Em Trai Tôi Là Kẻ Tâm Thần

Chương 13

Từ ngày có Leo, con người cô trở nên lười nhác hẳn.

Không phải do cô lười đâu, mà là do Leo kiêm hết mọi việc trong nhà rồi. Cậu sẽ tỏ ra không vui nếu cô động tay vào bất cứ việc làm nào, thế nên cách tốt nhất là ngồi im và không làm gì cả.

Đúng theo nghĩa đen luôn đấy.

Buổi chiều mà được ở nhà, thay vì chăm chỉ học như những người khác thì cô sẽ chọn cách ngủ hoặc xem tivi. Thông thường có thể sẽ đi uống nước cùng Stella nhưng giờ thì cô đã hạn chế đi riêng một mình. Hiện tại, Chloé đang nằm gối lên đùi Leo trên sofa để ngủ. Tối qua cô ngủ khá ít nên cô đã ngủ bù vào buổi chiều, còn Leo thì vừa xem phim vừa xoa đầu cô ngủ.

Thú thật, cái gối nằm dưới phòng khách không bằng một góc nhỏ của việc nằm lên đùi Leo đâu. Cậu là chiếc gối quý giá có một không hai và không bán của cô đấy, cứ mất ngủ thì ngủ trên đùi cậu là ngon ngay.

Sau một giấc ngủ chiều ngon giấc, Chloé mở mắt tỉnh dậy. Mặc dù đang nằm quay mặt về hướng Tivi nhưng nhất cử nhất động nhỏ bé nhất của cô cũng đều bị cậu biết được. Ngay lập tức Leo liền biết cô đã tỉnh dậy dù chưa cần nhìn.

"Chị dậy rồi à?"

"Ừm, chị vừa mới tỉnh. Chị nằm thế này không làm đau em chứ?"

"Không sao đâu ạ, em thích chị gối lên người em ngủ, nó dễ chịu lắm. Chị muốn ngủ lúc nào em sẽ làm gối cho chị ngủ lúc nấy."

Bàn tay Leo từ từ vén những sợi tóc còn vướng trên khuôn mặt ra sau tai giúp cô, đôi mắt vẫn hướng về phía màn hình. Ít khi thấy Leo tập trung xem một bộ phim nào đó, thế mà hôm nay cậu nhìn nó chăm chú như thể đang xem một đoạn nào đó thú vị vậy.

Tò mò, Chloé nhìn về phía màn hình tivi để xem đó là bộ phim gì mà cuốn hút như vậy. Thế nhưng chỉ vừa nhìn được một giây, cô liền xấu hổ ra mặt. Cảnh tượng một đôi nam nữ đang cùng nhau tận hưởng làn nước ấm trong bồn tắm thật khiến người ta cảm thấy ngại ngùng. Ấy thế mà cậu bé này lại xem nó một cách rất bình thường mà chả có chút gì là đỏ mặt cả. Dù không thể hiện ra mặt, nhưng cô biết cậu đang tò mò cảnh tiếp theo như thế nào.

Không thể được, cậu còn quá bé để xem đoạn phim có hơi hướng người lớn thế này được. Cô không thể để tâm hồn đã bị méo mó lại càng bị bẩn đυ.c màu đen nữa. Mà ai sắp xếp lịch chiếu phim có cảnh như thế này được cơ chứ?!

"Leo, chị muốn nghe nhạc."

"À vâng, để em mở cho chị."

Leo lấy điều khiển trên mặt bàn rồi bấm chuyển kênh. Cậu mở bài hát cô thích rồi tận hưởng âm nhạc cùng cô. Phải thế chứ, cậu không thể xem bộ phim đó được. Chứ như lần trước cậu hôn lên gáy cô vì tưởng rằng con gái đều thích làm vậy như trong phim thì thật sự quá ngượng. Lớn thêm chút nữa thì được, giờ thì dứt khoát không.

Nghe nhạc khoảng một lúc lâu thì bụng cô bắt đầu đói meo. Nhìn đồng hồ thì còn khá sớm, nhưng nếu vì cô đói thì cậu sẽ nấu nhanh và ngay. Leo liền rời khỏi sofa và tiến vào phòng khách, mặc tạp dề chuẩn bị nấu ăn. Động tác nhanh nhẹn và thành thục một cách khó tả. Chỉ một lúc sau, mùi hương thơm ngất ngây đã toả ra cả căn phòng.

Sau bữa tối, Chloé chỉ ăn hoa quả trên nhà trong khi Leo rửa bát đĩa. Giờ cô mới để ý, hôm nay tay chân cậu làm việc có vẻ nhanh hơn bình thường. Nấu nhanh, dọn nhanh, việc gì cũng hoàn thành nhanh chóng. Cậu ngồi xem tivi bên cạnh cô mà cứ thấp thỏm không yên, tay chân ngọ nguậy khiến cô khó hiểu. Thi thoảng còn liếc nhìn cô một cách kì lạ nữa. Cô hỏi thì cậu chỉ có trả lời rằng:"Em không sao."

Có lẽ trong lòng cậu đang có chuyện gì vui chăng?

"Mỏi người ghê..." Chloé đứng dậy vươn vai, xoay qua xoay lại cho đỡ mỏi chân tay. Nhìn qua cậu nhóc đang nhìn mình chơm chớp mắt mà phì cười: "Sao thế? Có chuyện gì muốn hỏi sao?"

"Ah, không có gì đâu ạ!" Cậu lắc đầu lìa lịa "Chị định đi đâu sao?"

"Giờ này còn sớm nên chị định tranh thủ đi tắm lâu hơn một chút."

Chỉ vừa dứt lời, Leo lập tức phóng lên trên lầu với tốc độ cực kì nhanh, sau đó thì nghe thấy tiếng sột soạt như đang lục lọi thứ gì đó. Chloé gãi đầu nhìn theo hướng về phòng mình, càng không biết rốt cuộc những hành động kì lạ của Leo hôm nay là làm sao.

"Chị ơi, nước tắm và quần áo được chuẩn bị xong rồi ạ!"

"À ờ, chị cảm ơn."

Leo đứng trước cửa phòng tắm mở toang, bên trong là bồn tắm ấm nóng đã được chuẩn bị kèm theo mùi hương thơm nhè nhẹ. Trên mặt nước còn dải vài cánh hoa hồng nữa chứ, một bộ quần áo chỉnh chu đã được cậu gấp gọn để trên kệ. Mới nhìn qua thôi là đã đủ hấp dẫn rồi.

"Oà, Leo giỏi quá ta. Hôm nay còn đặc biệt chuẩn bị những thứ này cho chị nữa, cảm ơn nha!"

Chloé xoa đầu cậu khen ngợi sau đó thì vui vẻ bước vào trong phòng tắm, vừa ngân nga bài hát yêu thích vừa chạm tay lên mặt nước xem thử. Độ ấm vừa phải, hương hoa hồng nhè nhẹ khiến con người ta cảm thấy thư giãn, thoải mái tinh thần. Sẽ tuyệt vời nếu như có thể ngâm mình trong bồn tắm này cả một khoảng thời gian lâu đến vậy.

Chloé bắt đầu vòng tay nắm lấy mép áo và kéo lên, thế nhưng chưa kịp cởi được nhiêu thì mới để ý đến đôi mắt đang nhìn về hướng mình qua khe hở cửa. Cô cố gắng không tỏ thái độ, giữ vững tinh thần và cười mỉm:

"Leo, nhìn người khác tắm là không tốt."

Khỏi phải nói, câu nói ấy khiến Leo giật mình. Cậu khép nép lùi lại phía sau, mấp máy miệng: "Em chỉ muốn chắc chắn rằng liệu chị có thích cách em chuẩn bị không thôi."

"Chị thích nó lắm đó."

"Vậy sao? May quá, em cứ nghĩ chị sẽ bảo là nó quá tốn kém cơ..." Cậu chuyển ánh mắt sang hướng khác, ngón tay gãi gãi bờ má hơi hồng hào của mình "Chị còn cần gì nữa không ạ?"

"Không cần đâu, nhiêu đây là đủ rồi. Giờ chị có thể tắm được rồi chứ?"

"Vâng ạ..."

.

.

.

"Chị có chắc chắn là không cần gì nữa không?"

Im lặng năm phút mà cậu vẫn chưa hề rời đi, cậu đứng lì ở đó đưa ánh mắt cún con về phía cô như đang mong muốn một thứ gì đó từ chủ nhân của mình. Chloé biết cậu đang nghĩ gì và hiện tại cậu muốn thứ gì, cô biết tất thảy khi nhìn vào đôi mắt kia. Rõ ràng bộ phim chiều nay đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ trí tò mò của Leo, cậu đã làm việc rất chăm và nhanh nhẹn như thể muốn được cô khen thưởng. Đó là một điều tốt, cô cũng muốn khen cậu vì cậu rất ngoan, thế nhưng...

Việc tắm chung này thật quá khó xử đi mà.

Cô đã nói bóng gió để cậu rời đi, nhưng ngược lại cậu vẫn đứng yên ở đó và hỏi cô lặp đi lặp lại một câu. Không cho cậu vào thì đến sáng mai cũng chả xong, nhưng cô chưa từng tắm chung với ai cả. Nghĩ đến cảnh cô cứ từ chối Leo, sau đó Leo sẽ thay đổi tâm trạng và lại nổi điên lên là lại chả có chuyện gì tốt đẹp rồi.

Nhắm mắt làm liều vì hoà bình:

"Leo có muốn tắm cùng chị không?"

"Ể? Thật sao?" Khuôn mặt cậu tỏ ra cực kỳ rạng rỡ như trẻ con vừa được cho kẹo. "Như thế không làm phiền chị chứ?"

"Không sao đâu, coi như đây là phần thưởng khen ngợi vì Leo đã ngoan hơn mọi ngày đi..."

"Vâng!"

Leo lập tức cầm bộ quần áo của mình nhanh nhảu vào trong phòng tắm cùng cô.

Bầu không khí gượng gạo bao chùm lấy cả hai, chưa ai có động tĩnh gì. Chloé lấy tay phẩy phây cho đỡ nóng, sau đó cả hai quay lưng vào với nhau và bắt đầu cởi đồ.

"Cơ thể chị...đẹp lắm."

Mặc dù quay lưng nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của cậu đang hướng về phía cô. Đã ngượng rồi giờ còn ngượng hơn, nếu giờ có một cái hố cô sẽ lập tức nhảy vào luôn và không bao giờ ngoi đầu lên nữa.

Có lẽ ở với Leo, da mặt cô có thể sẽ dày thêm vài lớp mất.

Cho đến khi cô nghĩ rằng mình đã hoà nhập với bầu không khí hiện tại thì Leo đã gội xong đầu cho cô rồi. Còn bây giờ đang kì lưng cho cô cũng gần xong rồi, gội rửa toàn bộ những thứ bẩn trên người một cách sạch sẽ

Không chỉ có mỗi cô, cậu bé kia cũng đang cảm nhận được nhiệt độ nóng dần lên. Dẫu sao cậu cũng còn là trẻ con, nhưng có thể giữ được bình tĩnh như vậy cô cũng phải nể.

"Sao thế? Chị xấu hổ sao?"

Đúng vậy! Cô đang cực kì xấu hổ vì lần đầu tiên có người khác tắm cùng mình đấy. Làm ơn nếu đã biết thì đừng hỏi cho cô bớt ngại đi được không vậy?? Cậu còn cười kiểu tà mị gì thế kia nữa cơ mà.

"Chị không cần phải xấu hổ, em yêu tất cả mọi thứ về chị."

Phần tắm đã xong, đến phần ngâm mình trong bồn tắm rồi.

Chloé ngồi thu người lại ở một phía, Leo ngồi bình thản phía còn lại. Cậu vẫn không khỏi phì cười khi nhìn bộ dạng này của cô, dễ thương đến mức người ta chỉ muốn ngắm nhìn mãi mà thôi. Chỉ là nhìn thì cũng nhìn thấy rồi, cô còn ngại gì mà ngồi cách nhau thế. Leo đưa tay ôm lấy người cô từ phía sau để cô dựa vào người mình như đang bao trọn lấy người cô, chỉ tiếc thay cậu mà lớn hơn chút thì tốt.

"Chị biết không, em thấy rất vui vì chúng ta có thể dành thời gian cho nhau mọi lúc như thế này. Mỗi lần đi học là lại học cách xa nhau, về nhà chỉ không được ở cạnh nhau khi tắm, em đã cô đơn lắm đấy."

"V..vậy sao?"

"Nhưng mà không sao đâu, hôm nay có thể tiếp xúc cơ thể gần như thế này em rất hạnh phúc. Lần sau chúng ta cùng tắm với nhau nhiều hơn nhé?"

Chloé khẽ gật đầu, Leo khom người hôn lấy cô. Nằm trọn trong vòng tay cậu cùng làn nước ấm áp này như có thể xua tan đi mọi thứ, chỉ để lại sự yên bình và thư thái nơi đây, dẫu sao cô cũng đã thấm mệt sau một tuần học.

Có lẽ nó cũng không đến nỗi tệ như cô đã nghĩ.

"Được rồi, ta tắm đến đây thôi. Nếu lâu thêm một lúc nữa em sẽ không giữ nổi mình đâu."

Chloé nhận thức được câu nói đó, vội vã bật ra khỏi vòng tay cậu và cuốn khăn tắm trước, Leo đợi đến cô đi ra ngoài sấy tóc mới bước ra ngoài sau. Cậu giúp cô sấy khô tóc, chuẩn bị sẵn quần áo cho cô rồi mới đến phần mình. Cậu không cho cô động tay chân, chỉ bảo ngồi một chỗ còn tất cả mọi việc cậu sẽ làm.

Cứ như vậy đến chín giờ hơn, cô và cậu đã nằm gọn trên giường. Bàn tay cậu nắm trọn lấy tay cô, cậu hôn lên trán cô như một lời chúc ngủ ngon quen thuộc. Mọi cử chỉ của cậu đều rất dịu dàng, đối với cô, cậu luôn dành cho cô sự quan tâm đặc biệt nhất bằng tình yêu thương của cậu. Điều đó đã khiến coi có cảm tình với cậu nhiều hơn so với trước kia từ lúc nào không hay.

"Ngủ ngon nhé, Leo."

"Ngủ ngon chị yêu, mơ đẹp..."

Mí mắt dần dần khép lại, hơi thở đều đều hoà vào với nhau, truyền hơi ấm cho nhau qua nắm tay nhẹ nhàng. Leo không buông, cô cũng vậy. Ngủ cùng cậu, cô cũng vui.

Ánh sáng đèn điện của Paris ngoài kia đang chiếu rọi vào khung cửa sổ cùng ánh trăng sáng. Một màn đêm tĩnh lặng yên bình không có gì có thể phá hoại không gian này được.

.

.

.

"Hình như giống trên phim thì người ta chưa luôn ngủ luôn thì phải."

"Hm?"

"Hình như người ta còn nằm trên giường rồi bắt đầu..."

"Ngủ đi Leo!"