Sau khi Tiểu Cửu ngủ chừng nửa tiếng thì hai người mới sửa sang một chút rồi đi xuống lần, bé con đang vui vẻ ngồi ở trong phòng chơi trò xếp gỗ, thím Tô thì ngồi bên cạnh. Nhìn thấy vợ chồng hai người xuống, thím Tô vội nói, “Ông chủ, bà chủ, cuối cùng hai người cũng đến rồi, Hạ Hạ vẫn luôn nhắc đến hai người từ nãy đến giờ.”
Tiểu Cửu cười cười với thím Tô, “Làm phiền thím Tô rồi.”
Thím Tô vôi xua xua tay, “Tôi đi nấu cơm đây, cũng sắp đến giờ ăn rồi.” Nói xong liền đứng dậy đi vào bếp.
Hạ Hạ nhìn thấy Tiểu Cửu thì lập tức vui vẻ không thôi, cánh tay nhỏ bụ bẫm vỗ vỗ muốn cô ôm, Quý Thần đứng bên cạnh lại không vui tí nào. Không biết từ khi nào mà con bé thúi này mỗi ngày đều dính lấy Tiểu Cửu, còn không cho anh bế, thường xuyên không để ý đến anh.
Vì thế Quý Thần bước lên phía trước một bước, dùng một tay bế Hạ Hạ lên rồi đặt bé ngồi trên tay mình.
Hạ Hạ không nghĩ tới là ba sẽ bế mình, nước mắt bé lập tức dâng lên, cánh tay nhỏ mập mạp quơ quơ về phía Tiểu Cửu, miệng đứt quãng phun ra vài chữ, “Mẹ… Mẹ… Ôm.”
Quý Thần bất mãn nhìn đứa bé trong ngực, anh vỗ nhẹ lên mông Hạ Hạ một chút, “Ba ôm không được sao?”
Tiểu Cửu buồn cười nhìn hai cha con, không phải là cha và con gái khá thân thiết với nhau sao, giờ đến lượt hai cha con nhà này thì lại khác xa như vậy?
Cô đi qua, bóp bóp gương mặt tròn tròn của Hạ Hạ, “Sao lại không muốn ba ôm?”
Nhìn thấy Tiểu Cửu đi tới, Hạ Hạ mới ngừng khóc, bé nghiêm túc nói, “Hức hức hư… Ba hư… Ba hung dữ… Ba ăn hϊếp mẹ.”
Hai người đều sửng sốt, sau đó Quý Thần mở miệng trước, “Ba ăn hϊếp mẹ lúc nào, ba thương mẹ còn không kịp.”
Hạ Hạ lại nắm lỗi tai Quý Thần, “Có… Con tìm mẹ… Nghe mẹ nói… Không muốn… Mẹ… Khóc… Hức… Hức… Ba hư!”
Tiểu Cửu là người phản ứng lại đầu tiên, mặt cô lập tức đỏ bừng lên, nhìn dáng vẻ của Tiểu Cửu thì Quý Thần cũng đột nhiên hiểu ra, anh tà tà cười cười nhìn Tiểu Cửu, sau đó đi đến ghé vào bên tai cô rồi dùng âm thanh mà chỉ hai người nghe được, “Lần sau nhỏ tiếng một chút.”
Tiểu Cửu hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông không biết xấu hổ này, chọc chọc nhéo nhéo eo anh như cảnh cáo. Quý Thần lại vui vẻ hôn bé con trong ngực, “Ba với mẹ đang chơi trò chơi thôi, ba làm sao ăn hϊếp mẹ được, nhỉ?” Sau đó anh lại nhìn về phía Tiểu Cửu, “Có đúng không nào?”
Tiểu Cửu nghiến răng nghiến lợi vì hành vi xấu xa của anh nhưng vẫn miễn cưỡng nở một nụ cười với Hạ Hạ, “Đúng vậy, ba mẹ chỉ đang chơi trò chơi thôi.”
Suy nghĩ của trẻ con rất đơn thuần, thấy ba mẹ đều nói thế, Hạ Hạ đương nhiên sẽ tin. Bé vui vẻ vỗ vỗ tay rồi hôn lên mặt Quý Thần một cái.
Anh bị điều hạnh phúc bất thình lình này lầm cho choáng váng, khóe miệng câu lên, muốn giấu cũng giấu không được.
Hình ảnh một nhà ba người vừa bình dị nhưng cũng thật bắt mắt.