một ngày nào đó anh ta còn có thể được đoàn phim nhắm trúng.

Vì vậy, đây không phải là lần đầu tiên Khang Kiện tới đoàn phim. Sau khi chào hỏi Ngô Thắng Ân anh ta thuần thục chuẩn bị thức ăn, vì kế tiếp còn có vài cảnh quay chụp nên hoạt động lấy trà chiều mua chuộc lòng người rất được hoan nghênh.

Mặt khác, Bạch Lãng cố ý phớt lờ nụ cười của Khang Kiện, cậu tiếp tục trò chuyện với giám đốc Chu vì nếu rời khỏi phòng khách cậu sẽ một mình đối diện với Khang Kiện. Bạch Lãng không muốn vậy.

Phạm San và Ngô Thắng Ân cũng không rời đi, dù sao trọng tâm câu chuyện vừa mới chuyển đến hướng đi sau này của kịch bản. Nam, nữ chính tất nhiên đều thấy lo lắng lập tức vây quanh đạo diễn Chu và nhà sản xuất chương trình đang ăn chè trên bàn làm việc, tiếp tục trò chuyện.

"Đạo diễn Chu, lời ngài nói là thật sao? Ngài đã tìm được người biên kịch rồi?" Phạm San hiếu kỳ hỏi.

Ngoài khu vực thảo luận trên trang web chính thức của bộ phim truyền hình "Đáp" lần này khu vực tác phẩm của người hâm mộ cũng được mở, dù (cho) có không được mở thì chỉ cần diễn tốt cũng có thể nổi. Do đó, "Đáp" được xử lý theo cách thức ủy quyền một phần, nghĩa là chỉ những tác phẩm được đăng trên trang web chính thức của bộ phim, "Đáp" mới được coi là đã được ủy quyền với điều kiện là nó phù hợp với hình ảnh lành mạnh và tích cực, về phía chính phủ cũng có quyền cấm chiếu hoặc xóa tác phẩm đã xuất bản trên trang web chính thức để có sự kiểm soát thích hợp.

Tất nhiên, làm nghề này khi gặp sự cố cũng không dễ bị đổ bể, đoàn phim cũng không có thời gian nhàn rỗi mà cấm chuyển thể trái phép. Tuy nhiên, nếu hợp tác với ê-kíp đoàn phim trước để tuyên bố rõ ràng thì việc công khai hướng đi trong khu thảo luận và nhóm người hâm mộ thì sẽ ít nhiều ảnh hưởng đến cốt truyện, hiệu ứng này có hiệu quả thu hút sự sáng tạo từ người xem, còn có thể gia tăng độ nổi tiếng. Khi "Đáp" phát sóng được hai tháng, tính cách của bốn nhân vật cũng dần rõ ràng fan tác phẩm cũng bắt đầu tăng lên như nấm mọc sau mưa.

Đạo diễn Chu thân thiện nhìn Phạm San: "Hỏi tôi thì không bằng hỏi Tiểu Trần đi, cậu ấy hiểu rõ biên kịch Hứa hơn tôi."

Giám chế Trần Đông Lý vừa lau miệng vừa bước lại gần, nói: "Lúc trước tôi từng tiếp xúc với biên kịch Hứa,hoá ra còn là một nữ sinh, giấy tờ của cô ấy đều do ba mẹ bảo quản. Khi chúng tôi vừa đến cửa thiếu chút nữa bị coi là ăn trộm mà đánh. Thật không dám nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy."

Trần Đông Lý là một anh béo gần trăm cân* , lúc này chén chè của anh đã gần thấy đáy mà xem ra anh vẫn chưa thỏa mãn.

Bạch Lãng thấy thế thì đưa chè của cậu cho Trần Đông Lý, từ chối Bạch Lãng không thành, Trần Đông Lý không khách sáo mà nhận chén chè của cậu.

Những người có mặt, có người bất ngờ cũng có người tỏ ra kinh thường. Nhóm người sau cho rằng hành động của Bạch Lãng là xu nịnh, cố ý lấy lòng giám chế thế nhưng lại đi dùng điểm tâm của người mang tới, tố chất của cậu đúng là quá tệ. Tuy nhiên, đối với Bạch Lãng, cậu chỉ là không muốn ăn bất kì thứ gì Khang Kiện mang tới nếu có người ăn giúp cậu thì cũng là tránh lãng phí.

"Vậy kết quả thế nào?" Phạm San hỏi, "Thật sự sẽ để tôi và Giang Tân Trình ở cùng một chỗ sao?".

Trần Đông Lý còn chưa đáp lời thì Vu Thiến Thiến nhẹ giọng xen vào: "À, San tỷ em nghĩ khả năng sẽ hơi thấp đó. Điều mà người hâm mộ quan tâm không phải là chuyện tình cảm của Giang Tân Trình, nếu đột nhiên thay người thì vai diễn này cũng sẽ không hỏng đâu." Cô ở đoàn phim diễn vai người phụ nữ dịu dàng thực ra bên ngoài cô cũng như vậy.

Phạm San tuy không vui nhưng vẫn mỉm cười nói: "Thiến Thiến đừng xem nhẹ công sức của Hứa biên kịch. Tôi và Lâm Toàn Hi cãi nhau như thế này thì sao, cuối cùng chúng tôi có thể thành một cặp, thực tế là không thể, nhưng không phải kịch bản viết chuyện này rất tự nhiên sao?" Chỉ vài câu nói Vu Thiến Thiến đã mang danh "coi thường biên kịch".

Vu Thiến Thiến sững người, mỉm cười sửa lại: "Đúng vậy, em đúng là kiến thức nông cạn, vẫn là chị San nói đúng."

"Tân Nhã em nói như vậy làm anh rất đau lòng" Ngô Thắng Ân đau lòng kêu tên nữ chính: " Đây không phải là đứng núi này trông núi nọ sao? ".

Tuy là lời thoại trong phim nhưng vô tình lại nhắm trúng lòng tham của Phạm San.

Mặt Phạm San hơi biến sắc, cô thở dài nói: "Đây cũng là người hâm mộ sốt ruột cho tôi. Anh không biết sao, fan ngày nào cũng hỏi câu này, sau này còn không biết sẽ ầm ĩ đến mức nào, nếu không thì tôi gấp cái gì? Giang Tân Trình cố lên, fan bảo tôi nói cho anh biết các cô ấy rất thích anh".

Kinh nghiệm nhiều năm cũng không phải chỉ để trang trí, Phạm San nói chuyện cũng vô cùng uyển chuyển, tuy nhiên câu cuối cùng cô đẩy lửa từ người mình lên người Bạch Lãng. Cô không muốn đắc tội Ngô Thắng Ân, liền đẩy đối thủ cạnh tranh, Bạch Lãng ra ít nhiều cũng thành công dời địch ý của Ngô Thắng Ân lên cậu.

Nếu là trước đây Bạch Lãng sẽ không hiểu nhưng giờ cậu có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô, cậu cười đáp: "Chị Phạm được fan ủng hộ nhiệt tình như vậy, thật khiến người khác ghen tị. Tôi thực sự không hiểu những chuyện này, chỉ có thể diễn theo kịch bản.".

Câu trả lời rất bình tĩnh nhưng khi Bạch Lãng nhìn cô cười Phậm San lại thấy chột dạ.

Trần Đông Lý ăn xong chén thứ hai, dường như nghe không hiểu mọi người đang nói bóng gió nhau, nói một câu: "Việc này vẫn đang được xem xét. Biên kịch tuổi không lớn, cha mẹ lại quản nghiêm, muốn tạo chủ đề trò chuyện cũng không được. Biên kịch Hứa phải xem xét nhiệt lượng còn duy trì lâu dài được hay không, sẽ không đưa ra quyết định nhanh như vậy".

Nghe xong Phạm San mặc dù thất vọng cũng không thể không bỏ qua chủ đề này, đương nhiên, sắc mặt của Ngô Thắng Ân cũng không đẹp hơn tí nào. Bởi vì việc này chứng tỏ sự tình hoàn toàn có thể (bến)biến hóa, thậm chí biên kịch Hứa đang ở trong tình trạng cân nhắc nghiêm túc.

Lúc này, Khang Kiện đã chia xong chè cho mọi người, thấy mọi người bàn luận anh ta gián đoạn một chút, chớp chớp mắt, cúi người mỉm cười chào hỏi.

"Anh Thắng, đạo diễn Chu, anh Trần, mọi người trò chuyện thật vui vẻ."Khang Kiện lại chu đáo cũng mỗi người bắt chuyện: "Mọi người đang nói những chuyện gì vậy? Có thể cho tôi tham gia cùng không."

Đạo diễn Chu cười ha hả nói: "Đang nói đến món chè đậu xanh cậu mua không tệ, còn có khoai nư*, ăn rất ngon."

Mắt Khang Kiện sáng lên anh ta theo dõi cuộc trò chuyện và nhiệt tình giới thiệu: "Vâng, đạo diễn Chu. Đây là một cửa tiệm có tuổi đời rất lâu "Tiểu địa phương mỹ thực" tôi nhìn thấy mà thèm định bụng lúc nào đó mang đến cho mọi người nếm thử, không ngờ cửa tiệm không nhận đặt hàng tôi phải xếp hàng mua. May mà tôi đến sớm tiệm vẫn chưa đông khách, nếu là vào xế chiều tôi cũng không chắc có điểm tâm để ăn."

Vừa nói, Khang Kiện tựa như thói quen nhanh chóng lấy chiếc ghế kéo nó đến vị trí giữa đạo diễn Chu và Ngô Thắng Ân ngồi xuống. Ngồi ở vị trí này có vẻ bình thường nhưng lại gần như trở thành tâm điểm trong mắt mọi người, khiến anh ta hòa vào đoàn phim.

Phạm San cười tiếp lời: "Cậu thật có tâm muốn tôi làm những việc tỉ mỉ như vậy tôi nhất định không làm đâu. Sau này ai là bạn gái của cậu nhất định rất hạnh phúc."

Khang Kiện ngượng ngùng cười: "Chị Phạm đừng cười em, vai Lâm Toàn Hi do đàn anh diễn mới đúng là hình tượng bạn trai hoàn hảo, vô cùng được nữ sinh hoan nghênh, so ra thì chắc không ai sánh được. Em phải học hỏi nhiều sau này còn tìm bạn gái.".

Câu thổi phồng Ngô Thắng Ân của anh ta tuyệt đối an toàn nhưng Ngô Thắng Ân lại có vẻ ngượng nghịu, sắc mặt còn hơi trầm xuống. Phạm San, người vừa gợi chủ đề, bây giờ dường như cũng đang xem kịch, cô cười tủm tỉm nhưng không tiếp lời.

Khang Kiện cười vài tiếng không thấy ai hưởng ứng cũng thấy kì lạ vội vàng quay sang người quen thuộc là Bạch Lãng xin giúp đỡ: "À, A Lãng từng nhắc đến món chè đậu xanh của cửa tiệm này với tôi, mọi người thấy vừa miệng không?".

Bạch Lãng đang yên lặng đột nhiên bị gọi tên, Phạm San ngạc nhiên hỏi: "A Lãng? Hai người có quen biết sao?"

*Cân: đơn vị đo cân nặng của người Trung Quốc 1 cân = ½ ký

khoai nưa: Konjac được chiết xuất từ cây khoai nưa, một họ cây mọc tại Đông Á và Đông Nam Á.