Thâu Hương Thiết Ngọc

Chương 5: Đầu ngón tay khiêu khích

Vào đêm, trời bỗng nhiên đổ mưa, từng hạt mưa lớn đánh lên cửa sổ, lộc cộc rung động.

Nguyệt Yến sợ nàng bị cảm lạnh, đốt thêm than củi trong phòng, làm Lý Đàn có chút khó chịu mà ngủ mê man.

Chăn bị nàng cọ rơi ra một nửa, nàng trở mình, cẳng chân liền từ trong chăn lộ ra.

Mắt cá chân tinh tế, da thịt trắng nõn ở trong tẩm điện hắc ám, giống như men gốm mới mới tráng mong manh dễ vỡ, như câu “Bạch như ngưng chi, tố như tuyết đọng”, trong bóng đêm giống như phát ra ánh sáng mê hoặc lòng người.

Một bàn tay từ trong bóng đêm lặng lẽ đặt lên mắt cá chân nho nhỏ, bàn tay to rộng, lòng bàn tay ấm nóng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Lý Đàn trong mơ cũng rụt chân lại, theo sự di chuyển của cổ chân, mắt cá chân nhỏ nhắn cứ như vậy mà cọ qua lòng bàn tay hắn.

Chủ nhân của đôi tay kia không ngờ Lý Đàn mẫn cảm như vậy, sửng sốt trong chốc lát, nhưng cũng không tính lướt qua liền ngừng, bàn tay liền chuyển theo.

Lần này hắn không thoả mãn với sự tiếp xúc như có như không kia, năm ngón tay chụm vào, đem gót chân non mịn kia nắm trong lòng bàn tay, còn xấu xa dùng đầu ngón tay chai sạn cọ xát gan bàn chân mềm mại.

Lý Đàn từ khi trở thành Thái Hậu liền phải chịu qua gian khổ gì, một đôi chân ngọc non mềm, nào có thể chịu được hắn dày vò, bị hắn xoa nắm một lúc, Lý Đàn đã vùi mặt vào gối mềm, phát ra tiếng thở dốc nhỏ vụn.

Âm thanh kia xuyên thấu qua gối nhung, chỉ thấp thoáng có thể nghe thấy như có như không, nhưng âm cuối run rẩy kia càng thêm câu nhân triền miên.

Nghe được thở dốc, người nọ càng thêm không nhịn nổi, bàn tay từ chân ngọc vuốt lên cẳng chân, dần dần biến mất trong chăn, chỉ có thể nhìn thấy hướng bàn tay di chuyển, một phân một phân, một tấc lại một tấc mà tiếp cận nơi bí ẩn nhất.

Khi bàn tay kia lướt qua đùi non Lý Đàn lập tức bừng tỉnh.

Nàng vẫn còn chút mơ màng, trong lúc nhất thời không biết chuyện gì đang xảy ra, đôi tay kia cũng không dừng lại, lập tức tiến lên, cả bàn tay dán chặt lên da nàng.

Trong nháy mắt Lý Đàn tỉnh lại, nàng mở mắt ra lại là một mảnh đen kịt mông lung, có người dùng dải lụa che nàng mắt, nàng vừa muốn kêu Nguyệt Yến, một bàn tay khác hung hăng bịt kín miệng nàng, âm thanh kêu cứu của Lý Đàn thoát ra khẽ tay chỉ còn lại âm thanh mơ hồ nức nở.

Lý Đàn đã lâu chưa từng trải qua cảm giác bất lực này, cho dù khi là tiểu cung phi bị quý phi chèn ép, nhiều lắm thì chịu chút uỷ khuất trong sinh hoạt, áp chế trần trụi mang theo tìиɧ ɖu͙© khiến người chưa trải đời như nàng phá lệ khủng hoảng.

Nàng mất đi sự bình tĩnh thường ngày, cũng không còn dáng vẻ mưu kế có thừa, mơ mơ hồ hồ chỉ có thể dãy dụa theo bản năng, nàng muốn đem kẻ cả gan làm loạn thần tặc tử này bầm thây vạn đoạn, muốn lớn tiếng mắng mười tám đời tổ tông nhà hắn.

Nhưng kẻ lạ mặt kia không đọc được suy nghĩ của nàng, nàng chỉ có thể phản kháng yếu ớt bất lực, nàng giãy giụa thậm chí còn cổ vũ khí thế của đối phương, càng khiến thân thể hai người dây dưa cọ xát, kéo lỏng vạt áo chỉnh tề của nàng, làm rối loạn mái tóc, khiến một vị Thái Hậu đoan chính trang nhã trở thành một nữ nhân, một nữ nhân hoạt sắc sinh hương mặt mũi ửng hồng hơi thở rối loạn.

Nàng không cạy mở được đôi tay kia, một cái ngăn chặn nàng kêu cứu, một cái mò tới địa phương mẫn cảm yếu ớt nhất của nàng.

Cái tay kia cũng không sốt ruột, chỉ đè xuống bất động, dùng lòng bàn tay ấm áp lòng bàn tay khẽ xoa đũng quần nàng, khiến cho Lý Đàn vốn đang hoảng loạn bỗng dưng sinh ra một tia an tâm, nàng hy vọng cứ như vậy thôi, như vậy cũng đủ khiến nàng thẹn thùng.

Nhưng đáng tiếc người nọ không định buông tha nàng, Lý Đàn vừa mới lấy lại tinh thần, ngón giữa của hắn khẽ cong, cùng lòng bàn ta cọ xát trêu chọc đoá hoa yếu ớt.

Ngón tay kia thỉnh thoảng dùng lực khẽ chọc, nhẹ nhàng mà chọc, giống như cái mỏ mềm của chim sẻ khẽ mổ, nhưng vết chai dày đặc kia cùng lực đạo xảo quyệt lại khiến nữ nhân nổi điên.

Đầu ngón tay hơi hơi rơi vào nhuỵ hoa mềm mại, rồi lại bị nụ hoa nhả ra trở về trạng thái ban đầu, lại tiếp tục bị đầu ngón tay lặp lại tra tấn.

Móng tay hắn được cắt tỉa mượt mà sạch sẽ, đầu móng hơi cứng rắn, nhưng cũng đủ cho người có ý xấu dùng để trêu chọc địa phương phấn nộn kia.

Đến khi hắn thấy nàng đã thích nghi liền dùng hai ba ngón tay cùng lên, thẳng tắp chui vào giữa mật động, lại không thâm nhập, chỉ nhẹ nhàng gãi gãi một chút, liền giống như bị qυầи ɭóŧ chặn lại, lướt qua liền ngừng.

Lý Đàn hoảng sợ, theo bản năng mà run lên một chút, người nọ phát hiện liền nhẹ nhàng cười một tiếng, làm Lý Đàn nóng mặt, nhưng đáng chết là thân thể của nàng dưới sự tra tấn liền nổi lên nhiệt khí.

Mật nước ướŧ áŧ theo miệng huyệt khẽ chảy ra ngoài, làm nàng nhịn không được muốn khép chặt hai chân, kẹp chặt huyệt nhi, đem thứ chất lỏng đáng ngờ kia nuốt trở về.

Nàng sợ, sợ kẹp không được mật nước nhu nị, sợ nó sẽ thấm qua qυầи ɭóŧ, khiến đôi tay đang càn quấy nơi riêng tư của nàng phát hiện.

Nhưng nàng không khống chế được thân thể của mình, mật nước ướŧ áŧ rốt cuộc cũng thấm đi ra ngoài, quấn quýt lấy ngón tay kia.

Cái tay kia được một tấc lại muốn tiến một thước, dùng sức ấn vào, hai ngón tay nhẹ nhàng khiêu tới viên tiểu hạch, dùng ngón trỏ phía trên chọc tới chọc lui, lực đạo như có như không.

Lại dùng hai ngón tay kẹp lấy tiểu hạch, một trên một dưới, lại dùng sườn móng tay cọ xát hai cánh hoa phía dưới.

Nàng bị đùa giỡn khiến dâʍ ɖị©ɧ phân bố càng nhiều, nàng có thể cảm giác được thân thể đã kìm nén quá lâu khiến du͙© vọиɠ dễ dàng bị gợi lên, cho dù nàng có khép chân lại ngón tay kia vẫn cứ lướt qua khe hở, âu yến hai cánh hoa ngo ngoe rục rịch muốn tiết đi ra ngoài.

Cái tay kia giống như biết nàng được suy nghĩ của nàng, buông tha da^ʍ hạch, đi xuống nhẹ tách ra hai cánh hoa no đủ.

Mật nước ướt nóng không có gì che chắn liền tràn ra, dính trên đầu ngón tay, khiến ngón tay không ngừng hoạt động kia kéo ra một sợi tơ mờ ám da^ʍ mỹ.

Vốn chỉ là nhẹ nhàng trêu chọc, đột nhiên ngón tay hạ xuống tàn nhẫn, khiến Lý Đàn sợ hãi khẽ giật người, muốn dịch người lên trên, thoát khỏi đôi tay đáng sợ kia.

Nhưng ý đồ của nàng dễ dàng bị đoán ra, người nọ càng thêm làm càn mà chui vào khe hẹp bí ẩn.

Cánh tay kia rời đi trong chốc lát, chống ở hai bên sườn nàng, chống đỡ thân thể nam nhân trong chăn nghiêng về phía nàng, dựa sát vào người nàng, hơi thở trầm đυ.c nam tính, theo tay người nọ di chuyển, từ bắp chân, đầu gối, đùi dọc theo eo, giống như có nguyên hình, tuần tra thân thể của nàng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~