Tháo Hán Cùng Kiều Nương

Chương 64: Tựa như bị hắn cọ xát tới ngất

"Lại kiên trì thêm một chút, rất nhanh liền tốt thôi, thêm một lát nữa là sẽ kết thúc. "

"Ta sắp bắn ra rồi...Thêm một cái nữa là được...Lại thêm một lát nữa..."

.....

Tiêu Kinh tìm cách để kéo dài thời gian, một lần rồi lại một lần cổ vũ nữ nhân.

Ngay lúc này nữ nhân quả thật là tin lời nói của Tiêu Kinh, rất nhiều lần phấn chấn tinh thần, chờ Tiêu Kinh kết thúc công việc da^ʍ mỹ nóng bỏng này.

Chỉ là một lần rồi một lần lại thêm một lần, cứ như vậy mà trở thành một lời hẹn không điểm dừng.

Tiêu Kinh không chỉ cọ xát, mà còn hôn ngực của nàng, đem tất cả mồ hôi thơm chảy ra, đều dùng lưỡi liếʍ mυ'ŧ vào trong miệng.

"A...Ngô....Ô..."

Nàng vẫn còn nức nở, chỉ là thanh âm càng lúc càng nhỏ, thân thể cùng càng lúc càng mềm, cơ hồ là bị hắn cọ xát tới nỗi muốn ngất đi.

Tiêu Kinh không hề nói chuyện, mà đem toàn bộ sức lực đều tập trung vào thân dưới, lôi kéo chân nữ nhân, quấn chặt eo hắn, một chút một chút mà cọ xát vừa mạnh vừa nhanh.

Mồ hôi ở trên eo bụng chảy ròng ròng đi xuống, cũng dính lên trên qυầи ɭóŧ nữ nhân, nước càng lúc càng nhiều, tạo thành một vũng nước nhỏ.

“Ngô....."

Như thế nào còn chưa xong...Như thế nào còn chưa có bắn...Tiểu huyệt nàng muốn...muốn bị thiêu cháy a...

Ở phía dưới nữ nhân cầu xin tha thiết chờ đợi, eo bụng Tiêu Kinh đột nhiên run rẩy một chút, rốt cuộc cũng tới điểm cực hạn.

Hắn vẫn chưa dừng lại động tác, như cũ duy trì tần suất đó, cứ như vậy mà cọ xát ở giữa, mã mắt trên qυყ đầυ từng chút từng chút phun ra chất dịch lỏng trắng tinh, chảy xuống qυầи ɭóŧ ướt đẫm, trong không khí có thêm một mùi vị tanh, thẳng tắp mà truyền đến mũi nữ nhân.

Nữ nhân như cũ ở trong cơn hôn mê, đối với việc này căn bản không có phản ứng, chỉ cảm thấy thấy chất dịch phun ra kia nóng như nước bọt, cả người nàng nóng lên, tiểu huyệt cũng bắt đầu không ngừng co rút.

Ở một khắc cao trào kia, trừ bỏ thân thể kích động trào ra dâʍ ŧᏂủy̠, còn có tâm của nàng rốt cuộc cũng buông xuống.

Cuối cùng...Cuối cùng cũng kết thúc...

Nữ nhân cứ như thế mà có một tia hưng phấn như vậy, kích động đến nổi muốn khóc lớn.

Chỉ là ý thức hỗn độn, những việc này nàng đều không làm được.

Nhắm hai mắt lại, như là ngủ rồi, mơ mơ màng màng, chỉ có thể cảm nhận được động tác của Tiêu Kinh.

Tiêu Kinh như cũ ôm nàng, dựa gần không còn một kẽ hở, đến nổi bụng của hắn chỉ cử động nhỏ cũng có thể cảm nhận được.

Sau khi chờ bắn tinh xong, thân thể của nam nhân cũng có thể thả lỏng.

Hắn đưa tay lại một lần nắm lấy cái yếm tinh tế, ở phía sau nữ nhân, thắt hai dây thành một cái nơ con bướm, như đang tuyên cáo...đã kết thúc!

Rồi sau đó, nữ nhân được đặt lên trên giường, sườn mặt áp sát lên gối, ý thức cuối cùng cũng bị bóng tối nuốt chửng.

Ban ngày nàng đã mệt mỏi một ngày, buổi tối lại còn bị trêu chọc như vậy, có thể chống đỡ tới bây giờ, đã không dễ dàng gì.

Tiêu Kinh khỏa thân đi xuống giường, tùy ý mặc một cái áo ngoài, liền bắt đầu vội vàng lau sạch vết ân ái của hai người trên thân thể nữ nhân, rồi lại mặc cho nàng một cái quần sạch sẽ khác.

Nhưng vào lúc hắn lau tiểu huyệt, nữ nhân như là có cảm giác, cũng tỉnh lại, chỉ là chuyện đáng xấu hổ dâʍ đãиɠ như thế này cũng không phải mới làm lần đầu, chẳng qua cũng chỉ là cầm khăn lau qua một cái, thì tính là cái gì.

Lúc sau, Tiêu Kinh còn cho nữ nhân uống nước, bổ sung đi hơi nước bị mất.

Nữ nhân nửa tỉnh nửa mơ, cái miệng nhỏ chu ra uống nước, có một ít dính lên gối, rồi lại ngủ.

Tiêu Kinh vẫn luôn làm những việc này mà không lên tiếng động, tất cả đều làm tỉ mỉ cẩn thận.

Chờ làm việc xong, mới leo lên giường ôm nữ nhân ngủ.

Tối nay, chỉ ngủ tới canh bốn, Tiêu Kinh liền nhanh chóng nhẹ nhàng đứng dậy.

Hắn vừa mới động, nữ nhân rõ ràng ngủ rất sâu, lại giật mình đi theo, lông mi khẽ run, tựa hồ là muốn tỉnh dậy.

Tiêu Kinh lập tức cúi người xuống, nhẹ nhàng vỗ vỗ chăn, giống như đang dỗ một đứa trẻ, dỗ nữ nhân ngủ lại, lúc này mới thu thập đồ vật đi ra cửa.

Hắn muốn có cung tên, chỉ là cho đến bây giờ vẫn chưa làm xong, bởi vậy nên trong tay chỉ có một cây giáo, nếu khoảng cách không xa, thì cũng có thể dùng mũi giáo bắn ra như cung tên.

Trời còn chưa có một tia ánh sáng, hắn đã mang theo cây giáo đi sâu vào trong núi.

Ngày hôm sau nữ nhân tỉnh lại, đã không nhìn thấy Tiêu Kinh, ngồi phát ngốc nhìn phía bên cạnh không còn ai, suy nghĩ rất nhanh truyền tới.

Còn tưởng rằng hắn đi lên trấn, chỉ là hồi tưởng lại, mới nhớ ngày hôm qua Tiêu Kinh đã thanh toán xong bạc mới trở về.

Hắn...Là đi săn thú sao?

Nữ nhân nhớ tới lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, trên người Tiêu Kinh cũng có mùi máu tươi tanh của động vật.

Nghĩ nghĩ một hồi, cũng không biết nghĩ tới cái gì, gương mặt bỗng đỏ ửng lên.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Dù anh nhà rất vô sỉ nhưng được cái yêu chị nhà nha 👉👈🥺😆