Ánh đèn hỗn loạn trộn lẫn với âm nhạc ồn ào, một đám người đang điên cuồng uốn éo trên sân khấu. Quý Thần ngồi ở một góc sô pha, tay cầm chén rượu đưa lên xoa xoa mi tâm, anh có chút chán chường.
“Quý tổng, ngài xem…” Quý Thần chưa nghe hết đã phất phất tay, sau đó tiện tay cầm lấy áo khoác màu đen vắt trên sô pha rồi xoay người đi ra ngoài.
Xe chạy như gió lốc về nhà, Quý Thần đi thẳng lên lầu. Trong phòng đen kịt, Quý Thần mở đèn, trên giường có một bóng người đang cuộn mình vào một góc.
“Lại đây.” Quý Thần lạnh nhạt mở miệng.
Cô gái ở trên giường hoảng sợ lắc đầu rồi mò mẫm lui về phía đầu giường. Quý Thần thờ ơ nhìn, anh trầm mặc vài giây sau đó bước tới xốc chăn lên, một tay ôm eo cô, một tay đưa xuống dưới thăm dò đến khi đυ.ng phải gậy sεメtoy, anh không chút do dự mà ấn mở công tắc. Cô gái đang nằm trong lòng lập tức run rẩy, hai tay gắt gao bám chặt lấy cánh tay của anh, đôi mắt to tràn ra nước mắt, “Đừng mà… Đừng mà.”
Quý Thần nhếch khóe môi nhìn cô, “Sau này còn trốn nữa không?”
Cô ngậm nước mắt lắc đầu “Không trốn nữa.” Quý Thần nghe xong thì thả cô lên giường, “Mở chân ra.” Cô run rẩy mở hai chân ra, ngượng ngùng nhắm mắt lại, lông mi hơi rung động. Quý Thần cong môi cười trào phúng, cũng không mở miệng nói câu nào, xem ra cần phải dạy dỗ nhiều hơn. Có điều tương lai còn dài, không phải gấp gáp.
Quý Thần đưa tay đến giữa hai chân cô rồi ấn tắt công tắc, khi rút nó ra thì lại bị kẹt, tiểu huyệt vẫn còn rất chặt, “Thả lỏng, nếu không người khó chịu là cô.” Cô chầm chậm thả lỏng, Quý Thần nắm lấy cây gậy, xoay tròn đâm vào rút ra mấy lần rồi mới lấy nó ra. Cô đã khóc không thành tiếng từ lâu, tiểu huyệt phun ra một lượng chất lỏng.
Quý Thần đưa ngón tay vào dò xét, tiểu huyệt mẫn cảm kẹp lấy ngón tay anh, tối hôm qua là lần đầu tiên của cô, rất chặt. Cô đau đớn thì anh cũng không dễ chịu chút nào, vậy nên hôm nay anh mới cắm một cây gậy mát xa trong tiểu huyệt của cô để cô có thể thích ứng, nhưng xem ra vẫn còn rất chặt, hẳn là nên mang cây gậy này thêm vài ngày nữa.
Sau khi đạt đến cao trào tiểu huyệt vô cùng mẫn cảm nhưng Quý Thần lại không ngừng chơi đùa kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi này, cô gái vừa khóc vừa lui về phía sau muốn trốn đi.
Sao Quý Thần có thể để cô làm điều này được. Hai tay anh kéo chân cô rồi áp người lên, cô gái dưới thân không cách nào nhúc nhích, anh tiếp tục cho đến khi cô lêи đỉиɦ rồi mới rút tay về.
Sau khi bình tĩnh lại, cô vội kéo chăn muốn trốn vào trong đó, Quý Thần lạnh nhạt nhìn cô làm chuyện vô nghĩa, anh chờ cô trốn xong rồi mới xốc chăn lên ôm lấy cơ thể lõα ɭồ của cô đi về phía phòng tắm, “Tôi còn chưa tắm, cùng nhau tắm đi.”
Nước nhanh chóng chảy ra từ vòi sen, cô ngượng ngùng đưa tay che trước hai bầu ngực trắng như tuyết và phía dưới, Quý Thần nhìn cô, “Lấy tay ra.” Cô chậm chạp buông tay, bàn tay nắm lại thành quyền rũ ở hai bên hông, cô cúi đầu xuống, cả người run run.
Quý Thần đi đến trước mặt cô rồi đưa tay vào thăm dò, “Vẫn còn ướt.” Dứt lời anh rút tay ra, đưa ngón tay dính chất lỏng nhớp nháp lên đối diện với tầm mắt cô. Quý Thần thấy vẻ mặt cô đỏ bừng lên nên anh cũng không muốn làm cô khó xử nữa. Anh đẩy cô về phía sau rồi nâng một chân cô lên, cả phân thân cực lớn nhanh chóng đi vào.
Quá chặt. Trán Quý Thần đã rịn một lớp mồ hôi mỏng nhưng người phụ nữ dưới thân lại không biết sống chết mà vặn vẹo không ngừng. Quý Thần rên một tiếng, trọng lượng nửa người đều đè lên người cô, anh ngậm mυ'ŧ vành tai cô đến khi cả lỗ tai cô đều biến thành màu đỏ.
Anh vốn muốn làm cô thả lỏng nhưng cô lại càng căng thẳng hơn, tiểu huyệt càng kẹp chặt hơn, Quý Thần bất đắc dĩ nói “Thả lỏng, nếu không sẽ không dễ chịu đâu.” Cô gái trong ngực ngây thơ đến mức có thể vắt ra nước, cô không có kinh nghiệm cũng không biết phải làm thế nào để thả lỏng.
Quý Thần thở dài một tiếng rồi ngậm lấy đóa hoa trên bầu ngực trắng tuyết, liếʍ láp lúc nhẹ lúc mạnh, đưa tay xuống vỗ về nơi kết hợp của hai người, sau đó anh cảm thấy người dưới thân đã dần thả lỏng hơn nhiều nên anh lập tức mạnh mẽ đâm chọc.
Vẻ mặt cô lúc khóc lúc cười, kɧoáı ©ảʍ tê dại và đau đớn trộn lẫn với nhau, cô kiễng chân muốn thoát đi lại bị Quý Thần giữ chặt eo rồi hung hăng đâm chọc, hành động này liên tục lặp đi lặp lại như thế khiến cho mặt cô tràn đầy nước mắt, xụi lơ nằm trong ngực Quý Thần.
Quý Thần gầm nhẹ một tiếng rồi đem toàn bộ tinh hoa bắn vào trong tiểu huyệt của cô, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng làm cô hừ nhẹ nhưng cô đã không còn sức lực nào để né tránh. Quý Thần nhìn cô bị làm đến mức lộ ra vẻ dịu dàng ngoan ngoãn khó thấy, lòng anh cũng mềm xuống một chút.
Quý Thần giữ nguyên tư thế ôm cô ra ngoài rồi đặt cô lên giường, sau đó lại lấy cái hộp từ trong ngăn kéo đầu giường rồi rút dươиɠ ѵậŧ giả ra. Cô hoảng sợ trừng lớn mắt muốn chạy trốn nhưng lại bị Quý Thần đè chặt lại. Quý Thần nâng chân cô lên, cẩn thật rút phân thân của mình ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chưa kịp chảy ra thì anh đã nhanh chóng nhét dươиɠ ѵậŧ giả vào, chỉ chừa lại một cọng dây ở ngoài.
Nhìn hình ảnh nóng bỏng này, bụng dưới của anh lại căng lên nhưng lúc này cô dưới thân mình lại khó chịu mà lắc đầu, Quý Thần chần chừ một chút sau đó cúi xuống nói khẽ bên tai cô, “Hôm nay chỉ đến đây thôi, ngoan ngoãn mang thứ này cả đêm đi, đến sáng mai nó sẽ khiến cô thoải mái lắm đấy.”
Cô sợ hãi vô cùng nhưng cũng không dám làm gì, cô khóc nức nở rồi dần dần chìm vào giấc ngủ. Quý Thần đứng ở bên giường, dém chăn cho cô rồi nằm xuống.