Tháo Hán Cùng Kiều Nương

Chương 63: Càng chảy nước càng sướng

Sau khi có ý tứ mặc kệ, thân thể nữ nhân cũng càng trở nên mềm mại mẫn cảm, thậm chí còn có chút để mặc chính mình sa đọa vào kɧoáı ©ảʍ dục tiên dục tử này.

Miệng tiểu huyệt phía dưới bị căng ra bộ dạng như mở van nước, dâʍ ŧᏂủy̠ nóng bỏng như thủy triều mà chảy ào ạt từ bên trong thịt kính ra ngoài, tất cả đều chảy lên trên côn ŧᏂịŧ Tiêu Kinh.

Cứ cho là cách một tầng vải dệt, nhưng dù sao cũng chỉ là một cái qυầи ɭóŧ mà thôi, có thể ngăn được bao nhiêu.

Đồ vật kia vừa nóng vừa ẩm ướt, tất cả đều cảm nhận được.

Trên cánh tay Tiêu Kinh nổi lên gân xanh, khuôn mặt nhẫn nại mà đỏ bừng, hơi thở càng thêm dồn dập.

Hắn không chỉ cử động eo bụng để cọ xát, mà cánh tay ôm chặt lấy thân thể nữ nhân, cũng bắt đầu sờ lên sờ xuống.

Cứ như vậy, để tiểu huyệt ở phía trên côn ŧᏂịŧ, đột nhiên côn ŧᏂịŧ lại hướng lên phía trên một chút, cọ xát thật mạnh lên âm đế, sau đó cứ để sát vào âm đế mà cử động.

“Ô....."

Thân thể nữ nhân run lên, vòng eo cơ hồ xụi lơ vì kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt trong người, nếu không phải có Tiêu Kinh ôm nàng, thì không chừng nàng đã ngã lên trên giường đệm.

Không. Muốn.... Từ bỏ...

Dùng tay cũng rất tốt...

Không.... Không cần cọ cọ....

Ở trong lòng nàng không nhịn được mà rêи ɾỉ, nhiệt độ gương mặt tăng lên, đáy mắt ẩn ánh nước, thân thể trắng như ngọc không ngừng đong đưa theo động tác Tiêu Kinh, ngay cả cổ cũng không còn sức lực, chỉ có thể dựa lên vai Tiêu Kinh, tùy ý để hắn muốn làm gì thì làm.

Bầu vυ' tròn trịa kia giống như muốn theo mong ước của Tiêu Kinh, mà không nhừng nhảy lên, còn có cái yếm treo trên người cũng dao động theo từng chút.

Yếm đỏ tươi, da thịt trắng nõn, vô cùng phù hợp, làm Tiêu Kinh nhìn mà đỏ mắt.

Lực trên tay hắn càng thêm mất khống chế, cơ hồ mà muốn ở trên eo nữ nhân nhéo ra vệt đỏ, hơn nữa côn ŧᏂịŧ hắn giống như biết nơi nào là chỗ mẫn cảm nhất của nữ nhân, rất nhiều lần không chút lưu tình nào mà cọ xát lên âm đế.

"Ô.... Ngô.....”

Lại một đợt hơi nóng, từ chỗ sâu nhất trong thân thể trào ra, rồi bị miệng tiểu huyệt phun ra...phun ra một đợt dâʍ ɖị©ɧ.

Dấu vết ẩm ướt càng lúc càng khuếch tán, mà qυầи ɭóŧ kia cũng theo động tác của nam nhân, cho một ít vải dệt nhét vào tiểu huyệt, truyền đến một cảm giác phong phú quái dị, làm cả người nữ nhân thoải mái cực kỳ.

Miệng tiểu huyệt nhét đầy, chỉ là bên trong tiểu huyệt lại vô cùng hư không.

Nơi đó vừa nhỏ vừa hẹp, bị Tiêu Kinh làm căng ra vài lần.

Hiện giờ thịt mềm kia ướt đẫm, còn không ngừng mấp máy cùng khối thân thể mềm mại này cùng nhau kháng nghị, làm nàng hư không khó nhịn vô cùng.

Nữ nhân nói là chán ghét hành vi thô lỗ dâʍ đãиɠ của Tiêu Kinh, nhưng cũng không bằng nàng chán ghét thân thể mất khống chế của chính mình, càng chán ghét tiểu huyệt mỗi lần bị Tiêu Kinh trêu chọc liền sẽ chảy nước, ngứa ngáy không ngừng.

Tiêu Kinh nghe không được suy nghĩ trong lòng nữ nhân, chỉ cảm thấy tiếng kêu rên so với vừa rồi nhỏ đi một chút, lập tức ngầm hiểu.

Hắn hơi giảm bớt động tác một chút, dựa vào bên tai nữ nhân thấp giọng nói: "Côn ŧᏂịŧ để ngay đó thoải mái cực kỳ, nàng càng chảy ra nhiều nước thì ta cũng sẽ nhanh bắn ra."

"Lần trước lúc nàng sờ ta, lúc đó ta cũng chảy nước thế này, dòng nước càng nhiều, chứng tỏ nàng càng thoải mái. Những dòng dâʍ ŧᏂủy̠ đó đều tẩm ướt qυầи ɭóŧ của nàng, nàng có cảm nhận được không?"

A...Ai lại có cảm nhận với loại đồ vật này!

Lời nói của Tiêu Kinh một câu rồi lại nối tiếp một câu, qυყ đầυ của hắn hưng phấn chảy ra chất lỏng, hòa vào dâʍ ŧᏂủy̠ của nữ nhân, tất cả đều dính lên trên vải dệt kia, ướt đẫm một mảnh.

Côn ŧᏂịŧ ở phía dưới đang không ngừng cọ xát, có thể nghe được tiếng nước sền sệt, chỉ là thân thể Tiêu Kinh căng thẳng, chưa từng dừng lại.

Không chỉ là sức lực, mà còn có cả nhẫn nại kéo dài.

Với thể lực của nữ nhân, căn bản chịu đựng không nổi, sớm đã không còn một chút sức lực, hơn nữa còn có hơi nóng cuồn cuộn ở trên người Tiêu Kinh không ngừng truyền qua.

Nàng cảm giác như ở trong lò than lửa, hơi nóng quay quanh cả người độ ấm càng lúc càng cao, kɧoáı ©ảʍ tích lũy trong cơ thể cũng càng lúc càng nhiều, đầu óc muốn hôn mê.

Sau khi duy trì cọ xát thật lâu như vậy, nữ nhân vẫn luôn nghe được âm thanh thở dốc nặng nề của Tiêu Kinh, chưa bao giờ dừng lại, mà lực đạo cũng chưa từng giảm bớt, chỉ là trên thân mình trần trụi của hắn lại có thêm một tầng mồ hôi, như là phơi ở dưới ánh mặt trời nắng gắt.

Nữ nhân cũng không ngại nghĩ nhiều, tuy rằng nàng không cần sử dụng sức lực, những một thân vẫn có mồ hôi thơm, mà chỗ tiểu huyệt kia, cũng nóng đến dọa người, như là muốn thiêu cháy.

“Ngô ngô… Ô ô…”

Không được… Không được… Nàng kiên trì không được…

Hơi nóng đi xuống, nói không chừng thân thể của nàng sẽ biến thành tro tàn.

Ở trong bóng tối, Tiêu Kinh liếc mắt nhìn mặt nữ nhân, lông mày nhíu chặt trên khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, vừa thống khổ lại vừa thoải mái.

"Ô ô..." Nữ nhân tựa hồ cảm giác được ánh mắt của hắn, nức nở lên hai tiếng, nước mắt ứa ra từ hai khóe mắt.