Mỗi bước đi đều là giày vò, cả người Tiểu Cửu phủ đầy mồ hôi, cô cắn môi, chầm chậm bước đi. Đây là nút thắt thứ năm, nước mắt không ngừng đảo quanh hốc mắt cô. Cô ngẩng đầu nhìn về phía Quý Thần, người đàn ông thờ ơ nhìn cô, sau đó lại nhìn xuống đồng hồ, “Cô còn một phút ba mươi giây.”
Cô cố gắng nhón mũi chân lên, nhưng cô càng nhón bao nhiêu thì Quý Thần càng kéo nó cao lên bấy nhiêu. Rơi vào đường cùng, Tiểu Cửu chỉ có thể ngoan ngoãn đi về phía trước, nhưng sao cô có thể dễ dàng vượt qua những nút thắt này được, cô cố gắng đứng thẳng người, nút thắt dây thừng lại càng hung hăng cạ vào hoa huyệt cô. Sau khi cô vượt qua được nút thắt này, không ngờ là Quý Thần lại kéo mạnh dây thừng lên phía trên.
Dây thừng thô ráp lập tức cạ mạnh vào tiểu huyệt mềm mại, Tiểu Cửu hét chói tai một tiếng, chân mềm nhũn khiến cho trọng lượng đè lên dây thừng, không cẩn thận khiến nút thắt cạ sâu vào trong cơ thể. Quý Thần ác ý nâng dây thừng lên cao thêm, “Tiếp tục đi, ba mươi giây, ba nút thắt nữa.”
Tiểu Cửu không biết nếu cô không hoàn thành thì anh sẽ dùng thủ đoạn gì để tra tấn cô nữa, vì thế cô cắn răng đứng dậy, chỉ là chân cô thực sự không còn sức, sau khi cô dùng hết lực để đi qua nút thắt thứ sáu thì âm thanh ác ma của Quý Thần vang lên, “Hết thời gian.”
Quý Thần cởi dây thừng xuống, Tiểu Cửu lập tức ngã ra đất, do tay bị trói sau lưng nên trọng tâm không vững khiến cô nghiêng sang một bên. Quý Thần thuận tay đón lấy, anh ngồi xổm xuống rồi để cô dựa vào một bên chân mình.
“Vẫn chưa đi hết hai cái nút thắt vậy thì nên đem hai nút thắt này nhét vào tiểu huyệt mới phải.” Nói xong Quý Thần kéo qυầи ɭóŧ cô sang một bên, cương quyết nhét một cái nút thắt vào, lúc thấy Tiểu Cửu sắp xụi lơ, Quý Thần lại hung hăng nhấn nút thắt vào sâu thêm nữa, “Quỳ ngay ngắn cho tôi.”
Cuối cùng Tiểu Cửu cũng nhịn không được, nước mắt nóng bỏng điên cuồng chảy dọc xuống gương mặt cô. Mà Quý Thần vì tránh không muốn nhìn vào ánh mắt khiến anh mềm lòng của cô nên đã quỳ một gối sau lưng cô, không chút nương tay mà nhét dây thừng thô ráp vào trong.
Cơ thể cô run rẩy kịch liệt, Quý Thần đánh lên mông cô, “Quỳ không ngay ngắn thì không phải chỉ có mỗi hai cái nút thắt này thôi đâu.” Nói xong liền chậm rãi nhét nút thắt thứ hai vào.
Tiểu huyệt mềm mại chưa từng chịu qua kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, dây thừng thô ráp không ngừng cọ xát với vách thịt bên trong qua một lớp qυầи ɭóŧ mỏng, Tiểu Cửu cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ dị dạng và sự tra tấn vô tận từ sự xù xì này, rốt cuộc cô không nhịn nổi mà khóc thành tiếng, “Đừng mà, đủ rồi… Khó chịu quá.”
Sau khi nhét hết hai nút thắt Quý Thần mới buông dây thừng ra rồi đứng lên, dây thừng cũng theo đó mà rơi xuống đất khiến cho hai nút thắt trong tiểu huyệt cũng rũ xuống theo. Tiểu Cửu rưng rưng cố gắng kẹp chặt tiểu huyệt, bởi vì cô biết nếu để nó rơi ra thì Quý Thần nhất định sẽ tra tấn cô gấp bội lần.
Quý Thần cúi đầu nhìn cô gái đang quỳ khóc nức nở bên chân mình, anh thong thả cởi thắt lưng ra, quần cũng theo đó rơi xuống đất, dươиɠ ѵậŧ đã sớm dựng thẳng tạo thành một túp lều nhỏ trong qυầи ɭóŧ. Quý Thần cởϊ qυầи lót ra rồi đi về phía Tiểu Cửu, anh nâng cằm cô lên, Tiểu Cửu bị bắt ngẩng đầu lên nhìn anh, rồi cô nghe thấy anh nói, “Vừa vặn hôm nay tôi sẽ dạy cho cô biết thế nào là dùng miệng hầu hạ đàn ông.”
Quý Thần nhìn vẻ mặt không muốn tiếp nhận của Tiểu Cửu rồi mạnh mẽ cạy miệng cô ra, đem dươиɠ ѵậŧ lớn màu tím đen cắm vào miệng Tiểu Cửu, “Tôi thoải mái thì cô cũng sẽ được tự do.”